Cuối Con Đường Gặp Tình Yêu

Chương 1: Ai đó?


Bạn đang đọc Cuối Con Đường Gặp Tình Yêu – Chương 1: Ai đó?


Kiều Mạt đứng trên tầng thượng của khách sạn, ôm cánh tay, nhìn ra xa xa.

Hiện tại,ngoài trời mù mịt dường như được bao phủ bởi một tầng sương mù dày đặc, mùa mưa đến rồi, nếu không có gì bất ngờ, đêm nay lại là một đêm mưa.

Cô ngắm nhìn cảnh phố ở phía xa, giữa các cao ốc nằm san sát nhau, đủ loại xe cộ qua lại không ngớt hệt như côn trùng đang di chuyển trong rừng. Nhìn ra xa hơn nữa, có xe riêng thật là tiện lợi, bất kể là nhãn hiệu gì, dù sao mình cũng là chiếc xe của mình, chí ít mình cũng nhanh hơn những người đứng chờ xe buýt ở bên đường một bậc.

Tan tầm,cô thu dọn xong mọi thứ, cũng không phải chen lấn trên xe buýt, ít nhất có thể gọi xe, đã mười năm kể từ khi tốt nghiệp đến nay, thời gian trôi qua nhanh thật,tuy rằng mấy năm nay không tích góp được nhiều tiền lắm, mua xe không nổi,nhưng mỗi lần ra ngoài lúc nào cũng gọi xe đi, coi như là một lời bào chữa cho tiến bộ nhỏ nhỏ để động viên chính mình, khích lệ chính mình.

Khi đi ngang qua phòng ăn, các nhân viên phục vụ mỉm cười gật đầu với cô, tỏ ý: “Quản lý Kiều, ngày mai găp lại.”

Cô mỉm cười đi ra khỏi khách sạn C.


Vỗ vỗbả vai, cảm thấy hơi đau nhức, cô quyết định tìm một SPA uy tín, sau khi tắm xong, làm tiếp một gói chăm sóc cơ thể nữa, buổi tối sẽ không bị thức giấc.

Tìm được một SPA không tồi, sau khi tắm rửa xong, cô gọi một nữ nhân viên mát sa chuyên nghiệp đến mát sa ở cổ và lưng ình, cô nhân viên lễ phép dẫn cô tới một phòng VIP, kiên nhẫn hỏi Kiều Mạt gần đây cảm thấy vai và cổ thế nào, tình hình nghỉ ngơi, ăn uống, sau khi mời cô một tách trà hương nhài, cô ấy bảo Kiều Mạt:“Mời chị nằm sấp lên trên giường.”

Kiều Mạt nằm sấp lên giường, nhân viên mát sa mỉm cười bảo cô: “Chị ơi, chị không cần câu nệ vậy đâu, chúng ta đều là phụ nữ thì có gì mà ngượng chỉ, chị cởi áo ra đi.”

Kiều Mạt cười cười, cởi áo choàng của SPA ra, nằm sấp trên giường, nhân viên mát sa đắp một chiếc khăn tắm lớn lên ngang hông cô, sau đó đổ tinh dầu ra tay bắt đầu mát sa lưng cho cô.

Cônhân viên này thật là tỉ mỉ, cô ấy thắp đèn tinh dầu trong phòng, đó là một loạiđèn xông hương kiểu cổ tỏa hương thơm nhàn nhạt ra khắp phòng, cả căn phòngtràn ngập mùi thơm của hoa oải hương, cô nhắm mắt lại, cô đến Pháp đã ba năm,hàng năm mỗi khi oải hương nở rộ, cô luôn đi ngắm biển hoa màu tím ấy, đối vớicảnh sắc khiến người khác phải lạc lối, cô cũng muốn nhấn chìm bản thâm trongđó.

Nhânviên mát sa còn mở nhạc nhẹ, âm nhạc trầm bổng, thánh thót khiến cả căn phòngtràn ngập càm giác thư thái.

Cô thảlỏng toàn thân, muốn nghỉ ngơi trong chốc lát.


Nhânviên mát xa hỏi cô: “Xin hỏi, dùng lực như vậy đã được chưa?”

Côđáp: “Được rồi, rất vừa phải, hiện giờ tôi chỉ muốn ngủ một giấc.”

Nhânviên mát sa mỉm cười, “Vâng, vậy chị nghỉ ngơi một lát đi, tôi sẽ dùng lực nhẹnhàng hơn, nếu chị có yêu cầu gì khác thì cứ trực tiếp nói với tôi.”

Cô ừ àvài tiếng.

Nhắm mắtlại, nhân viên mát sa đang bấm huyệt sau lưng cô, còn làm rất nghiêm túc.

Dưới sựấn vỗ của nhân viên, cô nhanh tróng trầm tĩnh lại, mệt mỏi chợt kéo đến, cô mơmơ màng màng nhắm mắt lại.

Mộtlát sau cô cảm thấy tay của nhân viên mát sa bắt đầu nhẹ dần, hình như không giốnglà đang mát sa, đôi tay kia nhẹ nhàng xoa lưng cô, dường như yêu thích cảm giácxoa nắn này mà đôi tay đó càng lúc càng quá đà, trực tiếp từ sau lưng cô trượtxuống dưới, chạm vào trước ngực cô mà xoa nắn.

Cô giậtmình, xoay người lại ngay, lập tức hét lên một tiếng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.