Đọc truyện Đại Năng Giả – Chương 9: Suy tính trước sau của mỗi người
“Lau lau, lau lau.” Ân Thập Cửu lấy khăn lau mặt cho Ân Cửu U, hai người có thời gian riêng biệt ở với nhau.
Cũng tiện thể để Ân Cửu U bắt mạch cho Ân Thập Cửu.
Kỳ lạ… Lần đầu tiên trong đời nàng thấy người có mạch tượng như Ân Thập Cửu, lúc nhanh lúc chậm lúc lại bình thường… Giống như… Võ giả tự làm nhiễu loạn kinh mạch của mình để người khác không nhìn ra.
Nhưng có lúc mạch không đập như người chết nên nàng mới cảm giác quái lạ hơn cả việc xem mạch tượng giống như võ giả tự làm nhiễu loạn kinh mạch.
Nàng chỉ biết lắc đầu không nói gì, mỗi người đều có bí mật riêng, nàng cũng vậy, ca ca cũng vậy.
Hai người ăn tối xong, Ân Cửu U về phòng, tĩnh tâm suy đoán lại vụ án phụ mẫu.
Phụ mẫu vốn chưa từng đắc tội qua thái tử, nhưng thái tử lại gắn ghép cho họ tội ám sát, lại bỏ qua cho nàng cùng Ân Thập Cửu, con của tội nhân.
Có một ẩn tình.
Ân gia lại vì chuyện này không sớm lại muộn đuổi Ân Thập Cửu cùng Ân Cửu U ra khỏi gia tộc khi đang làm tang lễ cho phụ mẫu… Người của Ân gia có phần trong chuyện này.
Khi Ân Cửu U nàng định tìm linh hồn hai người để hỏi chuyện lại phát hiện linh hồn phụ mẫu đều tiêu biến vô tung… Nói như vậy, linh hồn người chết chỉ có ba khả năng.
Bị người bắt đi, bị đánh cho tan biến, cuối cùng… Hai người chết này chỉ là phân thân.
Sao có thể được a, muốn tạo ra phân thân trừ khi có bí tịch cao cấp hoặc bản thân có tu vi trên Quân Chủ.
Vậy nên Ân Cửu U chỉ để ý đến hai phương án đầu.
Muốn tìm ra được đáp án phải quay về Đại Ngụy quốc, tìm đến hoàng thất cùng Ân gia hỏi chuyện.
Trước mắt thực lực không đủ, không có thế lực chống lưng thì chẳng thể làm gì cả. Mọi chuyện đều phải dựa vào nắm đấm mà nói.
Ngày mai đi mua người sau lại đến công hội Luyện Dược Sư cùng Trận Pháp Sư xin giai nhập.
Nhớ lại ký ức, Ân Cửu U luyến tiếc Thập Kính Lưu Ly Bảo Tháp, tại tầng thứ mười, Thập Lưu Ly từng nói nàng không hợp với tu luyện bình thường, có một môn võ kỹ thích hợp hơn cho nàng tu luyện.
Được gọi nghịch tu, không chính cũng chẳng tà.
Thập Lưu Ly từng nói tà tu thì bị người của chính đạo đuổi giết nhưng có tà tu người giúp đỡ chống lại chính đạo. Mà nghịch tu thì sẽ bị cả chính lẫn tà đuổi giết không tha.
Nghịch tu là đi ngược với quy luật tự nhiên không theo chính còn đối nghịch với tà. Cả chính và tà đều xem nghịch tu người như kẻ hủy diệt thế gian, không từ thủ đoạn phải giết chết nghịch tu giả.
Một ngàn năm trước nghịch tu đã đi vào lãng quên, nghịch tu giả cũng chưa từng xuất hiện trước thế gian, một ngàn năm sau không biết nghịch tu giả như thế nào, người biết về nghịch tu đường còn có ai hay không, dù sao đây là con đường ngắn nhất mà Ân Cửu U hiện tại có thể đi, nàng chỉ còn lại mỗi đường này.
Trở thành Đại Năng Giả được người người thờ phụng thì thế nào? Vẫn bị chết trong nhục nhã đấy thôi.
Không có sức mạnh không thể đứng trên đỉnh cao, muốn đứng trên vạn người phải có đủ thực lực, nắm đấm đủ lớn.
Sáng hôm sau, Ân Cửu U đưa Ân Thập Cửu ra ngoài đi chơi, đi lại trong sân nhà với dọc đường đi, Ân Cửu U nhìn những cây dại mọc khắp nơi hỏi Ân Thập Cửu, “Ca, những cái cây này là ai trồng?”
Ân Cửu U hỏi xong mới nhớ, Ân Thập Cửu là ngốc tử…
“Ây, mọi người đều nói ca là ngốc tử sao muội còn ngốc hơn cả ta thế, những cây này đều là cây dại cả nha, chúng mọc khắp nơi, hái xong lại lên, đem vào nấu canh ăn cũng không thành vấn đề.” Ân Thập Cửu đáp.
Ân Cửu U, “……!!!” Ha ~ vẫn bình thường, vẫn có thể đáp trôi chảy thế này thì không phải là ngốc tử đâu a.
“Hắt xì!” Ân Thập Cửu đột nhiên rùng mình đánh hơi một cái, đôi mắt ngó nghiêng khắp nơi, lại chỉ nhìn được đến đôi mắt cô tịch của muội muội, làm hắn hi hi cười híp mắt muốn sủng ái nàng.
“Ca bị lạnh sao, đây là mùa hè cơ mà… Tối qua ca tắm khuya phải không?” Ân Cửu U một dạng lo lắng hỏi.
Ân Thập Cửu lắc lắc đầu, “Không có, không có, hôm qua ca tắm sớm, cũng đi ngủ sớm, không có tắm khuya, cũng không có thức khuya.”
Thật là…
Ân Cửu U vô ngữ đáp lại, có ca ca đáng yêu như vậy cũng không sao nha.
Chợ nô lệ.
Hai người ra đến hội chợ, mua một cái nữ hầu, Ân Thập Cửu lại không thích, “Ca không thích nữ nhân lạ ở trong nhà, ta chỉ chấp nhận có hai loại nữ nhân bên cạnh là muội muội cùng mẫu thân, không thích kẻ khác.”
Ân Cửu U bên cạnh, “…….”
Vậy đổi qua một cái nam nô phục vụ, Ân Thập Cửu tiếp tục cằn nhằn, “Không được, lỡ hắn câu dẫn U Nhi của ta thì sao? Tên này thân hình cân đối, muốn thon có thon, muốn cơ có cơ, lỡ U Nhi thích hắn thì sau này hắn thành muội phu của ta thì sao? Ta không đồng ý!”
Ân Cửu U nghe từ đầu đến cuối, “……!!!” Cái gì?
Thế là đổi qua một cái nam nô đến từ dị quốc, Ân Thập Cửu tiếp tục chế độ phản bác, “Không được không được, tuyệt đối không được. U Nhi thích nhất ngốc manh như ca, tên bạch kiểm này bộ dáng tính cách nhu nhược giống ca sau đó lấy hết tình cảm muội dành cho ca sang qua cho hắn thì làm sao? Ca không muốn, ca không đồng ý!”
Ân Cửu U bất lực, “!!!!??” Ha ha, ca, ngươi mà là ngốc tử à?
“Vậy ca muốn mua dạng người như thế nào?”
“Không phải nam cũng không nữ, không có khả năng giao phối nhân loại, không thể thay thế ca trong lòng muội, giúp ích nhiều việc.”
Ân Cửu U suy nghĩ một lát, búng tay, “Có!”
Nàng dẫn hắn đến chỗ khác, Ân Thập Cửu thấy bản thân vừa rồi có nói gì sai sao?
Sao trước mặt lại thay đổi lớn đến như vậy, hắn có nên nói với muội muội là, ca sai rồi không?