Cướp đoạt

Chương 73


Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 73:

“Chị? Chị vẫn đang nghe chứ?”
 
Lưu Nhã ở đầu kia điện thoại vẫn đang dò hỏi, cảm xúc của Dịch Như Hứa có chút mất khống chế, cô chậm lại một giây, nhịn xuống cảm giác lên men ở chóp mũi, mở miệng nói: “Ừ, đang nghe.”
 
“Có chuyện gì sao?” Lưu Nhã còn chưa tỉnh ngủ, giọng mũi rất nặng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
“Gần đây em có liên hệ với anh trai chị không?” Dịch Như Hứa đi thẳng vào vấn đề, Lưu Nhã nghe xong thì chần chờ hai giây, lúc này mới trả lời: “Em không có, không phải chị vẫn chưa gửi phương thức liên hệ của anh Lan cho em sao? Em lấy cái gì liên hệ với anh ấy nha?”
 
“…”Đầu tiên Dịch Như Hứa hoài nghi tính chân thật trong những lời này, sau đó mới bán tín bán nghi mở miệng nói: “Buổi chiều ngày hôm qua chị thấy một người rất giống em ở nhà, cho nên muốn hỏi một chút người kia có phải em hay không?”
 
“Ồ, không phải em, đoán chừng là bạn gái anh Lan đi? Đúng rồi, chị, anh ấy có bạn gái rồi sao?”
 
Nhìn bộ dáng nhớ thương Dịch Vu Lan của Lưu Nhã, giây tiếp theo Dịch Như Hứa lập tức trả lời “Có từ lâu rồi, anh ấy rất thích chị dâu của chị.”
 
“A? Tốt quá, vậy chị đã gặp mặt chị dâu rồi sao? Chị ấy có xinh đẹp không?” Cô ta vẫn có chút chưa từ bỏ ý định, trái tim Dịch Như Hứa thắt lại, giọng điệu cũng cứng rắn “Vô cùng xinh đẹp, con người rất có khí chất, dù sao thì chị cũng cảm thấy chị ấy rất tốt, xứng đôi với anh chị.”
 
Mặt không biến sắc tâm không nhảy loạn tự khen bản thân mình, bộ dáng Dịch Như Hứa như lâm phải đại địch, sau khi chờ được Lưu Nhã hơi thất vọng “Như vậy là tốt rồi”, Dịch Như Hứa quyết đoán cúp điện thoại, hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định, đôi mắt không chớp.
 
Cô lại ngẫm nghĩ trong khoảng thời gian này còn ai có thể tiếp xúc với anh, nghĩ tới nghĩ lui, mấy cô hộ sĩ ở bệnh viện luôn thích xum xoe hoặc tìm đề tài nói chuyện phiếm với anh cũng bị cô kết nạp vào trong phạm vi xem xét, nhưng mà cô lại không có số điện thoại liên hệ của những người đó.

 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có lẽ mấy chuyện này hỏi anh trai sẽ nhanh hơn, nhưng mình nên dùng lý do gì để hỏi chuyện? Điều gì sẽ xảy ra nếu anh nói thực sự có? Hoặc là, anh nói không có nhưng kỳ thật anh chỉ đang nói dối để lừa gạt mình thì phải làm sao?
 
Rối rắm hồi lâu, Dịch Như Hứa trèo xuống giường, không muốn trở về quê của ông bà nội nữa, mà chuẩn bị dạo chơi một vòng trong thành phố này, giúp bản thân thả lỏng tâm tình.
 
Cô lại gửi cho anh trai một tin nhắn, nói mình cùng Doãn Minh Nguyệt tới công viên giải trí, sau đó liền ra ngoài.
 
Suy nghĩ nhiều cũng vô ích, không cần để ý tới anh, chỉ cần tập trung vào cuộc sống hiện tại, sống cuộc sống của chính mình, kiểu gì cũng có biện pháp khiến bản thân mình vui vẻ.
 
Dịch Như Hứa hạ quyết tâm, vì thế cô tìm kiếm trên di động những địa phương thú vị ở nơi này, cuối cùng cô mua vé vào cửa công viên giải trí, một mình xếp hàng bên trong đám người, chơi những trò chơi giải trí.
 
Có thể là bởi vì trong lòng đọng lại không ít buồn khổ, Dịch Như Hứa đi thẳng tới khu vực trò chơi mạo hiểm kích thích, khi cô đang xếp hàng trước trò chơi mạo hiểm, có rất nhiều chàng trai trẻ xung quanh đều tập trung ánh mắt vào cô.
 
Cuối cùng khi đi tới bên cạnh chiếc máy trò chơi, có người mở miệng hỏi cô.
 
“Bạn tới nơi này chơi một mình sao?”
 
Dịch Như Hứa liếc mắt nhìn đối phương, diện mạo người nọ rất bình thường, cao hơn cô một cái đầu, cô gật đầu không nói chuyện, đối phương lại hỏi tiếp: “Sao bạn không đi cùng bạn bè? Tôi cảm thấy tất cả mọi người đều tụ tập đi cùng nhau.”

 
“Bạn tôi đi toilet.”
 
“Ồ, thành phố này có rất nhiều địa điểm vui chơi, ở ngay bên cạnh có phòng triển lãm khoa học và công nghệ mạng, bạn đã ghé thăm chưa?”
 
Thanh niên này là một người thích lảm nhảm, vừa bắt đầu nói liền không dừng được, Dịch Như Hứa trả lời câu được câu không, cuối cùng khi ngồi lên máy trò chơi, cậu ta lại hỏi cô có sợ không, Dịch Như Hứa gật đầu, thậm chí cô còn không muốn quay đầu lại.
 
Nếu anh trai ở đây thì tốt rồi, anh luôn có thể giúp cô đối phó với những người này.
 
Sau khi rời khỏi máy trò chơi, cô muốn gạt bỏ người trẻ tuổi kia sang một bên, nhưng dường như đối phương luôn muốn chế tạo cơ hội tình cờ gặp gỡ với cô, hai người xung quanh cô vẫn luôn đi cùng cậu ta, cuối cùng Dịch Như Hứa điên cuồng chơi những hạng mục giải trí mạo hiểm lại kích thích, rốt cuộc tại bãi con lắc cô cũng cắt đuôi được đoàn người kia.
 
Cô ngồi tàu lượn siêu tốc, không chỉ cảm thấy sợ hãi mà cô còn cảm giác như được giải tỏa áp lực, có lẽ là do thử thách quá kích thích, adrenalin trong người Dịch Như Hứa tăng vọt, thời điểm đi trên các con lắc cô còn rất kích động.
 
Kết quả quá trình không cần nói cũng biết, một lần nữa trở lại mặt đất từ cảm giác không trọng lượng mãnh liệt, hai chân cô run rẩy, tâm trí của cô đều đang chết dần chết mòn.
 
Nghỉ ngơi mấy chục phút, Dịch Như Hứa trực tiếp chuồn mất, quay về khách sạn, đặt vé máy bay, kéo hành lý tới sân bay.
 
Thế giới quá nguy hiểm, vẫn ở bên cạnh anh trai là an toàn nhất.

 
Đúng 8 giờ rưỡi, rốt cuộc cô cũng về tới nhà, ngôi nhà và hương vị quen thuộc khiến cô cảm thấy khó xử, sau khi lang thang ở bên ngoài hai ngày, Dịch Như Hứa cảm giác mình như được siêu thoát.
 
Có thể vui vẻ, hòa thuận với anh trai hay không không còn là điều mà cô theo đuổi nhất nữa, hiện tại cô không trông mong điều gì, không đòi hỏi điều gì, chỉ cần có phòng ở, có cơm ăn, có giường để cô ngủ ngon một giấc, cô đã hoàn toàn mãn nguyện rồi.
 
“Anh, em đã trở về!” Cô không nhìn thấy người trong phòng khách, trước tiên lén lút giấu túi xách của mình vào phòng ngủ, sau đó Dịch Như Hứa bắt đầu đi tìm xung quanh.
 
“Anh, anh ở đâu?”
 
“Anh?”
 
Dường như trong nhà không có ai, Dịch Như Hứa đang định lấy di động gọi điện cho anh, thì thấy Dịch Vu Lan mở cửa cầm chiếc hộp chuyển phát nhanh từ bên ngoài bước vào.
 
“Như Như, em về rồi sao.” Anh vào cửa, dùng bả vai giữ cánh cửa, Dịch Như Hứa vội vàng chạy tới giúp anh đỡ chiếc hộp chuyển phát nhanh đặt sang một bên, sau đó nhón chân ôm cổ hôn lên má trái anh một cái, má phải một cái, chóp mũi một cái, cuối cùng dùng sức dán lên cánh môi anh, còn mút một cách mãnh liệt.
 
“Anh, em thích anh.”
 
Dịch Vu Lan bị cô hôn tới choáng váng, hoàn toàn không biết rốt cuộc Dịch Như Hứa đã trải qua hành trình mưu trí như thế nào, trong lúc nhất thời anh cũng không biết mình nên nói gì mới tốt.
 
“Anh không được ra ngoài tìm người phụ nữ khác, anh có nghe thấy không?”
 
“Được, chuyện này không thành vấn đề.” Anh trầm mặc vài giây rồi mới trả lời cô.

 
Dịch Như Hứa nhìn chằm chằm vào gương mặt đẹp trai của anh, chạm vào đường nét sườn mặt, kéo đầu anh xuống, bôi vài vệt nước miếng lên mặt anh, cuối cùng còn cắn một cái lên quai hàm thanh tú của anh.
 
“Em làm gì vậy?” Dịch Vu Lan nhíu mày che mặt mình lại “Em là chó sao?”
 
“Em muốn ngủ với anh.” Dịch Như Hứa thở phì phì mà nhìn anh, rõ ràng là bộ dáng tức giận, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy dục vọng “Em gái anh muốn ngủ với anh, anh có cho hay không?”
 
Trái tim Dịch Vu Lan bị lời nói của cô làm cho run rẩy, anh vội vàng quay mặt đi muốn  hít thở một chút không khí bình tĩnh, thế nhưng Dịch Như Hứa lại không buông tha, cô leo lên cắn một cái lên mé cằm của anh, sau đó vừa phả hơi vừa bắt đầu liếm vành tai đỏ ửng.
 
“Dịch Vu Lan, anh là tên khốn nạn, anh có thể ngủ với em, vì sao em không thể ngủ với anh? Em muốn lên giường với anh, anh có nghe thấy hay không? Hay là anh có người phụ nữ khác ở bên ngoài?” Giọng nói của Dịch Như Hứa hơi run rẩy, lần đầu tiên anh thấy cô nổi giận gọi cả tên lẫn họ của anh ra, không nghĩ tới lại bởi vì chuyện này.
 
Nhưng Dịch Vu Lan nhanh chóng tìm về một phần nội dung ở trong trí nhớ của mình, cho dù thời điểm chán ghét anh nhất Dịch Như Hứa cũng không gọi tên của anh như vậy, hai ngày nay anh rất nhàm chán, lục lọi trong phòng cô vài lần, kết quả tìm thấy rất nhiều đồ vật từ thời thơ ấu của cô.
 
Đặc biệt là mấy bài văn viết về chủ đề anh trai của cô, khi nhìn thấy anh thiếu chút nữa liền cười chết, còn có những trang nhật ký non nớt của cô được viết khi học tiểu học, về cơ bản đều liên quan tới cuộc sống hằng ngày của anh.
 
Mấy thứ này có tác dụng rất lớn trong việc kích thích ký ức của Dịch Vu Lan, anh nằm mơ một giấc mộng thật dài, sau khi tỉnh lại phảng phất như cách một thế hệ, bản thân anh tựa như biến thành một người khác.
 
Anh nhớ rất nhiều về cuộc sống thường ngày với cô, tâm trạng nào thôi thúc anh giữ lại những thứ này và coi nó như trân bảo, anh cũng nhớ ra rồi.
 
Nhưng ký ức này vẫn không được đầy đủ, anh không nhớ nổi mình đã làm gì với cô trong đoạn thời gian mà cô hận anh nhất.

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.