Đọc truyện Đại Boss Xinh Đẹp: Trả Vớ Tôi Về – Chương 18: Hưởng tuần trăng mật(1)
.
Cả hai cùng tay trong tay đến Pháp, một đất nước lãng mạng.
Anh và cô ngồi trên xe từ sân bay về khách sạn.
“Bảo bối…thích chứ” anh ôm cô vào lòng, cưng chiều vuốt tóc cô nói.
“Thích…nhưng bỏ tôi xuống đi” cô thích thú gật đầu rồi khó chịu ngọ ngoạy trong lòng anh một lúc lâu.
“Khụ…ngồi yên” anh nhíu mày, giọng khàn khàn, hai tay ôm ghì lấy cái cơ thể đang không an phận kia lại.
Thật là, cô chỉ mới chuyện động nhẹ thôi mà anh đã phản ứng rồi, quả là duy chỉ có cô anh mới trở nên như vậy.
“…..”
Cảm giác phía dưới đang nhô lên cô không nói gì, mặt đỏ hết cả lên ngoan ngoãn ngồi yên cho anh ôm.
“Vậy mới ngoan, tôi nay….anh sẽ thưởng cho em” anh ghé sát vào tai cô, giọng khàn đục…hơi nóng phả vào tai cô khiến cô càng thêm đỏ mặt hơn.
“Hừ…tôi đây mới không cần”
Cô hừ lạnh hắng giọng nói, cô sao không biết hắn thưởng gì chứ, cái tên sắc lang đó chỉ giỏi hành hạ cô, đi du lịch mà cũng không yên với hắn.
Anh nhìn cô cười đến vui vẻ, con mèo hoang này lại xù lông rồi, rất đáng yêu.
Hai người ngồi xe chẳng bao lâu liền đến khách sạn, anh ôm eo cô bước lên phòng nghỉ ngơi.
Hảo hảo, trai tài gái sắc khiến bao người ghen tị, lại còn tình cảm nữa chứ.
“Chúng ta cùng đi tắm….” Anh vừa lên đến phòng, đã ôm ngang hông cô bế đi vào nhà tắm, cười nữa miệng.
“Tắm? Không….không….một mình anh là được rồi…” Cô nằm trong lòng ngực anh mà vùng vẫy, miệng hét lên.
“Em ngại sao?” Anh giương mắt nhìn cô.
“Khụ…tôi không thích…à đúng…đúng…tôi ngại đấy” cô ho khan vài cái rồi rối rắm trả lời.
“Cái gì trên người em mà tôi chưa thấy, làm thì cũng làm rồi em còn ngại gì….” Anh cười tà mị nhìn con mèo nhỏ đang đỏ mặt trong lòng mình mà trêu chọc.
“Anh….sắc lang, buông tôi ra”
*Ầm…*
Cô bị anh thả vào bồn tắm, cả người chìm vào bên trong.
“Em bảo anh buông ra….anh vô tội” anh nhìn cô với anh mắt”anh không có lỗi, tất cả là do em” miệng thì cười đến mang tai.
“Khụ…khụ…tên hỗn đãn, anh có thể thả nhẹ một chút được không” cô vùng dậy trong bồn tắm, nhìn vào mặt anh mà trừng lớn.
“Hảo…chúng ta có thể làm lại một lần nữa anh sẽ không sợ mệt”