Đọc truyện Đại Việt Dị Thế Ký – Chương 16: Đan các
Đan Các có mặt ở tất cả 64 tòa hùng thành, đủ biết thực
lực của Luyện Dược Sư công hội. Mỗi Đan Các đều là 1 tòa nhà 16 tầng,
chỉ là diện tích mỗi tòa Đan Các ở mỗi hùng thành là khác nhau.
Từ tầng 1 đến tầng 5 là nơi bán đan dược, nguyên liệu luyện đan. 3 tầng đầu này có cả cửa hàng đan dược của các gia tộc.
Tầng 6 là nơi đấu giá những thứ hiếm có, mỗi đầu tháng sẽ đấu giá 1 lần.
Tầng 7 là nơi luyện dược của Đan Sư thuộc Đan Các. Cũng là nơi diễn ra các cuộc thi hoặc khảo hạch Luyện Dược Sư.
Tầng 8 là nơi sinh hoạt, thảo luận, trao đổi kinh nghiệm. Ở giữa tầng 8
có 1 chiếc bảng cực lớn, là một pháp bảo trong bộ 64 pháp bảo do một
Dược Đế Độ Kiếp kỳ chế tạo, tác dụng của nó là truyền tin. Tin tức xuất
hiện trên 1 bảng, nó cũng sẽ xuất hiện ở 63 cái bảng khác. Trên bảng có
rất nhiều loại tin tức như dược liệu này xuất hiện ở đâu, đan dược kia
tìm được phương pháp luyện chế mới, nguyên liệu nọ tìm được thứ thay
thế. Cũng có nhiều câu hỏi được các luyện dược sư đặt ra, hi vọng có
người giải đáp. Vấn đề được trả lời ở 1 nơi nào đó, 64 tòa thành đều
nhận được đáp án.
Muốn đọc tin tức phổ thông, rất đơn giản. Chỉ cần nhìn bằng mắt thường là thấy.
Nhưng muốn đọc những tin tức mật, cần lệnh bài Luyện Dược Sư cấp độ
tương ứng, sau đó dùng tinh thần lực mới có thể nhìn thấy. Tương tự,
muốn ghi tin tức, vấn đề thắc mắc hoặc trả lời cũng cần lệnh bài.
Ngoài ra, nếu ngươi cần một loại đan dược hay nguyên liệu nào đó, cũng
có thể thông qua bảng truyền tin này công bố. Hiệu suất thật sự là rất
cao.
Thậm chí, 25 năm sau, bảng truyền tin này còn được cải tiến, có thể cộng hưởng với lệnh bài trong tay Luyện Dược Sư. Khiến cho chỉ cần thắc mắc
ngươi hỏi, hoặc thứ ngươi tìm kiếm có kết quả thì ngươi sẽ được thông
báo ngay lập tức.
Tầng 9, 10 là nơi cất giữ nguyên liệu cũng như thành phẩm cũng như những đan thư, đan phương.
Tầng 11 đến 14 là nơi các luyện dược Sư Đan các cư ngụ. Tầng 15 dành riêng cho các Thái thượng trưởng lão và Hội Trưởng.
Tầng 16 cũng giống tầng 9, nhưng những thứ ở đây cao cấp hơn rất nhiều.
Muốn lấy những thứ ở đây, phải có đa số thái thượng trưởng lão và Hội
Trưởng thông qua.
Tất cả mọi người đều có thể vào Đan Các từ tầng 1 đến tầng 3. Tầng 4 và 5 chỉ bán nguyên liệu luyện đan nên chỉ có Luyện Dược Sư mới có tư cách
ra vào. Tầng 6 có một truyền tống trận nhỏ, khiến mọi người có thể từ
tầng 1 đi thẳng lên, nhưng mỗi tháng chỉ mở một lần vào lúc đấu giá.
Những tầng sau đó người ngoài không thể vào. Tất nhiên nếu có người trong Đan Các dẫn theo thì được.
———-
Tiêu Vân Thiên đã lượn qua 3 tầng đầu của Đan Các, hắn cũng đã thấy vài
loại đan dược tạm gọi là ưng ý, có tác dụng với hắn mặc dù phẩm chất hơi thấp. Cũng đúng thôi, thứ tốt đều được giữ lại bán riêng cho các đại
gia tộc hoặc bán đấu giá hàng tháng ở tầng 6.
Cửa hàng Tiêu gia trong Đan Các cũng có sinh ý khá thịnh vượng. Nhưng
chất lượng cũng chỉ sàng sàng với 2 nhà còn lại, có chút thua kém những
Đan dược mà Đan Các và Thành Chủ Phủ luyện chế. Lợi thế của 3 nhà cũng
không nhiều lắm cho dù giá cả đã thấp hơi đôi chút.
“Chỉ dạo qua xem mà thôi, nếu có gì thích hợp thì sau đó đành phải phiền tên đệ tử kia đi mua giúp vậy.”
———-
Tiêu Vân Thiên đã đứng trước cầu thang đến tầng 4 được 15 phút. Trước
mặt hắn là một đại hán, có lẽ đã là Tiên Thiên Võ Sư. 2 người đang mắt
to mắt nhỏ trừng nhau.
– Đại thúc à, ta chỉ muốn tham quan mà thôi. Ngươi nhìn ta xem, ta rất ngây thơ đó…
– Không là không, ngươi tiểu tử này. Ta sẽ không đánh ngươi, nhưng cũng sẽ không để ngươi đi qua đâu.
– Ta là thiếu gia Tiêu gia đó, lệnh bài thái thượng trưởng lão cũng trong tay ta đấy.
Tiêu Vân Thiên lấy lệnh bài mà Tiêu Kiên đưa cho hắn ra “khè” tên bảo vệ này. Nhưng nhìn vẻ mặt trơ trơ của hắn thì có vẻ nó không có tác dụng.
– Ta có việc quan trọng được thái thượng trưởng lão Tiêu gia giao phó, ngươi nể mặt đi mà…
– …
“Thật sự là hết cách rồi sao”
– Ôi ôi, không phải người điên của Tiêu gia đây sao?
Một âm thanh âm dương quái khí vang lên.
– Thế nào, không được lên tầng 4 sao? Cũng đúng thôi. Một kẻ điên như
ngươi, ai dám cho vào, nếu lỡ có hư hỏng mất mát gì đó thì biết bắt đền
ai bây giờ. Người ta cũng không thể để 1 tên điên đi đền bù được đâu
nha, như vậy thật là vô đạo đức.
Sau đó tên này dẫn theo 1 người trung niên đi thẳng lên tầng 4.
– Đại thúc, hắn là Luyện Dược Sư sao?
– Không phải, hắn là lục thiếu của Viên gia. Ngay cả luyện dược học đồ cũng chưa đạt được.
– Thế tại sao hắn được đi lên tầng 4?
– Tại vì hắn dẫn theo một Luyện Dược Sư. Trên lý thuyết là vị Luyện Dược Sư này dẫn hắn lên. Vả lại hắn cũng có thể chất Hỏa Thổ. Tương lai có
thể là luyện dược học đồ.
“Lão tử chẳng lẽ phải chờ tên đồ đệ kia dẫn theo mới được đi lên? Thật
là tréo ngoe. Biết vậy lúc nãy mang hắn theo, vừa tiện mua một ít Đan
Dược, vừa đỡ mất công.”
Lại 10 phút nữa trôi qua, đang lúc Tiêu Vân Thiên định bỏ cuộc thì một
người toàn thân trùm trong đồ đen, ngay cả mặt cũng không lộ bước tới,
hẳn là cũng muốn lên tầng 4.
– Các hạ xin dừng bước. Nơi này, chỉ Luyện Dược Sư mới được phép tiến nhập.
Người này lập tức đưa ra một lệnh bài Luyện Dược Sư ngũ cấp. Sau đó nhanh chóng rụt lại.
– Cái này, đủ chưa?
Giọng khàn khàn như của một ông lão. Nhưng mắt Tiêu Vân Thiên sáng ngời. Bàn tay này, trắng thật, thon thật, tuyệt đối là tay của đại mỹ nữ.
– Tôn kính các hạ, mời đi thong thả.
Tên đại hán cực kì chấn kinh, né qua 1 bên.
Tiêu Vân Thiên vội chen ngang. Cũng không quan tâm đến vì sao mỹ nữ phải dùng giọng khàn khàn để nói.
– Mỹ nữ tỷ tỷ, ngươi có thể dẫn theo ta lên tầng 4 chơi được không? Đại thúc này không cho ta đi lên.
Hắn cố làm ra vẻ mặt ngây thơ nhất có thể.