Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 288: Mật mã tình báo
Editor: Nguyetmai
Hai tên quỷ nhỏ lục lọi khắp căn phòng, không biết chúng muốn tìm thứ gì của Lâm Châu.
Vừa tìm kiếm mà mồm thì vẫn làu bàu, đem gốc gác đầu đuôi của mình nói ra hết, rõ ràng đây là hai “cậu ấm”.
Lâm Châu thậm chí thấy vui vui vì hai cậu nhóc này.
Tất nhiên, qua cuộc đối thoại giữa hai người, cậu cũng biết được thân phận của cả hai.
Chàng trai trẻ “mắt phượng mày ngài” thanh tú kia là em trai của Fujiwara Sakura. Có vẻ như cậu nhóc có thành kiến rất sâu với Lâm Châu, cũng không rõ là tại sao.
Còn cậu nhóc mũm mĩm kia là bạn cùng lớp kiêm bạn tốt kiêm vệ sĩ kiêm quân sư “bọ xít” kiêm luôn cả cái thùng trút giận của em trai Sakura. Nếu tất cả những điều này còn chưa đủ minh chứng tình yêu thì…
Lâm Châu thấy là hai tên quỷ nhỏ thì cũng an tâm hơn, không phải kẻ nào khả nghi là may rồi.
Cũng tại chuyện ban nãy xảy ra khiến đầu óc cậu có hơi nhạy cảm.
Lâm Châu gửi tin nhắn cho Fujiwara Sakura và hỏi cô ấy đang ở đâu.
Fujiwara Sakura nhanh chóng trả lời, nói rằng cậu cứ đợi cô ở trong phòng, cô sẽ đến tìm cậu.
Lâm Châu tự nhủ thôi thì đợi vậy.
Nhưng đợi hết cả một buổi chiều.
Mãi đến gần tối, Fujiwara Sakura mới đến gặp cậu.
Ngay khi bước vào cửa, Lâm Châu nhận thấy vẻ mặt cô rõ ràng đang rất hạnh phúc, giống như có chuyện gì vui vậy.
“Có chuyện gì thế?”
Lâm Châu bày ra bộ mặt không hiểu.
“Người chú mất tích nhiều năm của tôi đã quay về.”
Fujiwara Sakura nói với một nụ cười trên khuôn mặt.
“Lúc tôi còn nhỏ, chú luôn rất tốt với tôi. Khi tôi còn nhỏ, cha tôi bận rộn với công việc trong gia tộc. Chú lúc nào cũng là người chơi cùng tôi, dạy tôi kiếm đạo, dạy tôi nuôi Pokemon, dạy tôi giao đấu Pokemon.”
“Mười năm trước chú ấy đã mất tích, cả nhà đều nghĩ chú đã chết, nhưng tôi không tin, tôi vẫn luôn tìm kiếm tung tích của chú ấy, không ngờ ngày hôm nay chú ấy đã trở về thật rồi.”
Fujiwara Sakura có một cảm giác phấn khích không kìm nén được, cô chia sẻ niềm vui này với Lâm Châu.
“Cậu chuẩn bị chút đi rồi cùng nhau đến nghĩa đường* ăn tối. Hôm nay cả nhà mở tiệc mừng chú tôi quay về.”
(*) Tên gọi một căn phòng, một đại sảnh nơi dùng để tổ chức các sự kiện sinh hoạt trong một tổ chức như tiếp khách, hội họp bàn việc.
Lâm Châu gãi đầu.
Thế có nghĩa là sắp được ăn một bữa ngon rồi?
Nói thực lòng hai ngày nay ăn uống thanh đạm khiến Lâm Châu có hơi phát ngán rồi. Món ăn Nhật Bản không ngon, cũng không biết tiệc tối nay có được ăn một bữa ra hồn không.
“Có chân giò không?”
“Gì cơ?”
Fujiwara Sakura có chút ngơ ngác.
“Thôi, có gì ăn nấy.”
Lâm Châu xua tay.
“Nhưng cô phải xem cái này trước.”
Cậu lấy ống giấy ra khỏi túi và đưa nó cho Fujiwara Sakura.
Fujiwara Sakura cau mày nhìn nó.
“Đây là tình báo dạng mật mã, cậu lấy nó ở đâu?”
“Tôi đang đi thì “nhặt” được một người, tôi tìm thấy thứ này trên người anh ta. Tôi đoán chắc đây là tên gián điệp mà chúng ta đang tìm.”
Lâm Châu xoa cằm nói.
“Vậy người đó đâu?”
“Lúc đó anh ta bị thương nặng, có lẽ bây giờ… ngoẻo rồi?”
Lâm Châu không chắc chắn.
Fujiwara Sakura ngạc nhiên nhìn cậu.
“…Cậu đang trêu tôi à? Nhân viên tình báo rốt cuộc đi đâu rồi?”
“Ôi trời, tôi cũng không biết. Nói chuyện chính đi. Cô có hiểu được mật mã tình báo này không?”
“Phải có người giải mã, đi theo tôi.”
Fujiwara Sakura dẫn Lâm Châu về phòng mình và lấy một cuốn sách mật mã trên kệ xuống.
Sau đó, bắt đầu giải mã theo hướng dẫn trong cuốn sách.
Mười phút trôi qua.
Nội dung sau khi giải mã xong không quá dài.
“Tổ chức Bàn Tay Vàng sẽ lên núi Phú Sĩ để lấy Origin Orb, âm mưu đánh thức một con Pokemon có sức mạnh hủy diệt kinh khủng đang say ngủ, hãy mau chóng đi ngăn chặn chúng! Vĩ độ… kinh độ… mực nước biển…”
Nội dung đơn giản nhưng lại truyền đạt một thông tin đáng sợ, khiến người xem không khỏi kinh hãi.
“Xem ra sự việc không mấy khả quan.”
Fujiwara Sakura ban nãy còn đang đắm chìm trong niềm vui khi người chú trở về gia tộc. Sau khi đọc bức thư này, cô không còn thoải mái nổi nữa, biểu cảm của cô cứng ngắc.
Còn Lâm Châu thì sao?
Lâm Châu hiện đang “từ bỏ điều trị” và ngồi bên giường, trong lòng sắp sửa chửi thề rồi.
Lại là Bàn Tay Vàng!
Mẹ nó, lại còn cả Origin Orb!
Pokemon có sức mạnh hủy diệt khủng khiếp!
Đây là sợ cậu không biết sẽ đi tìm Pokemon trong truyền thuyết hả?
Lâm Châu cảm thấy mình không biết phải nói gì nữa luôn!
Bộ cậu là cái máy kích hoạt nhiệm vụ trên thế giới này đấy à?
Rõ ràng rất ít tài liệu trong Liên Minh có liên quan đến Pokemon trong truyền thuyết cơ mà, thứ này đáng lẽ phải ít gặp lắm chứ? Sao đến lượt cậu lại cứ đụng phải ầm ầm, lần lượt từng chuyện một vậy!
Không đúng, nghĩ kĩ lại thì nhiệm vụ hình như đều do Giáo sư Trọc sắp xếp cho cậu. Ông ta là tội đồ lớn nhất!
Lần trước gặp Lugia ở Bangkok còn sống mà quay về được đã là may lắm rồi. lần này lại thêm Origin Orb!
Ai mà chịu đựng được!
Origin Orb là thứ có liên quan mật thiết đến tam thần Sinnoh, không cần biết là cái nào, tóm lại đều là những tên “não tàn” không dễ trêu chọc vào, không hề dễ đối phó như Lugia đâu.
Còn bọn người Bàn Tay Vàng cũng thật là xấu xa, sao cứ suốt ngày ra tay với những Pokemon có sức mạnh hủy diệt khác thường vậy. Chúng lấy ở đâu ra tin tức của những Pokemon này?
“Chuyện này cậu tính sao?”
Fujiwara Sakura hỏi Lâm Châu.
“Còn làm thế nào được nữa, tìm Liên minh xin chi viện thôi. Nói phóng đại lên là Bàn Tay Vàng là môt tổ chức thợ săn hàng đầu, chúng ta không đối phó nổi với chúng.”
Lâm Châu đã dự cảm thấy sự nguy hiểm của chuyện này.
Chưa cần biết “ba tên ngốc” Sinnoh có xuất hiện hay không, riêng đám Bàn Tay Vàng đã có thực lực không thể coi thường rồi.
Lần trước tên cán bộ kia là cấp Thiên Vương, lần này không biết sẽ còn đến đâu nữa.
Nhưng Lâm Châu cũng là thành viên của một tổ chứ bộ. Có Liên minh Pokemon ở đây, nếu đã không đánh được thì gọi thêm người mới là hợp lý.
Fujiwara Sakura gật đầu và nhanh chóng gửi thông tin này đi, rất nhanh đã có tin nhắn trả lời.
Tuy nhiên, tình hình có vẻ không suôn sẻ như họ nghĩ.
Trong tin nhắn trả lời có nói rằng hiện tại phần lớn lực lượng chiến đấu cơ động cao cấp của Liên minh đều đã đi thực hiện nhiệm vụ chống lại người ngoài hành tinh, không còn nhiều quân lực có thể điều động.
Thông tin tình báo họ cung cấp không rõ ràng nên cũng không đạt đủ tiêu chuẩn điều quân, chỉ có thể điều một vài đội chi viện cấp thấp hơn đến thôi.
Lâm Châu hơi thất vọng.
Nhiệm vụ này chống lại người ngoài hành tinh này thực ra cậu biết, chắc là chiến dịch chỗ Cây Thế Giới.
Mấy tháng trước, thi thoảng Lâm Châu cũng nhận được tin báo của Bảo Đệ, chỗ anh ta đang chiến đấu giằng co, cả hai bên đều không ngừng đầu tư chiến lực.
Liên minh Pokemon chắc chắn sẽ ưu tiên cho vụ đó.
Tình hình của bên Lâm Châu tuy cũng nguy hiểm không kém nhưng không thể chứng minh tính đúng sai của tin tình báo hiện giờ đang có.
Ngoại trừ Lâm Châu thì không ai biết Origin Orb và ba tên ngốc vùng Hoenn có sức mạnh hủy diệt kinh khủng đến mức nào.
Lâm Châu thở dài và nói:
“Nhấn mạnh một lần nữa với bên Liên minh là chuyện này vô cùng nghiêm trọng, kêu họ phái quân chi viện đến đi.”
Nói như vậy nhưng Lâm Châu biết rằng khả năng này rất thấp và họ phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.
Fujiwara Sakura lại gửi một yêu cầu hỗ trợ khác.
Câu trả lời cuối cùng nhận được vẫn như vậy.
Phía Liên minh không có cách nào rút lực lượng chiến đấu và điều đến đây được, bảo phía Lâm Châu tự mình nghĩ cách.