Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 251: Người ngoài hành tinh xuất hiện
Editor: Nguyetmai
Đằng sau cánh cổng đá ở mê cung.
Thảm thực vật rừng vốn đang xanh um tươi tốt lúc này lại bị lượng lớn chất độc dạng lỏng bao trùm và ăn mòn.
Những sợi nọc độc dính đầy trên những cành cây khô, cây cỏ héo úa, khô kiệt, có những cái cây còn bị nọc độc ăn mòn đến nỗi còn là đống tro tàn. Một mùi hăng nhức mũi tràn ngập trong không khí.
Lâm Châu đã quá quen với cảnh tượng này rồi.
Một năm trước, cậu đến Đảo nhân tạo Liên minh để tham gia bài đánh giá nội bộ. Đó cũng là lần đầu tiên cậu vào mê cung Viridian Forest.
Lúc đó đã xảy rất nhiều chuyện.
Lâm Châu đã phát hiện ra di chỉ Pallet Town, đụng độ với đám dị thú Ultra và người ngoài hành tinh.
Cảnh tượng phía sau cánh cổng đá lúc này giống y hệt cảnh tượng sau cú tàn phá của Nihilego trong mê cung Viridian Forest.
Cũng có nghĩa là rất có thể phía sau cánh cổng đá này có người ngoài hành tinh sự xuất hiện của người ngoài hành tinh!
Lâm Châu biết rằng có lẽ đám người ngoài hành tinh này chẳng có thiện ý gì với loài người các cậu cả.
“Chuyện gì thế này? Có con Pokemon nguy hiểm nào à?”
Vương Hoa Thần không hiểu nên quay lại hỏi Lâm Châu.
Hắn không hề biết đến chuyện có người ngoài hành tinh nên khi nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn phía sau cánh cửa, hắn chỉ nghĩ là do một con Pokemon nguy hiểm nào đó gây ra thôi.
Lâm Châu lắc đầu, đáp:
“Không đơn giản là Pokemon đâu, mà là người ngoài hành tinh.”
“…”
Vương Hoa Thần vẻ mặt kinh ngạc cùng nghi ngờ, kiểu “tôi không nghe nhầm chứ?!”
“Cậu đang trêu tôi à?”
Lâm Châu trợn mắt.
“Tôi trêu anh làm gì! Anh làm trong mảng này mà! Anh nói thử xem, nếu loài người phải đối mặt với người đến từ thế giới khác thì phải làm thế nào?”
“Ít nhất là hiện tại trong nước vẫn chưa lập ra cơ quan nào quản lý việc liên quan đến người ngoài hành tinh cả.”
Vương Hoa Thần nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Châu, trong lòng cũng do dự không biết có nên tin hay không.
Vấn đề quá khác thường mà Lâm Châu lại chỉ nói sơ qua có một câu thì bắt hắn phải tin thế nào được.
“Có người ngoài hành tinh thật à? Hay là chúng ta cứ đi xem thử trước đi.”
Vương Hoa Thần đề nghị. Hắn phải làm rõ chuyện người ngoài hành tinh mà Lâm Châu nói là như thế nào, nếu không hắn cũng không biết phải giải quyết ra làm sao.
“Tôi không đi đâu, mấy gã ngoài hành tinh đó không hề thân thiện chút nào với chúng ta đâu.”
Lâm Châu lắc đầu không muốn đi.
Đùa chứ, còn lâu cậu mới đi làm mấy cái việc nguy hiểm kiểu này.
“Cậu nhìn thấy người ngoài hành tinh rồi à?”
Vương Hoa Thần trong lòng đột nhiên sợ hãi cùng thắc mắc.
“Ừ, đã thấy rồi.”
“Trông họ như nào?”
“Đại khái giống như đến từ hành tinh Pandora…”
“Là sao?”
“Da màu xanh, có Pokemon đi cùng.”
“Người ngoài hành tinh cũng dùng Pokemon cơ à?!”
“Tôi mới chỉ nhìn thấy chúng một lần nên cũng không biết. Tóm lại anh biết họ nguy hiểm là được rồi. Hỏi nhiều làm gì!”
Lâm Châu úp úp mở mở.
“Tôi không hỏi rõ ràng thì sao báo cáo lại với cấp trên? Tôi mà nói với họ chúng ta gặp người ngoài hành tinh á… Cậu có tin mai tôi bị đuổi việc luôn không!”
Vương Hoa Thần nói cũng hơi có lý.
Lâm Châu suy nghĩ một lát rồi lấy điện thoại ra chụp lại khung cảnh trong cánh cửa đá.
“Anh gửi những bức ảnh này cho họ rồi nói mình gặp phải người da xanh có dắt theo Pokemon.”
Mặc dù Lâm Châu biết rất nhiều về người ngoài hành tinh và không gian Ultra, nhưng cậu chỉ có thể nói với những người khác một vài nội dung này. Nếu nói nhiều quá lại không biết phải giải thích rõ ràng lý do từ đâu cậu biết mọi chuyện.”
Nghe theo lời Lâm Châu, Vương Hoa Thần sắp xếp lại rồi gửi tin nhắn cho cấp trên.
Hắn cũng không biết thông tin này cuối cùng sẽ được chuyển đến tay ai. Hắn chỉ biết chờ đợi.
Nhưng chẳng phải chờ lâu, hắn đã nhận được tin nhắn hồi âm một cách nhanh kỳ lạ.
Vương Hoa Thần mở tin nhắn ra, nội dung chỉ có mấy chữ:
“Nhanh chóng liên lạc với Liên minh Pokemon!!!”
Ba dấu chấm than to đùng khiến trái tim Vương Hoa Thần kêu đánh thịch một cái.
Hắn quay lại nhìn Lâm Châu.
“Có người ngoài hành tinh thật…”
“Họ bảo anh liên lạc thì anh nhanh liên lạc đi.”
Lâm Châu đọc lướt qua dòng tin. Không khó để đoán được rằng chắc chắn có người trong số những lãnh đạo cấp cao biết được chuyện liên quan đến người ngoài hành tinh.
Nếu ở các nước có người biết chuyện này thì chắc chắn trong Liên minh cũng sẽ có người biết…
Lâm Châu nhớ đến đoạn video mà cậu ghi lại trong khu di chỉ Pallet Town lúc đó. Lần trước do có hạt thần kỳ trong tay nên cậu mới lén rời đi. Không biết có phải do việc có người chết trong mê cũng đã quá quen thuộc rồi nên không thấy người của Liên minh đi tìm cậu.
Nhưng chắc lần này họ cũng sắp tới tìm cậu rồi. Vì dù sao cậu bây giờ đã là chủ phòng gym ở thành phố Tân Chử, cũng đã xem kĩ “Sổ ghi chép quản lý dành cho chủ phòng gym” do Liên minh phát xuống rồi.
Nội dung cuốn sổ có ghi là, nếu trong khu vực trực thuộc do chủ phòng gym phụ trách xảy ra sự cố lớn nào đó, người do Liên minh phái tới có yêu cầu gì thì chủ phòng gym phải cố gắng phối hợp hết sức với người phía Liên minh.
Mặc dù phòng gym Mầm Non của Lâm Châu và mọi người không nằm trên đảo nhân tạo nhưng họ vẫn phải tuân thủ quy tắc này.
Vì dù sao với thân phận là một huấn luyện viên cũng có nghĩa là cậu chịu sự quản lý của Liên minh Pokemon và cậu phải tuân theo các quy tắc và quy định của Liên minh.
Ngày trước Liên minh và các nước thảo luận mọi việc đều do nhân viên ngoại giao như Chu Thạc liên hệ trực tiếp với chính phủ của các nước. Còn bây giờ sau khi đã xây dựng phòng gym này thì người đầu tiên họ tìm đến chính là người đứng đầu phòng gym như cậu.
“Tôi đã liên lạc với Chu Thạc rồi. Anh ta nói sẽ báo cáo vấn đề này lên phía Liên minh và kêu cậu chuẩn bị một chút, sẽ có người của Liên minh đến nhanh thôi.”
Vương Hoa Thần nói lại với Lâm Châu.
Quả nhiên Lâm Châu đã đoán đúng, người của Liên minh tìm đến cậu trước tiên. Cũng không biết có ai hỏi đến chuyện năm ngoái hay không, nhưng cũng không sao, chút chuyện cỏn con ấy, cậu ứng phó được.
Lâm Châu nhìn thì không thấy có việc gì khác nữa bèn nói với Vương Hoa Thần:
“Không có việc gì nữa thì tôi quay về trước đây. Tốt nhất là tìm người đến canh chỗ này đừng để cho thứ gì chạy ra ngoài. Nếu có việc gì thay đổi thì phải báo với tôi trước tiên.”
“Yên tâm, họ đã điều người từ khu quân sự qua đây rồi. Quân đội sẽ canh chừng mảnh đất này đến khi có người phía Liên minh đến đây tiếp nhận.”
Vương Hoa Thần vẫn đang rất mơ hồ và không có chút khái niệm gì về những người ngoài hành tinh mà Lâm Châu nói. Nhưng quan sát phản ứng của các bên thì hắn biết đây rõ ràng không phải là chuyện nhỏ.
Cấp bậc của hắn không đủ nên có rất nhiều chuyện không thể hỏi. Hắn chỉ đành cấp trên giao gì thì hắn làm đó.
Hai người bọn họ bàn bạc xong thì Lâm Châu tạm biệt Vương Hoa Thần rồi quay về phòng gym Mầm Non.
Việc thành phố Tân Chử bỗng nhiên xuất hiện tung tích của mê cung và người ngoài hành tinh khiến cậu có chút lo lắng.
Gia đình và bạn bè của cậu đều đang ở trong thành phố này, nơi đây đột nhiên xuất hiện những vấn đề bất ổn nên cậu cũng khó mà bình tâm được.
Lâm Châu suy nghĩ một lúc, thấy rằng vẫn nên sớm sắp xếp mọi việc. Dù sao cậu là chủ phòng gym, những chuyện này có muốn trốn cũng không được.
Đầu tiên cậu gọi cho Bảo Đệ và thông báo rằng do có người phía Liên minh sắp đến Tân Chử nên cậu không đi cùng anh ta như đã hẹn được. Việc truy tìm tung tích đàn tế Xerneas hãy để sau.
Sau đó, cậu kêu Cao Bác và mọi người đến để họp, rồi kể lại đơn giản chuyện “người ngoài hành tinh” và người của Liên minh sắp tới cho họ nghe.
Mấy người họ đều rất ngạc nhiên với sự tồn tại của người ngoài hành tinh. Lưu Lạc tham gia cuộc họp qua cuộc gọi video thì vô cùng tò mò rằng, liệu có sinh con được với người ngoài hành tinh hay không…
Tóm lại, mặc kệ Lưu Lạc tại sao lại nghĩ ra cái ý nghĩ bá đạo ấy, Lâm Châu cũng đã thông báo hết tin tức cho bọn họ rồi để họ đều có thể chuẩn bị trước tâm lý.
Sau đó, thông báo của phía Liên minh cũng đã gửi đến tay cậu.
Một tuần sau, Ban Công tác Mặt trận của Liên minh sẽ phái một đội gồm khoảng mười người đến Tân Chử, bảo Lâm Châu phụ trách tiếp đón và làm việc với họ.