Cuộc Sống Này Là Những Con Số

Chương 56


Đọc truyện Cuộc Sống Này Là Những Con Số – Chương 56

Tôi nhất thời thất thần, sững sờ một chút, bản kế hoạch của bọn tôi sao lại nằm bên Hải Đào? Chúng tôi làm việc luôn luôn giữ rất tốt bí mật…

Vương Linh, Từ Lỗi mở to hai mắt, nhịn không được “A” một tiếng, quản lí lại càng không hiểu gì, hắn nhìn tôi, tôi nhìn hắn rồi lại nhìn Vương Linh và Từ Lỗi, giống như hỏi đây là cái thể loại gì, tôi nhẹ nhàng lắc đầu, Vương Linh và Từ Lỗi cũng lắc đầu, xem ra mọi người cũng không biết đây là thể loại gì, vấn đế xảy ra ở đâu?

Tôi vận động nhanh đại não, đột nhiên nhớ tới laptop từng ở trong phòng làm việc của Diệp Lê một ngày, trừ bỏ Diệp Lê, những người khác chưa từng thấy qua kế hoạch này,, chẳng lẽ là Diệp Lê? Không có khả năng, điều này sao có thể? Ngoại trừ Diệp Lê ra, tôi không thể tưởng tượng được là còn có thể là ai.

Tôi quay đầu nhìn Diệp Lê, Diệp Lê không có ở đó, nhìn bạn gái Hải Đào dương dương tự đắc, đáng người giảng giải phương án này phải là tôi, lòng giống như bị một dao hung hăng đâm tới, Diệp Lê, các người bây giờ là bạn hợp tác, làm sao để tôi tin là không phải cậu làm đây?

Ngăn lại đau lòng, tôi liên lên ý nghĩ, kế tiếp sẽ là công ty M, đến đây là muốn cạnh tranh, có thể vì cái loại tình huống không đoán trước được này là buông tha sao?

Tôi hỏi Từ Lỗi có mang bản thiết kế thủ công tới không, Từ Lỗi nói không có, tôi đưa hắn chìa khóa phòng làm việc của tôi, kêu hắn lập tức về công ty lấy, càng nhanh càng tốt, Từ Lỗi nghe xong lập tức đi, tôi vuốt trán, chỉ có thể mong Từ Lỗi sớm mang tới, thời gian không chỉ là tiền tài, còn là danh tự.

Đúng vậy, cái tôi cần làm bây giờ là, không chỉ thành công trong việc cạnh tranh, quan trọng nhất là muốn bảo vệ danh dự cho công ty M.


Bạn gái Hải Đào giảng giải xong, đầu tư khi biệt thự liên tục gật đầu, ra mòi là đối với bản kế hoạch này rất vừa ý, nếu trúng ý, thì nói lên trúng có thể thành công trong việc này, điều này làm tôi thoáng thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Từ Lỗi còn chưa đến, tôi âm thầm nắm chặt tay, hít một hơi sau, bình thường đứng lên, cầm laptop đi tới phía trước.

Mở máy, mở máy chiếu, đem bản kế hoạch bạn gái Hải Đào vừa mới giảng giải qua hiện lên, mỗi một vị đang ngồi ở dưới đều mở to mắt, ta nhìn ngươi, người nhìn ta, sau đó tầm mắt đều dồn vào tôi.

Tôi lại âm thầm siết chặt tay, trưng ra khuôn mặt tươi cười, cố ý chậm rãi nói: “Các vị, kế hoạch của chúng tôi và công ty thiết kế Hải Đào không hẹn mà giống, thật là ngoại dự kiến, tin là mọi người ở đây cũng rất bất ngờ, bộ kế hoạch này, công ty thiết kế Hải Đào đã giảng giải vô cùng cẩn thận, tôi cũng không nên lặp lại làm gì, để tránh rườm ra, tôi chỉ muốn bổ sung thêm một chút, thứ nhất, ở mặt cảnh quan, chúng tôi dựa vào Tây Mông Phạm Địch Ryan và Stuark Kaun làm làm nên nguyên lý thiết kế sinh thái, cũng dựa vào Ước Hàn Lai Nhĩ làm ra bản thiết kế sinh thái sống, cùng với Robert Thát Nhĩ thiết kế ra cảnh quan có thể thay đổi liên tục, hợp với thị giác vừa thành thị vừa thôn trang, cũng tiến tới một bước có thể kết hợp thành một với cảnh quan trong ngoài và biệt thự hình dạng to lớn, để hoàn thành hiệu quả thiết kế, còn dựa vào điểm đặc sắc của địa phương và bảo vệ cùng tiết kiệm tự nhiên, để tự nhiên biểu hiện tự nhiên. Thứ hai, ở bên ở bên trong tài liệu thiết kế sữ dụng mỹ cảm, chúng tôi vận dụng so sánh nhiều loại vật liệu bình thường có cùng lập thể, nhỏ và lớn, đơn giản và phức tạp, so sánh thủ pháp này có thể đạt được điểm bù trừ rất hiệu quả, hơn nữa cũng rất can đảm sử dụng vậy liệu kiểu mới, dĩ cầu thời đại mỹ cảm”

Từ Lỗi vẫn chưa đến, tôi chỉ có thể liệu mạng quanh đi quẩn lại, là muốn kéo dài thời gian.

Một lúc sau, Từ Lỗi cuối cùng cũng tới, tôi lau mồ hôi, nhận lấy bản vẽ tay nói tiếp: “Tôi muốn bổ sung thêm, chính là bản thiết kế của công ty M và công ty Hải Đào không thể nào là trùng hợp hay ngẫu nhiên, rốt cuộc đây là ý tưởng của ai. Mọi người đều biết,, mỗi nhà thiết kế, đều có đặc điểm của mình, không giống như phương trình toán học đáp án chỉ có một, đây là bản sơ đồ phác thảo của công ty chúng tôi, tôi có lần đi dự sinh nhật của Trương phu nhân, thì Trương Minh từng đưa ra giải thích về thiết kế đối với người lớn tuổi, ở mặt này tôi từng hỏi qua ý kiến của Ngài ấy, đặc biệt hỏi qua vấn đề và phương diện sinh hoạt thường ngày của người lớn tuổi, Trương lão cũng từng vẽ tay để chứng minh, những gì Ngài ấy vẽ tôi luôn giữ lại, tôi hiện tại để nó và bản nháp chia ra cho mọi người, mọi người có thể nhìn một cái, liền biết ý tưởng của chúng tôi là như thế nào, từ lúc bắt đầu cho đến khi hoàn thành.”


Tôi để bản phác thảo vẽ tay lên máy chiếu, từng chương giải giảng, từng chương chứng minh,, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán, chờ khi nói xong, tôi một lần mở đồ án, kéo chuốt đến phía dưới góc phải màn hình, phóng to lên nói: “Cuối cùng tôi muốn bỏ sung một chút, toàn bộ hình ảnh mọi người vừa nhìn qua, bưới dưới góc phải đều có một chữ M nhỏ nhỏ hình cuộn sóng, nếu không nhìn kỹ sẽ không thể nhìn ra. Mỗi bản kế hoạch lớn nhỏ của công ty chúng tôi, đều phải qua tay tôi, bên dưới góc phải sẽ để lại một cái ký hiệu, trong công ty chỉ có hai người biết chuyện này, một là tôi và một là tổng giám đốc công ty M, nếu tôi đoán không lầm, thì bản thiết kế công ty Hải Đào vừa mới giảng giải qua cũng sẽ có ký hiệu này, tôi đã nói xong, cám ơn mọi người”

Bên trong bắt đầu ồ lên, Hải Đào và bạn gái hắn mặt kinh dị sững sờ ngẩn người nhìn tôi chằm chằm, vẻ mặt không tin nổi, tôi cau mày hướng bọn hắn gật gật đầu, trở lại vị trí ngồi xuống, mồ hôi trên trán lặng yên rơi.

Không biết từ lúc nào mồ hôi của tôi đã chảy thành sông, cái tôi có thể làm chi có bao nhiêu đó, người khác có tin hay không, tôi cũng sẽ không mất sức giải thích.

Vài người chủ đầu tư yêu cầu Hải Đào lần nữa đưa ra bản thiết kế, Hải Đào không lay chuyển được nhiều yêu cầu nên xấu hổ mở ra laptop, nhân viên đầu tư phóng to phía dưới góc phải, quả nhiên bên trong có một ký hiệu M, tất cả đều không cần nói thêm gì nữa, tôi thụ dọn đồ đạc, lặng lẽ lui ra, việc còn lại cứ để quản lí giải quyết đi.

Bảo vệ được danh dự của công ty M, một tia hưng phấn tôi cũng không có, ngồi trên xe ngơ ngác xuất thần, không biết từ lúc nào Diệp Lê ở bên cạnh tôi, tôi nhìn cậu ấy, nhìn chăm chằm, cậu ấy sắc mặt tái nhợt nhìn tôi, tôi nghĩ muốn mắng chửi người, muốn đánh người, nhưng cả người mệt mỏi vô lực, lúc lâu sau thở hắt ra lái xe về nhà.

Trên đường, chúng tôi không có nói chuyện, đì vào nhà chúng tôi cũng không nói gì, tôi ngồi trên ghế salon, chờ Diệp Lê giải thích, cậu ấy một cậu cũng không nói. Tôi căm tức nhắm mắt lại, nước mắt lặng yên chảy xuống.


“Đừng khóc, Phương Ngưng”, Diệp Lê lau nước mắt của tôi, nhỏ giọng nói: “Cậu phải tin tớ, không phải tớ, thật không phải là tớ”

“Laptop của tớ chỉ có một mình cậu đụng tới, cậu để cho tớ phải tin cậu như thế nào!” Tôi mở mắt ra, cảm xúc cả ngày như lũ tràn về, làm tôi bùng phát gầm lên: “Cậu biết rõ nó là thành quả lao động của tớ, biết rõ tớ tin tưởng cậu, biết rõ trường hợp hai bản thiết kế giống nhau sẽ có hậu quả gì, cậu coi trọng chị dâu và em vợ, cậu có coi trọng tớ không!”

“Tớ không có! Tớ không có đưa cho Hải Đào! Tớ không biết hắn làm sao có được phương án này. Nhưng tớ thế tớ không có cho hắn xem qua!”

“Vậy hắn làm sao lấy được?”

“Máy tính của cậu để ở phòng làm việc của tớ cả ngày, hôm nay cũng chỉ có Hải Bình và Ngụy Tử Minh là có tới phòng làm việc. Nhưng tớ hỏi qua bọn họ, bọn họ đều nói không có đụng tới laptop của cậu, cũng rất có thể là người trong công ty cậu tiết lộ ra ngoài”

“Xằng bậy! Bộ kế hoạch này chỉ có tớ Vương Linh và Từ Lỗi biết, tớ đối với bọn họ là hiểu biết, bọn họ không có khả năng tiết lộ ra ngoài”

Diệp Lê mắt đỏ lên, mang theo oán giận ở trong lòng chất vất” Cậu đối với Từ Lỗi Vương Linh thực hiểu biết, chẳng lẽ câu không biết tớ, hiểu tớ sao? Cậu coi tớ là loại người này sao?”


“Tớ làm sao biết được cậu có phải hay không?” Tôi lo lắng khoát tay bắt đầu nói bừa: “Tớ chỉ biết, kế hoạch của tớ chỉ có cậu từng xem, laptop của tớ chỉ cho một mình cậu đụng tới, Hải Bình thích cậu, tùy tiện ra vào phòng làm việc của cậu, sách của cậu cũng có thể tùy tiện lấy đọc, cậu đối với cô ấy chưa từng có biểu hiện cự tuyệt, trái lại càng giống như mời cô ấy tự tiện, cậu nghĩ tớ nói với cậu không ăn giấm là thật sự không ăn giấm sao? Cậu nghĩ tớ có thể yên tâm nhìn cậu và cô ấy tiếp xúc hả? Bây giờ Hải Đào với cậu lại là người thân, còn là hợp tác, thân càng thêm thân, cậu đưa cho hắn xem cũng là chuyện bình thường, bất quá cậu có thể ngu như vậy sao, để cho hắn cầm tác phẩm của người khác đi cạnh tranh, cậu có biết làm như vậy đối với song phương đều không có lợi không hả? Cậu muốn bản kế hoạch, có thể trực tiếp nói với tớ, tớ lập tức đưa, cậu đang tính cái gì trong đầu hả? Đây gọi là ăn cắp của người khác đó, biết không!”

“Chát” một tiếng, bàn tay Diệp Lê nằm trên mặt tôi, cậu ấy huyết sắc dâng lên, gân xanh trên trán cũng lộ ra, hít một hơi thật sâu giận dữ nói: “Cậu vẫn là trẻ con hả? Cậu tức giận cũng đừng trở mặt với người khác. Tớ và cậu ở cùng một chỗ gần một năm, tớ đối với Hải Bình như thế nào cậu thật không nhìn ra hả? Cậu sao lại nói chuyện tổn thương người khác như vậy? Tớ từng nói, cậu nếu có tâm sự nhất định phải mở miệng nói, cậu muốn tớ tuyệt giao với Hải Bình sao lại không nói? Cậu lấy lới của tớ làm gió thoảng bên tai hả? Cậu rốt cuộc có để ý lời tớ nói không? Chuyện này có phải bị ăn cắp hay không, tớ không biết, chỉ biết cậu một chút cũng không tin tưởng tớ!”

“Không phải không tin cậu, là không có cách nào để tin cậu!”

“Nếu đã như vậy thì không còn gì để nói” Diệp Lê cắn môi, đi vào phòng ngủ thu xếp mấy bộ đồ nói: “Cậu hiện tại không bình tĩnh, chờ cậu tĩnh táo thì nói tiếp, chúng ta hiện tại đừng ở chung nữa, tớ sẽ không vô duyên vô cớ để quýt làm cam chịu, nhất định sẽ làm rõ chuyện này”

Diệp Lê nói xong xoay người rời đi, trong nhà chỉ còn một mình tôi, vuốt lên chỗ bị Diệp Lê đánh, suy sụp ngồi xỗm trên sàn nhà, ngăn không được, mắt mặt liền chảy xuống

—–

Haiz~ Ngưng, thực ra rất khó để trách, nhưng lỗi này lại là một mình Ngưng gây ra…Lê ôi T^T ~ thương quá


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.