Đọc truyện Cửu Châu Đại Lục – Chương 111: Túy Tửu Vs Châu Phi hội
Một gã trán hán lao đến dùng hai tay toàn lực vung một chém.
Túy Tửu xoay người nhẹ nhàng né tránh cú chém trong gang tất. Vô cùng bình tĩnh, Túy Tửu lấy bàn tay bóp mặt đối phương đè mạnh xuống.
Đối phương bị một lực đè mạnh giữa mặt, thân thì đang lao về phía trước nên bị phản lực tiếp tục tương tự ba gã trước, hắn cũng lộn nhào nhưng lần này đầu hắn đập mạnh xuống đất, sống chết không rõ.
Lần này thì Túy Tửu tung một đấm vào mặt một tên khiến đối phương bật ngửa ra sau gục xuống đất.
chưa tới một giây Tửu đã xoay chân tung một cước hất văng kiếm trên tay một tên khác, hai tay đấm vào mặt gã này hai cú cực nhanh và mạnh như trời giáng.
Một gã lúc trước bị vật ngã thì đang lò mò muốn đứng dậy thì Túy Tửu chạy đến ôm đầu hắn xoay hắn hai vóng ném mạnh gã đó trước mặt tên thủ lĩnh.
Trước sự uy mãnh mà lại nhẹ nhàng hạ gục thủ hạ của mình, Tên thủ lĩnh cùng những người còn lại đã biết chúng đã đá ngay thiết bảng. Mặt mày tên thủ lĩnh tái mét.
Túy Tửu ung dung tiến về phía khách sạn. Đám người châu phi hội lo sợ lùi dần về phía sau.
Khi đi đến bật thềm Túy Tửu dừng lại, dùng hai chân chà lên tấm thảm của Tửu điếm cho sạch bụi đất rồi mới bước đi tiếp. Dáng vẻ của Túy Tửu nếu có một người khác nhìn thấy họ còn tưởng rằng ở đây không có đánh nhau.
Túy Tửu bước vào khách sạn, cúi chào ông chủ đang co ro run cầm cập nấp dưới gầm bàn. Túy Tửu chậm rãi nói:
” Ông thanh toán giúp tôi tiền ăn ở những ngày qua!”
Ông chủ lúc này nào có tâm trạng mà thanh toán chứ, hắn có mười cái mạng cũng không dám chọc ghẹo đám hung thần, mà Túy Tửu lại là hung của hung thần. Lấy tiền của Đại hung thần ư? đùa chắc! Ông chủ tiệm run rẩy không dám nhìn mà nói:
” Miễn… Miễn phí hết!”
Lúc này đám người bị Tửu hạ gục lúc trước đều đã đứng lên hết. Một tên trong đám chạy đến vung kiếm chém liên tiếp ba phát vào Túy Tửu.
Túy Tửu nhẹ nhàng lùi-xoay-nghiên người né nhẹ nhàng ba chém.
Chưa dừng lại ở đó hơn mười ấy trán hán chạy đến chém liên tục, nhưng Túy Tửu lại né tránh dễ dàng. Cậu như một con lươn mà luồn lách những kẻ hở khiến cho đám người càng hăng tiết mà chém liên tục.
Túy Tửu chạy mạnh đạp lên tường ba cái né cú chém ngang một tên da đen, sau đó lộn vòng chụp ngay một thanh gỗ gần đó đập mạnh vào đầu gã mới chém mình.
Như rằng có con mắt thứ ba, Túy Tửu đều đánh những trán háng này vão những chỗ yếu hại sơ hở. Liên tiếp mỗi cú là một người gục xuống. Đến khi còn tên cuối cùng thì Tửu vận mạnh lực hơn bình thường một tý, đập mạnh thanh gỗ ngay má đối phương khiến cây gỗ gãy làm đôi.
Đối thủ lùi về sau rồi bất tỉnh gã xuống.
Toàn trường chấn động, mọi người theo dõi trận chiến từ đầu đến giờ đều há hốc mồm, không ai có thể nghĩ đến cảnh tượng ngược đời như thế, mạnh mẽ như thế. Dường như những người giang hồ châu phi hội là đám người nộm cho gã thiếu niên kia luyện võ vậy.
Túy Tửu thả khúc gỗ bị gãy xuống đất, nhắm mắt một chút rồi bình thản nói:
” Ta tôn trọng ngươi cũng là một cao thủ kiếm khách, với một sự tôn trọng ta sẽ dùng thanh kiếm của ta đánh với ngươi”
Túy Tửu lấy thanh kiếm từ trong túi trữ vật ra, Thanh kiếm hình chữ nhật to dài. Nhìn sơ là biết thanh kiếm khá nặng nhưng với thanh niên hung thần thì dường như nó rất nhẹ.
Túy Tửu hướng mũi kiếm về gã thủ lĩnh. Gã thủ lĩnh tuy hắn là cao thủ cấp tám nhưng với kinh nghiệm của hắn đối phương thực lực ít nhất là siêu cao thủ. Hắn tự biết mình không phải đối thủ, hắn sợ nếu chẳng may bị thanh kiếm quái dị kia chém một phát thì hắn không dám tưởng tượng cảnh tiếp theo.
” Ra tay đi”- Túy Tửu lạnh lùng thốt lên.
Lú Văn Trọng trợn mắt há mồm nhìn cảnh tượng này, cái cảnh tượng hùng dũng uy nghi ngày hôm nay mãi mãi hắn cả đời không bao giờ quên.
Lúc này những người vô can bên trong tửu điếm cũng nín lặng hết lo sợ mà nhìn cảnh tượng này.
” Giết hắn”- Gã thủ lĩnh run sợ thốt lên với hai gã thủ hạ đắt lực bên cạnh mình.
Hai Gã thủ hạ cầm chặc kiếm lao đến. Túy Tửu xoay kiếm dùng chuôi kiếm đâm bụng một tên, sau đó xoay kiếm chấn ngang trước mặt tên còn lại.
Vài sợi tóc bị chém đứt tung bay, gã thủ hạ còn lại sợ tím mặt quỳ gục xuống không dám vọng động.
Gã Thủ lĩnh liều mạng dùng toàn lực lao đến, trong lòng hắn thầm cầu xin rằng tên thanh niên kia đánh đấm nãy giờ bị mệt mà xuống sức.
Túy Tửu lắc đầu vung kiếm chém xuống, thanh kiếm túy Tửu bủa gãy làm đôi người và kiếm tên thủ lĩnh làm hai khúc. Túy Tửu lạnh nhạt nói:
” Ngươi không xứng làm một kiếm khách”
Nói xong Tửu chém đút dây trói Lú Văn Trọng, Trọng nước mắt rưng rưng, nước mắt chảy dài thấm ước cả vạt áo. Hắn quỳ xuống hô to:
“Thuộc hạ tham kiến chủ nhân”
Tửu Mỉm cười nói:” Đi thôi, đi gặp huynh đệ của ta”
Lúc đánh nhau Túy Tửu đã phát hiện ra ký hiệu của Thập Tam, hắn biết Thập Tam ở gần đây và chắc cũng đã theo dõi trận đánh của hắn.