Đọc truyện Đại Chúa Tể – Chương 1550: Diệt ma trong chớp mắt
Trong khoảnh khắc khi mục trần bước chân ra, thân ảnh của hắn giống như thuấn di, trực tiếp xuất hiện trước mặt thiên tà thần, cặp mắt của hắn bình tĩnh như đầm sâu, nụ cười khinh miệt trên miệng lúc này đột nhiên nở ra.
“Đồ không biết sống chết, năm đó bản tọa có thể đuổi giết ngươi như chó nhà có tang, lần này, cũng có thể bóp chết ngươi!”. Làm như nhận ra nụ cười khinh miệt của mục trần, Thiên Thi Thần Ma Tượng như bộc phát tiếng thét trầm thấp, trong đó sát ý mênh mông, chấn động hư không.
lúc này, hắc thi thiên ma đế hiển nhiên là tương đối tức giận, bị một kè đã từng là con kiến hôi trong mắt hắn miệt thị, đây không nghi ngờ gì chính là vũ nhục lớn nhất đối với hắn.
uỳnh!
Ma khí cuồn cuộn bay lên, trong đôi mắt của tòa ma tượng khổng lồ sừng sững giữa thiên địa kia cũng bộc phát ra ma quang lạnh lẽo, sau đó bàn tay khổng lồ của ma tượng kết ấn, cuối cùng đọng lại một cái ấn pháp quỉ dị, nhất thời ma khí tụ đến, tại bên trên ma thủ biến thành vô số văn lộ dữ tợn mà âm trầm, mỗi một văn lộ kia dều tản ra dao động sức mạnh kinh khủng, đủ để thánh phẩm thiên chí tôn tầm thường kinh hãi run sợ.
“Thiên thi quỷ ma ấn!”
Trong thiên địa, thanh âm trầm thấp vang dội, chỉ thấy thiên thi thần ma tượng giống như kết thành quyền ẩn, cuối cùng đột nhiên đánh ra.
u u u!
quyền ấn vừa ra, hẳn là ngưng kết ra ức vạn đạo thi ảnh, tiếng thét chói tai của bọn chúng quanh quẩn bên ngoài quyền ấn, vô biên âm lãnh lan ra, khiến cả vùng đất đều bắt đầu bị sương lạnh âm lãnh bao trùm.
Dưới sự âm lãnh đó, hết thảy sinh cơ đều bị tước đoạt.
Một quyền này, tựa như tử thần chi ấn, cô lập sinh tử.
Trong bắc thương linh viện, tất cả mọi người dựng hết cả tóc gáy, bọn họ nhìn ma ấn từ trên trời giáng xuống, sợ hãi vô ngần từ trong nội tâm trào ra, trực tiếp khiến linh lực trong cơ thể bọn họ mất đi khống chế, vì vậy dẫn đến một mảnh hỗn loạn run rẩy.
Nếu một quyền kia rơi xuống, sợ rằng trong phạm vi trăm vạn dặm, đều sẽ bị san thành bình địa, sinh cơ đoạn tuyệt.
“Đây chính là sức mạnh của thiên ma đế đỉnh cao sao…”.BÁC minh long côn sắc mặt tái nhợt, vẻ mặt khổ sở, dưới sức mạnh thế này, hắn mới biết được, cho dù bước vào thiên chí tôn, chẳng qua cũng chỉ là con kiến hơi lớn một chút mà thôi.
cũng không biết, đối mặt với hắc thi thiên ma đế hoàn toàn bộc phát, Mục Trần rốt cục có thể ngăn cản hay không.
Trên bầu trời, mục trần ngẩng đầu nhìn ma ấn chi quyền từ trên trời giáng xuống, hắn có thể cảm nhận được cỗ tử khí kinh khủng kia, cái này cũng khiến hắn có chút kinh ngạc, một quyền này, sợ rằng đúng là sức mạnh lớn nhất của hắc thi thiên ma đế, đối mặt với một quyền này, cho dù là đám người tần thiên ở đây, sợ rằng cũng chỉ có thể tạm né mũi nhọn.
Nếu là 5 năm trước, chỉ sợ hắn cũng chỉ có thể chạy càng xa càng tốt. Chỉ đáng tiếc là, hiện giờ đang ở 5 năm sau.
Mục Trần đứng trên không trung, ma ấn nhanh chóng lớn dần trong con ngươi hắn, ma khí vọt tới, có điều áo bào của hắn cũng chưa hề lay động, vài hơi thở sau, đợi đến khi ma ấn sắp đánh tới người, dưới vô số ánh mắt run rẩy, hắn mới chậm rãi giơ tay lên, đưa ngón tay ra, hướng về phía ma ấn che khuất mặt trời kia, nhẹ nhàng đưa ra,
Hình thể giữa hai bên tương phản cực lớn, một bên là ma ấn che trời, một bên thì nhỏ bé như con kiến, ngón tay đưa ra thì càng chỉ giống như sợi lông…
Sau đó, 2 bên đánh vào nhau.
Trong khoảnh khắc va chạm kia, trong bắc thương linh viện, vô số học viên đều phát ra tiếng kêu, bời vì cảnh trước mắt này, thân hình Mục Trần, cực giống như bọ ngựa trước bánh xe…
“Chết đi!”
Tiếng gầm của hắc thi thiên ma đế vang vọng, ma ấn bộc phát ra ức vạn đạo ma quang, sức mạnh kinh khủng chiếu xuống, như sắp sửa phá hủy Mục Trần phía trước thành một mảnh hư vô.
Sức mạnh kinh khủng chiếu xuống, ức vạn đạo thi ảnh kia cũng dữ tợn gào thét tới.
Trong con ngươi mục trần phản chiếu lại hết thảy, chợt hắn làm như cười cười, ngón tay kia nhẹ nhàng búng lên ma ấn chi quyền.
Bang!
Trong khoảnh khắc khi Mục Trần vừa búng ra, toàn bộ thiên địa dường như cỏ thanh âm thanh thúy vang lên, một đạo rung động vô hình khuếch tán ra, vô biên vô tận.
Một cỗ sức mạnh không cách nào hình dung dường như lúc này phủ xuống, quấn quanh đầu ngón tay Mục trần.
dưới cỗ sức mạnh đó, thiên địa vạn vật đều trở nên yên tĩnh, thậm chí ngay cả linh lực trong thiên địa cũng có dấu hiệu quỳ lạy xuống, tựa như thần tử gặp quân vương.
Đám người lạc ly, tiêu tiêu, lâm tĩnh lúc này đột nhiên trợn to mắt, các nàng khiếp sợ nhìn thân hình mục trần, bởi vì trên người hắn lúc này tản ra một cỗ áp bách thần bí, đúng là khiến cho linh lực trong cơ thể các nàng đều trờ nên yên tĩnh lại, thậm chí, còn có một loại áp lực, khiến các nàng không nhịn được muốn quỳ lạy về phía Mục Trần.
bịch bịch!
các nàng vẫn có thể kìm được, nhưng những học viên bình thường kia lại không thể nào chịu nồi, trực tiếp một mảng quỳ xuống, trên mặt bọn họ đều là vẻ hoảng sợ.
Cùng với việc một cái búng tay này của Mục Trần bắn ra, vô số thi ảnh đang gầm thét kia lúc này cũng đột nhiên đọng lại, thần sắc mục trần không chút nào gợn sóng, chỉ là ngưng mắt nhìn ma tượng to lớn phía trước.
Ma ấn kinh khủng kia dường như cũng đang ngưng trệ, dừng lại trước mặt hắn, không cách nào rơi xuống.
sau đó, ngón tay hắn một lần nữa nhẹ nhàng điểm một cái.
ong.
Một vòng rung động từ trên ngón tay lan ra.
Rung động khuếch tán, trong thiên địa tựa như có gió nhẹ nổi lên,dưới rung động khuếch tán, nhanh chóng hóa thành khói xanh, tiêu tán đi.
Trên mặt của thiên thi thần ma tượng lúc này xuất hiện vẻ kinh hãi khó có thề áp chế, trong mắt của hắn cũng có vẻ sợ hãi hiện lên, thanh ảm hoảng sợ chói tai vang lên
“Sức mạnh này là…thế giới lực!”
“Làm sao có thể?! Cái này không thể nào, thế giới lực, chỉ có những vị trên thương khung bảng kia mới có thể thúc giục, ngươi làm sao có thề làm tới bước này?!”
Mục Trần nhìn vẻ mặt hoảng sợ của thiên thi thần ma tượng, thần sắc lặng yên không gợn sóng, tay áo phất một cái.
“Lúc trước ta đã nói rồi, việc bây giờ ngươi nên nghĩ, là làm thế nào đề giữ được mạng của ngươi…mà giờ ngươi, chết chắc rồi”
Rắc rắc! rắc rắc.
Thi ảnh tiêu tán, đạo ma ấn chi quyền khổng lồ kia cũng lặng lẽ xuất hiện vết nứt, cuối cũng nhanh chóng lan ra.
a!
Thiên thi thần ma tượng như bộc phát tiếng kêu thê lương thảm thiết, hắn có thể cảm giác được một cỗ sức mạnh kinh khủng ăn mòn, nơi nó đi qua, ma khí trong cơ thể hắn trực tiếp bắt đầu giải tán.
Đó là sức mạnh của đại thiên thế giới, hùng vĩ vô cùng, căn bản không cách nào chống cự.
“Đáng chết, thì ra ngươi là kẻ thứ 3 của đại thiên thế giới trên thương khung bảng, không được, ta phải truyền tin tức này cho thiên tà thần!”. Thiên thi thần ma đế gầm thét lên, một khắc sau, ma tượng khổng lồ ầm ầm nổ tung, ma khí đáng sợ phun trào ra, trực tiếp quét về phía bắc thương đại lục, hiển nhiên là định phá hủy tòa đại lục này.
Mục Trần ánh mắt hờ hững nhìn hắc thi thiên ma đế liều chết phản kháng, nhẹ nhàng thổi một hơi.
phù!
Trong thiên địa dường như có linh phong cuốn tới, trong đó ẩn chứa thế giới lực, quét quang qua, trực tiếp phá hủy vô biên vô tận cuồng bạo ma khí kia không còn một mống.
vù!
Mà vào lúc này, một đạo ma quang mờ mịt chợt lóe rồi biến mất, sắp sửa xé rách không gian bỏ chạy.
có điều, trong lúc hắn đang định xé rách không gian, hắn chợt phát hiện ra thân thể đã mất khống chế, thản ảnh của Mục Trần, chậm rãi hiện lên trước người hắn.
“Hắc thi thiên ma đế, còn định chạy trốn sao?”. Mục Trần nhìn người trước mắt, cười nhạt nói.
Lúc này, hắc thi thiên ma đế quanh thân ma khí ảm đạm, hiển nhiên là bị trọng thương, mà mặt của hắn cũng không còn vè âm trầm lúc trước, trở nên trắng bệch cùng hoảng sợ cực kỳ.
Hiển nhiên, sức mạnh mà mục trần thể hiện lúc trước đã dọa sợ hắn.
“Thì ra những năm qua đại thiên thế giới các ngươi cũng có chuẩn bị, xem ra, ngươi chính là hy vọng cuối cùng của đại thiên thế giới!”, hắc thi thiên ma đế gắt gao nhìn mục trần, lạnh lùng nói.
Mục Trần nhàn nhạt nhìn hắn một cái.
Hắc thi thiên ma đế dường như cũng hiểu chạy trốn là vô vọng, khuôn mặt một lần nữa trở nên dữ tợn, hắn châm chọc nhìn mục trần, nói: “Hắc hắc, cho dù ngươi có thể đạt tới cấp độ như võ tổ, viêm đế thì đã sao? Các ngươi cho rằng 3 người hợp sức là có thể chống lại Thần của chúng ta sao?”
“Haha, các ngươi thật sự quá ngây thơ rồi, các ngươi căn bản không biết thời kỳ đỉnh phong của ngô Thần kinh khủng thế nào đâu!”
“Cho nên lần này, đại thiên thế giới các ngươi nhất định sẽ bị ngoại vực tà tộc ta tiêu diệt!”
Ánh mắt mục trần cũng không có bao nhiêu xao động, chẳng qua đợi hắc thi thiên ma đế nói xong, mới xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay có sức mạnh kinh khủng hội tụ.
“Nói xong rồi, vậy thì chết đi”
Lòng bàn tay hắn đột nhiên nắm lại, thân thể hắc thi thiên ma đế giống như bị một cỗ sức mạnh không thể kháng cự bóp chặt, ầm ầm một tiếng, chính là bị cứng rắn bóp nát.
Ma khí bộc phát ra, thoáng chốc lại bị xua tan.
có điều, tiếng cười chỏi tai của hắc thi thiên ma đế vẫn còn vang vọng tới.
“Haha, ngô thần sẽ báo thù cho ta! ngươi chờ xem, Mục Trần, đại thiên thế giới các ngươi nhất định sẽ bị hủy diệt!”
cùng với việc hắc thi thiên ma đế vẫn lạc tiêu tán, toàn bộ ma khí trong thiên địa cũng bắt đầu biến mất, một lần nữa có ánh mặt trời chiếu xuống cả vùng đất lỗ chỗ như tổ ong.
Trong bắc thương linh viện, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn bầu trời, cho dù là đám người bắc minh long côn, trầm thương sinh, lý huyền thông, ôn thanh tuyền, lúc này cũng không nhịn được hít một hơi khí lạnh.
bọn họ nhìn lên bầu trời, nơi đó có một đạo thân ảnh thon dài đứng trên không trung, ánh mặt trời chói chang chiếu lên thân thể hắn, khiến hắn trông giống như một vầng đại nhật huy hoàng rực rỡ.
không ai ngờ tới, hắc thi thiên ma đế lúc trước tựa như có thể hủy thiên diệt địa, cứ như vậy triệt để vẫn lạc trong tay mục trần…
Hiển nhiên, mục trần hiện giờ đã đạt tới một cảnh giới không thể nói bằng lời.
ầm!
Trong bắc thương linh viện, vô số học viên rốt cục cũng phục hồi tinh thần từ sau cảm giác cuồng hỉ sống sót sau kiếp nạn, một khắc sau, lập tức có tiếng hoan hô như dời non lấp bể, vang vọng đất trời.
“Mục Trần!”
“Mục Trần!”
Bắc minh long côn nghe tiếng hoan hô cuồng nhiệt này, cũng thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh năng, sau đó hướng về phía Thái Thương viện trưởng cũng đang cực kỳ rung động, cười cười.
“Xem ra lần này Bắc Thương Linh Viện chúng ta, lại ra một học sinh khó lường”
***
Dịch bời zero