Đọc truyện Cửu Châu Đại Lục – Chương 110: Châu Phi hội
Túy Tửu suy tính lợi hại, tiền cậu tuy nhiều nhưng lại không đủ mua lại tất cả, Tửu ngẫm nghĩ một lúc móc ra hai viên yêu thú câp ba rồi nói:
” cộng thêm hai viên này và tất cả đóng tiền này ta muốn tất cả”
Sầu chưởng quỹ cầm hai viên tinh thạch yêu thú, ông kinh ngạc khi biết đây là tinh thạch yêu thú cấp ba. Sau khi đắn đo sauy nghĩ ông nói:” Đạo hữu giỡn chăng? tuy hai viên tinh hạch yêu thú này quý giá nhưng nó cùng với tất cả số tiền này đủ để đổi viên điện lôi tử và lá phù bảo này.”
Tửu cảm thấy như thế cũng được không lỗ làm thì gật đầu đồng ý. Hai bên giao dịch xong xuôi Tửu đi cáo từ rời đi Vạn bảo lâu,lập tức bay khỏi nơi đây.
Lúc này ở Vạn Bảo Lâu Sầu Bi ngồi trầm ngâm quay mặt vào một bức tranh trên tường nói:
“Ngài thấy người này như thế nào?”
Bỗng nhiên bức tranh xoay lại, bên trong lộ ra một thông đạo. Một người râu tóc trắng xóa khuôn mặt hiền từ đi thong thả ra, người tóc trắng ngồi xuống ghế nhấp từng ngụm trà âm mười tám độ rồi nói:
” Người này khá cẩn thận nhưng kinh nghiệm giang hồ vẫn còn non kém. Đặt biệt khá giàu so với những trúc cơ bình thường. Hắn tám chín phần là chấp sự của một trong bảy môn phái lớn. Tuy thế chấp sự bình thường không thể nào có đủ dũng khí và hào sản trao đổi như thế, xem ra hắn ta còn chưa biết công dụng của tinh hạch yêu thú. ta nghĩ hắn là một trong những người từ thí luyện đi ra và được tặng các vật phẩm.”
Sầu chưởng quỹ nghe thế ồ lên nói tiếp:” Nghe nói thí luyện lần này hơn ba ngàn người khách nơi tham gia nhưng chỉ còn hơn một trăm người sống sót trở về. xác suất sống còn chỉ có hơn ba phần trăm mà thôi a. Xem ra hắn cũng khá lợi hại vậy chúng ta không nên đụng vào”
Người tóc bạc cười nói:” Không! như thế chúng ta càng phải đụng vào vì chắc chắn hắn ta có khá nhiều báu vật trên người. Ta đã quan sát hắn từ lúc hắn bên ngoài đi vào, xem ra hắn đi một mình. Chỉ cần chúng ta làm cho sạch sẽ một chút thì có quỷ mới biết chúng ta làm”
Nhìn nụ cười giang tà của người tóc trắng, Sầu chưởng quỷ cũng gậc gù đồng ý. Lúc này ông nói: ” Vậy như lần trước cho A Tam đi làm việc này nhé! Hắn ta là trúc cơ hậu kỳ, ta tin dù hắn lợi hại cỡ nào thì một trúc cơ trung kỳ cũng không thể nào thoát khỏi bàn tay A Tam.”
Lão tóc trắng gậc đầu bổ sung thêm:” Cho A Nhất và A Nhị đi cùng nữa cho chắc ăn. À kèm thêm mười người thực lực trúc cơ trung kỳ nữa. Ta không muốn bị lật thuyền trong mươn.”
Sầu trưởng quỹ gậc gù nói:”Quả nhiên chỉ có ông chủ luôn luôn cẩn thận trong mọi việc, ba trúc cơ hậu kỳ cùng mười trúc cơ trung kỳ đi đối phó một kẻ là trúc cơ trung kỳ thì quả là dùng dao giết trâu đi mổ bụng gà.”
Cả hai cùng cười vui vẻ.
Tuys Tửu không biết rằng cậu lúc này đang bị người ta tính toán mưu kế tính mạng của mình. Cậu đi thẳng một mạch về khách sạn thì bất ngờ khi trước cửa là một đám hơn ba mươi người da đen đang bao vây trước cửa quán, kế bên là Lú Văn Trọng đang bị trói lại.
Một tên da đen nhìn thấy Túy Tửu, hắn lật tay nhìn vào một bức vẽ chân dung giống na ná Túy Tửu, kẻ kia hô lên:
– Đại Ka, chính là tên kia giống tên giết Hắc Đen như đúc!
Một người da đen thân hình to lớn gấp đôi người bình thường, hắn ta nhìn vào chỗ thuộc hạ chỉ trỏ thì nhìn thấy Túy Tửu. Lúc này Lú Văn Trọng cũng đã nhìn thấy Túy Tửu từ xa thì hét lớn:
– Ông chủ, đây là Châu Phi hội, bọn chúng đã dùng cực hình tra tấn tôi nên tôi…
Túy Tửu phất tay ra hiệu cho Trọng không cần nói thêm, nhìn sơ qua cũng biết đây là bang phái Châu Phi hội đến trả thù việc mình giết Hắc Đen, Tửu nhìn đám phàm bang phái kia mà mỉm cười. Cậu nhìn ra trong đó kẻ cao to kia thực lực chân khí cũng đạt đến cao thủ cấp tám.
Lúc này Chuột tinh truyền âm: cần ta ra tay cho chúng lên tây thiên cực lạc không?
Túy Tửu cười truyền âm:” không cần đâu, tôi đang ngứa tay nên để chúng làm khởi động cũng tốt mà.
Túy Tửu từ từ tiến đến đám da đen.
Lúc này hơn ba mươi tên giang hồ tay cầm kiếm sáng loáng ngông nghênh nhìn Túy Tửu như nhìn một người chết.
Lú Văn Trọng căng thẳng nhìn theo dõi diễn biến, trong lòng hắn có muôn vàng xung đột mâu thuẫn. Hắn rất muốn Tửu thua nhưng trực giác mách bảo hắn rằng người thanh niên trước mắt đây là thâm tàng bất lộ.
Rất nhiều người đi đường cũng cảm nhận được bầu không khí căng thẳng xung quanh nên không cầm ai nói cũng tự động đi vòng đường khác, có vài người thì đứng ở xa xa nhìn hiếu kỳ theo dõi diễn biến. Trên các tửu điếm xung quanh nhiều người ngó ra cửa sổ để xem. Hiếu kỳ vốn là bản tính sẵn có của con người.
Túy Tửu từ từ bước đến khuôn mặt lạnh lùng nói:
” Hình như các người đang cản lối vào khách sạn của ta thì phải? Ta khuyên các người thật lòng là nên thả người ra và tránh qua một bên thì sẽ tốt cho các ngươi nhiều hơn là đứng ở nơi đây cảng trở giao thông đó”
Lú Văn Trọng nghe Túy Tửu đòi bọn Châu Phi hội thả mình thì trong lòng chợt động, hắn bỗng nhiên vui vẻ vì người kia còn nhớ đến bản thân hắn.
Hơn ba mươi tên đại hán da đen, cơ bắp cuồn cuộn cười to, một tên rút kiếm chạy đến chém thằng từ trên xuống. Hắn muốn một kiếm chẻ Túy Tửu ra làm đôi.
Nhanh như một con sóc, Túy Tửu hai tay bắt chéo đỡ ngay cổ tay cầm kiếm đối phương, cậu tính toán đỡ ngay đúng thời điểm đối thủ chưa chém xuống chưa kịp dụng lực. Cú đơc nhanh và bất ngờ chuẩn xác khiến nhiều tên Châu Phi hội bối rối.
Chưa cho đối thủ kịp suy nghĩ hóa giải thì Túy Tửu xoay cổ tay nắm lấy kiếm cùng tay đối phương kéo mạnh về phía mình. Tên trán hán da đen bị mất đà bị kéo đến, khuôn mặt hắn bị đập mạnh vào vai Túy Tửu. Trán hán bị choáng váng chưa kịp định thần thì lại bị Tửu đấy mạnh hất bay về phía sau.
Châu Phi hội là một bang hội dày dặn kinh nghiệm nên chúng cả bọn ùa vào chém Túy Tửu.
Một gã da đen đứng gần thấy đồng bọn bị tên thanh niên nhẹ nhàng đánh bay thì hắn lao đến hòng nhân Túy Tửu không kịp phản ứng mà bị chém chết.
Túy Tửu vừa đẩy văng gã trán hán xong thì lập tức nhanh nhẹn phóng ra sau lưng tên muốn chém mình. Một tay vòng ra sau ôm cổ đối phương vật xuống, khiến cho đối thủ thuận thế mất đà bị té lộn nhào xuống đất.
Tửu lạnh lùng nghiên đầu hai tay nhanh như gió chụp lấy hai tay một tên thứ ba muốn chém cậu. Tửu nhẹ nhàng lật tay khiến gã này cũng lộn vòng bị vật xuống đất.