Bạn đang đọc Cướp đoạt – Chương 52:
Tới bây giờ nghĩ lại, cuối cùng Dịch Như Hứa mới bắt đầu cảm thấy bộ dáng anh làm những chuyện đó thật sự vô cùng đẹp trai, anh rất ưu tú, lại thật lòng quan tâm tới cô.
Khi môi Dịch Vu Lan chuẩn bị tới gần, lần đầu tiên trái tim cô hoàn toàn rối loạn, loại cảm giác nhịp tim bỗng chốc tăng nhanh này, khiến cô thiếu chút nữa quên mất mình là ai.
Cho nên cuối cùng Dịch Vu Lan chỉ hôn lên ngón tay cô mà thôi, bởi vì cô đỏ bừng mặt vươn ngón tay ra chặn bờ môi anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Dịch Vu Lan nhìn cô chăm chú một hồi, từ biểu cảm trên gương mặt cô, anh không nhìn ra ý tứ cự tuyệt, ngược lại giống như đang thẹn thùng, vì thế anh cũng không từ bỏ, thuận thế hôn lên ngón tay cô, sau đó kéo xuống nắm trong tay, tiến lại gần hơn, cuối cùng vẫn hôn lên cánh môi mềm mại phấn hồng của cô.
“Em cũng thấy rồi đấy, anh muốn làm như vậy với em.” Anh chỉ lướt qua một chút liền ngừng lại, mục đích để Dịch Như Hứa chậm rãi thích ứng với tốc độ tiến triển, sợ rằng quá vội vàng sẽ dọa cô hoảng sợ.
“Tức giận sao?”
Anh tiếp tục hỏi, ngay cả cổ Dịch Như Hứa cũng đỏ bừng, cô nhìn anh lắc đầu, vì thế Dịch Vu Lan lại không nhịn được mà tiến tới hôn cô, anh ngậm cánh môi cô liếm mút một hồi, nhìn cô ở khoảng cách gần nói: “Vươn đầu lưỡi ra.”
Dịch Như Hứa rất có cảm giác khi hôn anh, cô nhìn Dịch Vu Lan, di dời tầm mắt suy nghĩ một chút, cuối cùng ngoan ngoãn đưa đầu lưỡi ra ngoài.
Dịch Vu Lan cảm thấy đầu lưỡi nho nhỏ của cô quả thực vô cùng đáng yêu, anh chậm rãi liếm qua đầu lưỡi, một đường phác họa theo hình dạng cánh môi, cuối cùng dùng chính đầu lưỡi của mình đè lại đầu lưỡi cô mà liếm mút, sau vài cái qua lại, anh trực tiếp kéo đầu lưỡi cô vào trong miệng mình mà khuấy đảo.
Dịch Như Hứa bị nụ hôn của anh làm cho không kịp nuốt nước bọt, chất lỏng trong suốt chảy dọc xuống cằm, nụ hôn của hai người phát ra âm thanh ái muội, mà Dịch Như Hứa cũng thỉnh thoảng truyền ra vài tiếng rên rỉ nhỏ vụn hiệu quả tựa như thuốc kích dục, khiến cho thân dưới của Dịch Vu Lan càng thêm cứng rắn.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Em không thích như vậy sao?” Dịch Vu Lan dùng cánh tay không bị thương vuốt ve sống lưng cô, dao động qua lại bên mép quần áo, như có như không mà chạm tới da thịt bên trong.
“Em thành thật nói cho anh biết suy nghĩ trong lòng em, anh sẽ không miễn cưỡng em.”
Dịch Vu Lan tính toán dân chủ tới cùng, dù sao anh cũng không định thành công trong một bước, lần này Dịch Như Hứa không đồng ý cũng không sao, có thể dỗ dành cô dùng tay giúp mình, hơn nữa hiện tại còn có thể hôn cô, so với trước kia thì tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Khoảng thời gian cấm dục này khiến anh gần như phát điên, nếu còn không được ăn chút thịt đoán chừng thần trí của mình sắp không tỉnh táo nữa rồi.
Sự ái muội mơ hồ khiến bụng dưới của Dịch Như Hứa nóng ran, từ trước đến nay anh trai chưa từng lễ phép trưng cầu ý kiến của cô như vậy, điều này khiến cô thực sự cảm thấy mình đã nắm quyền kiểm soát thân thể trong tay anh.
Thời kỳ phản nghịch của thiếu nữ, càng bị khống chế càng muốn phản kháng, dường như đã hoàn toàn kết thúc vào thời khắc này, Dịch Như Hứa bắt đầu săn sóc cho người anh trai dịu dàng luôn suy nghĩ thay cô mọi lúc mọi nơi. Cô vô lực duỗi ngón tay ra nhẹ nhàng gãi gãi lên ngực anh, giống như muốn moi trái tim anh ra nhìn một chút.
“Tim đập thật nhanh.”
Dịch Vu Lan cúi đầu nhìn xuống, cho rằng cô đang nói mình, anh khẽ sửng sốt, đang định nói gì đó, lại thấy không biết từ khi nào Dịch Như Hứa đã đỏ hốc mắt, nước mắt bắt đầu nhỏ từng giọt tí tách xuống dưới.
“Làm sao vậy Như Như?”
“Không sao.” Cô nghẹn ngào cố nén nước mắt trở về, đồng thời che giấu những suy nghĩ tội lỗi vừa rồi, dù anh có tốt đến đâu thì anh cũng là anh trai ruột thịt của mình, sao mình có thể…
“Anh ra ngoài đi, em không sao.” Hiện tại trong lòng Dịch Như Hứa cực kỳ rối loạn, sau khi cô phát hiện mình có thể đối đãi với anh trai dưới góc độ của một người yêu, cô liền không biết rốt cuộc mình nên làm gì mới phải.
Nếu cô cũng luân hãm, vậy khẳng định hai anh em sẽ bắt đầu lấy thái độ của một cặp đôi đang yêu nhau để chung sống, Dịch Như Hứa đột nhiên cực kỳ sợ hãi sau khi anh trai trở thành bạn trai của mình, anh sẽ dần trở nên lạnh nhạt xa cách, giống như mọi người thường nói, sau khi kết hôn chồng sẽ không còn yêu thương chiều chuộng mình nữa.
Không hiểu sao cô luôn lo lắng sau khi Dịch Vu Lan có được trái tim của cô, anh sẽ càng ngày càng không thích về nhà, giống như ba cô năm đó, sau khi chinh phục được mẹ cô, ông lập tức có đối tượng mới ở bên ngoài.
Khi còn nhỏ cô thường xuyên nghe được từ miệng của mẹ những câu đại loại như “Năm đó thời điểm theo đuổi tôi thì ân cần giống như chó nhỏ”, “Vừa kết hôn xong liền ngóng trông tôi làm trâu làm ngựa hầu hạ người già trẻ nhỏ”, “Đàn ông vĩnh viễn đều nhanh chóng mất đi hứng thú sau khi họ có được”, “Một đám khốn nạn có mới nới cũ”, “Bọn họ ngay cả gạt người cũng nói những lời y hệt”.
Tất cả những điều đó đều khiến Dịch Như Hứa vô cùng sợ hãi, lúc trước cô chưa bao giờ nghĩ tới sự tình sẽ biến thành như vậy, bởi vì trong mắt cô nhìn thấy anh trai, không có Dịch Vu Lan, cô không để bụng Dịch Vu Lan là người như thế nào, cho dù anh đi tìm chị dâu cho cô, Dịch Như Hứa cũng cảm thấy không thành vấn đề, dù sao mình vĩnh viễn đều là em gái của anh.
Mà hiện tại, rốt cuộc cô cũng phải nhìn thẳng vào những điểm mạnh và lợi thế của Dịch Vu Lan, có vẻ như cô muốn yêu anh, nhưng cô lại không hề tin tưởng vào năng lực cạnh tranh của mình, càng bởi vì đoạn hôn nhân không hạnh phúc của mẹ và những lời oán giận từ ngày này qua ngày khác của bà, do đó cô không thể tin Dịch Vu Lan và bộ dáng mà anh biểu hiện ra ngoài.
Cô đặc biệt lo lắng sau khi mình trói buộc cả trái tim mình lên người Dịch Vu Lan, nhưng rồi lại bị phản ứng của anh làm cho thất vọng, cô sợ hãi anh sẽ bởi vì cô ngoan ngoãn thuận theo mà mất đi hứng thú với cô, chạy tới khiêu chiến những nữ sinh càng khó chinh phục hơn.
Nếu giữ được mối quan hệ gắn bó trong gia đình, anh trai vĩnh viễn đều là anh trai của cô, nhưng nếu biến thành Dịch Như Hứa và Dịch Vu Lan yêu nhau, vậy có khả năng cô sẽ bị vứt bỏ, bị bỏ rơi, bị chia tay bất cứ lúc nào.
Bọn họ là người yêu trước, sau đó mới là anh em? Hay là anh em trước, sau đó mới là người yêu?
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi Dịch Như Hứa đã suy nghĩ rất nhiều, Dịch Vu Lan thấy cô không nói lời nào, tưởng rằng sau khi hôn cô trái tim mình đập quá nhanh đã dọa cô sợ hãi, trong lòng anh hơi do dự một chút, mở miệng nói: “Nhất định phải đi sao? Anh có thể ở lại với em không?”
Dịch Như Hứa vốn định cự tuyệt, nhưng cuối cùng nhìn vào đôi mắt Dịch Vu Lan, lời cự tuyệt này vẫn không đành lòng nói ra, chỉ có thể gật đầu “Được.”
Dịch Vu Lan ôm lấy Dịch Như Hứa một lần nữa, chẳng qua lần này anh không hôn cô, anh muốn bước chậm rãi từng bước một.
Đương nhiên, hiện tại anh càng muốn nhanh chóng khôi phục ký ức.
Em gái đã bắt đầu giận anh vì chuyện này, anh không thể để cô khóc mãi như vậy, điều đó thật sự không đáng giá, cho dù nghĩ không ra thì rõ ràng người mà anh đau lòng nhất vẫn là cô.
Thật là, trẻ con đều thích khóc.