Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 65:
Đương nhiên Dịch Như Hứa hoàn toàn không biết anh đã làm gì, ban ngày cô tiếp tục ở trường học tập, chẳng qua số lần cô dùng di động quấy rầy anh nhiều hơn một chút, cô luôn cảm thấy nếu mình không nhìn chằm chằm anh sẽ bỏ chạy, có lẽ vụ tai nạn xe mang tới cho Dịch Vu Lan căn bệnh mất trí nhớ, còn căn bệnh mang tới cho Dịch Như Hứa chính là lo được lo mất.
Thời điểm 4h chiều, cô em họ Lưu Nhã hôm trước vừa tới thăm nhà bọn họ gửi tin nhắn cho Dịch Như Hứa.
Vịt vịt nha: Chị, có đây không?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Vịt vịt nha: ID WeChat của anh Lan là gì nha? Có thể chia sẻ cho em không?
Vịt vịt nha: Cầu xin tài khoản WeChat, đáng thương.JPEG
Vịt vịt nha: Chị, khi nào chị đọc tin nhắn nhớ trả lời em nha, nhân tiện, chị có ảnh chụp của anh không? Có thể gửi cho em vài tấm được không?
Vịt vịt nha: Em cảm ơn chị trước nha! Anh thật sự quá tuyệt, hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của em! Đọc được tin nhắn nhất định phải trả lời nha!
Đối phương dùng giọng điệu của thế hệ 2k gửi một đống tin nhắn tới đây, Dịch Như Hứa bị âm thanh thông báo của di động làm phiền, trực tiếp tắt thông báo tin nhắn của cô ta đi.
Hơi do dự, cô lại ấn vào khung thoại giữa hai người nhìn một chút, kết quả càng xem càng tức giận, thiếu chút nữa liền kéo cô ta vào danh sách đen.
Dịch Như Hứa không biết vì sao mình lại chán ghét cô em họ Lưu Nhã này như vậy, có lẽ bởi vì cô ra cũng rất thích anh trai của mình đi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô vẫn luôn biết Dịch Vu Lan được rất nhiều người yêu thích, nhưng trước kia cô chưa bao giờ nghĩ rằng việc nữ sinh thích anh là chuyện xấu, cô luôn cảm thấy có người tới đưa Dịch Vu Lan đi, cô có thể tự do được rồi.
Nhưng mà tình huống hiện tại càng ngày càng không chịu khống chế, Dịch Như Hứa phát hiện dường như mình rất thích anh, hơn nữa thân phận của Lưu Nhã lại không hề bình thường, cô ta là cháu gái của đối tượng mà mẹ tái hôn, tính ra cũng coi như là em họ mình.
Tuy rằng trên danh nghĩa là anh em, nhưng cô ta và anh không có một chút quan hệ huyết thống nào!
Như vậy điều này có nghĩa, ngay cả khi Lưu Nhã và anh trai thật sự phát triển mối quan hệ vượt quá tình cảm anh em trong tương lai, bọn họ có thể thuận lợi ở bên nhau mà không bị mọi người cười nhạo, đúng hay không?
Dù sao giữa hai người cũng không có mối quan hệ huyết thống!
Nó gần như trở thành cái gai trong mắt cái đinh trong thịt Dịch Như Hứa, lần đầu tiên cô căm hận dòng máu và gen trong thân thể mình như thế. Những tình cảm phản bội hoàn hảo này khiến tình yêu của cô vĩnh viễn không thể tồn tại một cách quang minh chính đại.
Ngay cả khi cô có thẳng thắn tiếp nhận anh, nhưng cô vẫn không có cách nào lấy thân phận người yêu nắm tay Vu Lan đi dưới ánh mặt trời, người cần né tránh không chỉ có mình cô, mà ngay cả anh trai cũng phải né tránh, nếu không tương lai của anh sẽ kết thúc.
Cho dù từ trước tới nay dường như anh không hề bận tâm những điều đó, nhưng làm gì có ai hy vọng tất cả mọi thứ sẽ biến thành bộ dáng như vậy trong tương lai?
Cho nên Dịch Như Hứa rất ghen tị với Lưu Nhã, quả thực cô ta chiếm gần hết tất cả những thân phận mà cô muốn, đã là em gái của anh trai, lại thật sự không có quan hệ huyết thống với anh, ngay cả mẹ cô… thoạt nhìn cũng có vẻ ưa thích cô ta.
Dịch Như Hứa cắn môi dưới rũ mắt khó chịu, trước mắt bị bao phủ một tầng hơi nước mờ mịt, cô nhớ tới buổi chiều ngày hôm đó mẹ vẫn luôn khen ngợi Lưu Nhã, còn đối với cô bà chỉ kể lại những chuyện ngu ngốc mà cô đã làm trước đây, trong lòng cảm thấy chua xót khó chịu một cách vô lý.
Mẹ cô là một người phụ nữ mạnh mẽ và rất thành công, bà làm quản lý cấp cao của một công ty nằm trong danh sách Fortune 500, từ trước tới nay luôn tỏ vẻ tâm cao khí ngạo.
Dịch Như Hứa biết bà rất coi trọng anh trai, nhưng trước sau vẫn luôn thiếu cảm giác gần gũi đối người hoàn toàn không giống bà một chút nào là cô. Nếu không bà cũng sẽ không quyết đoán từ bỏ mình ngay thời điểm ly hôn, để mình và anh trai cùng đi theo ba.
Bà thích đứa nhỏ thông minh, cho dù không giúp được gì thì ít nhất cũng phải khéo léo, thế nhưng bản thân cô lại không có gì cả, cho dù như thế, Dịch Như Hứa vẫn muốn nhận được sự khen ngợi và công nhận từ mẹ.
Tại sao? Rõ ràng Lưu Nhã cũng học mỹ thuật, vì sao mẹ chỉ biết khen cô ta… mà không nói nổi một lời khen ngợi con gái ruột thịt là mình?
Dịch Như Hứa cảm thấy mình không thể nghĩ tới những việc này, chỉ cần tưởng tượng thôi trong lòng cô đã cảm thấy khó chịu, ấm ức tới độ muốn chảy nước mắt.
Cô nhớ anh, cô muốn được anh ôm vào lòng mà an ủi.
Nhưng mà Lưu Nhã cũng đang nghĩ tới anh … Dịch Như Hứa cắn môi dưới, khóe mắt càng trở nên ướt át hơn.
Có phải bởi vì cô quá kém cỏi, cho nên ngoại trừ anh trai, cô mới không có gì hay không?
Dịch Như Hứa rất dễ rơi vào trạng thái tự ti và tự bế, tâm trạng của cô vô cùng phức tạp.