Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh

Chương 31


Đọc truyện Đại Tỷ! Em Phải Là Của Anh – Chương 31

bỏ lại mấy con người kia vẫn đang hóa đá, cuối cùng Andy vẫn là người lấy lại lý trí đầu tiên, anh lạnh lùng liếc mắt về phía mấy người áo đen.
– bọn mày là người của ai?
Mấy tên kia nuốt nước bọt trước cái lạnh từ người chàng vương tử tỏa ra, tên nào cũng run cầm cập, nhưng nhiệm vụ vẫn chưa hoàn thành, nếu để chủ nhân biết họ ham sống sợ chết ko hoàn thành nhiệm vụ được giao, thì chắc chắn họ còn chết thảm hơn bây giờ nữa.
Nghĩ thế, tên cầm đầu ko do dự rút súng bên hông ra, nhắm ngay Thiệu Quân mà nổ súng.
“đoàng”
Tiếng súng vang lên, mọi chuyện xảy ra quá nhanh khiến tất cả mọi người đều ngỡ ngàng ko kịp phản ứng, kể cả người trong cuộc là Thiệu Quân, anh vẫn đứng ngây ngốc sao khi tiếng súng vang lên, nâng bàn tay đang dính đầy máu tươi ngang tầm mắt, Thiệu Quân cảm thấy vừa ngạc nhiên vừa đau nhói nơi lòng ngực, bởi máu ko phải là của anh, mà là của cô gái nhỏ ngu ngốc liều mình đỡ giùm anh phát súng đó. Thiệu Quân chết lặng nhìn khuôn mặt tái nhợt của Ngọc Nữ trong lòng mình, môi cô trắng bệch, một dòng máu chảy ra từ khóe môi, nhưng môi cô lại mấp máy như đang muốn nói điều gì đó.

– anh họ!!! – Nguyệt Vy nghe tiếng của Andy vội vàng chạy ra xem, nhưng khi đến nơi chỉ thấy Thiệu Quân đang mất hồn ôm Ngọc Nữ toàn thân nhuốm máu. Cô ko dám tin sợ hãi kêu lên.
Tiếng kêu của Nguyệt Vy như đánh thức người trong mộng, Thiệu Quân vội vàng lay bả vai của Ngọc Nữ, giọng của anh vừa gấp gáp lại bi thương.
– Ngọc Nữ!!! Em đang làm gì vậy hả?? Mau tỉnh lại cho tôi! Tôi ra lệnh em phải tỉnh lại!! Nghe thấy ko??
Mặc cho Thiệu Quân la hét tuyệt vọng cỡ nào, Ngọc Nữ vẫn im lặng nằm đó như một búp bê sứ đã vỡ tan. Mấy tên áo đen đứng gần đó cũng bị tiếng gào thét của Thiệu Quân làm cho lạnh người, tên cầm đầu nhìn cây súng trong tay khẽ nguyền rủa một tiếng! Đáng chết! Nếu cô gái kia ko tự nhiên lao ra đỡ cho Kiều Thiệu Quân viên đạn đó, thì hôm nay thiếu chủ Hắc Lang đã bị hắn ta tiễn đi chầu trời rồi!!! Tuy đã thất bại nhưng dù sao mấy tên này cũng phải trốn đi, còn phải về báo cáo tình hình cho chủ nhân biết nữa.
– Anh hai!!! – nó từ trong rừng hớt hãi chạy ra, vừa nhìn thấy Andy đã rưng rưng nước mắt.

Andy giật mình xoay người lại, khi thấy là cô em gái anh đi tìm nãy giời thì ko khỏi vui mừng.
– Jeny! Nãy giờ em đi đâu vậy hả?
– anh….hai…anh mau…mau cứu…cứu Kyo đi… – nó túm chặt lấy tay áo anh khóc nức nở, tiếng nói cũng bị những tiếng nấc làm cho ko rõ ràng.
– em nói cái gì? – Andy cau mày hỏi lại, hình như vừa nãy anh nghe là Kyo gặp nguy hiểm?
– Kyo….trong rừng….đang đánh nhau….huhu… – nói tới đây nó lại khóc dữ dội hơn, cũng tại nó, khi ko đòi ra đó làm gì, nếu ko hắn sẽ ko vì cứu nó mà gặp phải mấy tên kia.
– cái gì?? – Wind đứng bên cạnh la lên. – Andy chúng ta phải đi giúp Kyo thôi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.