Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 199: Tán gái bằng cả sinh mệnh


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 199: Tán gái bằng cả sinh mệnh

Translator: Nguyetmai

Đêm khuya, tại khu trung tâm thương mại Giang Thành.

Tại một quán bar giải trí có tên “Giang Thành về đêm”.

Âm nhạc êm dịu, ánh sáng mờ ảo, trên quầy bar hoa văn vân gỗ bóng sáng bày chiếc ly thủy tinh tròn thấp, trong ly có một ít rượu tây cùng rất nhiều đá.

Kricketune đang diễn tấu một giai điệu êm ru, Lopunny mặc bộ đồ nàng thỏ trên tay cầm chiếc khay làm nhân viên phục vụ, Aipom cầm dụng cụ pha chế rượu lắc lắc, rót qua rót lại chất lỏng..

“Không có Disco, không có vũ công nóng bỏng, Lão Cao lúc cậu nói là đi Giang Thành về đêm, tôi nghe tên cứ tưởng là bar đêm. Ai dè lại là một bar sạch à! Tôi muốn high! Tôi muốn quẩy! Tôi muốn bung xõa!

Cao Bác mỉm cười và nói:

“Giai đoạn này đang diễn ra kỳ thi Huấn luyện viên quốc gia nên phía Giang Thành đang làm hơi chặt. Không có nhiều bar đêm mở cửa đâu. Những bar mở vào lúc này đều cao cấp lắm, tôi sợ cậu tiêu tiền sẽ xót ví.

“Đây là vấn đề à? Chúng ta giống những người thiếu tiền không? Hết tiền thì lại đi kiếm, nhưng đêm xuân một khắc đáng giá nghìn vàng, cậu nói xem có đúng không?”

Lưu Lạc có chút rượu vào nên khi nói chuyện có thể thấy mặt cậu ta hơi đỏ.

Lâm Châu nhìn bộ dạng ngà ngà say của cậu ta thì bĩu môi nói:

“Cậu mới uống có tí rượu mà cái mặt đã thế kia. Nhìn mặt cậu có khác gì khỉ đít đỏ không? Thế mà còn đòi đi bar đêm tán gái? Cậu chỉ có thể chơi bời chút với mấy đứa con trai chúng tôi được thôi.”

“Nông cạn! Quá mức nông cạn! Đàn ông chỉ cần có thú vui là đủ rồi! Cho cậu xem một chút…”

Lưu Lạc lấy PokeBall ra rồi thả Croconaw.

Lâm Châu đã lâu lắm rồi mới nhìn thấy con Croconaw, chỉ quan sát từ bên ngoài cũng thấy trông cơ thể nó cường tráng hơn rất nhiều.

“Croconaw, biểu diễn chiêu kia cho bọn họ xem đi.”


Lưu Lạc chỉ đạo.

Đôi mắt Croconaw phát sáng, cái miệng há ra. Những móng vuốt nhỏ vỗ vào ngực một cách tự tin ý bảo “chủ nhân xin cứ giao cho tôi.”

Những móng vuốt nhỏ gõ nhẹ trên mặt bàn, những dòng nước tụ lại hình thành một vũng nước nhỏ trên bàn.

Vũng nước to cỡ lòng bàn tay giống như một hồ nước nhỏ. Cùng với Water Pulse của Croconaw, vũng nước bắt đầu dao động tạo thành những đợt sóng, từng bóng nước trong suốt lấp lánh nổi lên từ đó.

Đầu ngón tay của Croconaw run rẩy, dòng nước chảy xiết xuống quyện vào những bong bóng, trong khi một luồng không khí cực lạnh thổi ra từ miệng Croconaw.

Khí lạnh tụ lại tạo ra những âm thanh “rắc rắc”, dường như không khí đang bị đóng băng, dòng nước rải rác và bóng nước ngay lập tức bị đóng băng lại, trở thành một tác phẩm nghệ thuật điêu khắc bằng băng tuyệt đẹp!

“Mày cũng khéo tay đó!”

Cao Bác ngắm nhìn tác phẩm điêu khắc băng nhỏ bé đang phản chiếu ánh đèn, hình dạng kỳ lạ và đẹp đẽ, những khối băng điêu khắc dạng nhỏ trong suốt như thủy tinh và thốt lên một câu như vậy.

Đây là sự kết hợp của các chiêu thức Aqua Ring (Vành đai nước), Bubble (Bọt khí), Icy Wind (Cơn gió lạnh); cái mánh lòe loẹt này dùng để tán gái cũng tuyệt đấy.

Lâm Châu không quá chú ý đến tác phẩm điêu khắc trên băng mà cậu để tâm nhiều hơn đến con Croconaw.

Cấp Nhập Môn!

Cái cách kiểm soát năng lượng chuẩn xác này chỉ có những Pokemon cấp Nhập Môn trở lên mới làm được.

Croconaw của Lưu Lạc đã đạt tới cấp huấn luyện viên rồi!

Hơn nữa không phải vừa mới đạt cấp mà đã ổn định ở mức độ này được một thời gian rồi.

Lâm Châu đánh giá, với thực lực hiện tại của nó thì còn mạnh hơn nhiều con Marshtomp của Kim Ân Tĩnh lúc thi đấu tại cuộc thi cấp thành phố.


Tốc độ tiến bộ này cũng nhanh thật đấy.

Thực lực Pokemon của Lâm Châu cũng tiến bộ rất nhanh. Nhưng cậu biết đó là vì cậu có trong tay hạt quả thần kỳ và có thể tự mình tạo ra nguồn tài nguyên nuôi dưỡng cao cấp.

Làm thế nào mà Lưu Lạc có thể tiến bộ nhanh đến như vậy?

Lâm Châu không rõ, nhưng vì mỗi người đều có những bí mật riêng nên Lâm Châu cũng không hỏi kĩ làm gì.

Thực lực của Croconaw tăng nhanh cũng là chuyện tốt. Lưu Lạc cũng đã nuôi dưỡng được một con Pokemon cấp bậc huấn luyện viên rồi. Vậy thì việc thi đỗ bài thi huấn luyện viên lần này sẽ không còn khó nữa.

“He he, Croconaw của tôi lợi hại chứ?”

Lưu Lạc mỉm cười và rót một ly rượu. Cậu ta vươn “móng vuốt” của mình ra rồi kéo Croconaw lại.

Croconaw còn chưa kịp phản ứng đã bị Lưu Lạc giữ chặt rồi đặt một ly rượu bên miệng.

Ừng ực…

Một ly rượu đã được nốc hết.

“Hả…??”

Lâm Châu, Cao Bác và Tô Bạch ngồi bên cạnh đều ngơ ngác không nói nên lời.

Bọn họ chỉ thấy Croconaw bị chuốc một ly rượu ngay sau đó đã không trụ được nữa, ngay lập tức chân đã không chạm đất.

Nó hoa mắt chóng mặt quay mòng mòng, nấc một cái rồi gục trên quầy bar, trong miệng nó phụt ra một cột nước cao, giống như một đài phun nước nhỏ.

Thế mà đã say rồi.


“Ha ha ha, con Pokemon này của cậu cũng thú vị đấy.”

Cao Bác cười nói.

Con Croconaw này của Lưu Lạc cực kì thông minh và đa tài. Vừa biết chơi Pubg vừa biết tán gái, vô cùng thú vị.

Nhân viên phục vụ tại quán bar, một con Lopunny xinh đẹp chu đáo bưng tới một ly nước lạnh rồi đặt trên quầy bar, rõ ràng là mang tới cho Lưu Lạc giải rượu.

Lopunny đung đưa đôi chân thon thả, bộ lông mịn mượt bao quanh một cơ thể thon cao, phía trên là một cái đầu thỏ vô cùng đáng yêu.

Nó thể hiện một biểu cảm hết sức “con người”, nó bắn cho Lưu Lạc một cái nhìn “điện xẹt”, sau đó vuốt ve nhúm lông ở tai rồi mới rời đi.

Lưu Lạc hít một hơi.

Chết thật, là cảm giác rung động!

Lưu Lạc trưng ra khuôn mặt đưa đám, nhào vào Lâm Châu ngồi gần đó mà khóc lóc.

“Chết rồi, chết rồi, Lâm Châu, tôi cô đơn đã quá lâu, đến nhìn một con thỏ cũng thấy xinh đẹp lạ thường.”

Lâm Châu nhanh chóng quay đi né tránh móng vuốt của cậu ta, vẻ mặt chán ghét nói:

“Sao mà tôi thấy cậu càng FA lâu lại càng tím lịm tình sim thế?”

“Đừng lo, gái nhất định sẽ có thôi, cậu phải tin tôi chứ.”

Cao Bác lắc chiếc điện thoại rồi bổ sung thêm.

“Nếu đã đưa các cậu đến đây, thì tất nhiên cũng không thể để các cậu cô đơn như vậy. Chắc bọn họ cũng sắp đến rồi đấy, sau khi chia tay nhau từ cuộc thi lần trước chắc cũng lâu lắm rồi chưa gặp nhau nhỉ?”

Cao Bác chưa nói dứt lời thì cánh cửa của quán bar được mở ra, năm cô gái xinh đẹp bước vào, tất cả đều là những gương mặt quen thuộc.

Lâm Châu nhìn lên, hình như là năm người đội Đại học Tài chính.

Cậu cũng có ấn tượng vì trong cuộc thi, Pokemon của bọn họ đều bị Braixen đập cho dính tường.


Châu Mẫn, đội trưởng đội Đại học Tài chính mạnh dạn ngồi xuống như đã rất quen với tình huống kiểu này, cô nói:

“Này, đội trưởng Cao thật biết hưởng thụ đấy. Lúc này mà vẫn ra ngoài uống rượu được.”

“Vì gặp lại người quen mà. Nhân tiện tôi gửi tin nhắn gọi các cô qua đây, chúng ta giao lưu đôi chút, dù sao cũng từng cùng nhau tham gia cuộc thi cấp thành phố rồi.”

Trên mặt Cao Bác lúc nào cũng trực sẵn nụ cười, nói chuyện luôn khiến người ta thấy thân thiết, cũng mang lại cho Châu Mẫn một cảm giác gần gũi…

“Chỉ có cậu là biết ăn nói.”

Châu Mẫn miệng nói vậy nhưng ánh mắt lại ngầm trao đổi gì đó với Cao Bác.

Người tinh ý nhìn ra ngay hai người họ nhất định có vấn đề.

Hai người “liếc mắt đưa tình” một lát thì Châu Mẫn quay đầu nhìn thấy đám Lâm Châu, cô kinh ngạc thốt lên:

“Cậu là Lâm Châu và Lưu Lạc của đội Tân Chử?”

Cô không biết Cao Bác quen thân với người bên đội Tân Chử từ khi nào.

“Xin chào, tôi là Châu Mẫn bên Đại học Tài Chính. Những chị em này là thành viên của đội trường chúng tôi.”

Châu Mẫn chủ động giới thiệu, phía sau cô là Kim Ân Tĩnh và Manh Manh, còn có thêm hai thành viên nữ khác nữa.

Lâm Châu chào hỏi qua loa với bọn họ, quay sang thì nhìn thấy bộ dạng nghiêm túc của Lưu Lạc.

Oh my god!

Sao mà mặt lại đỏ au thế kia rồi.

Cậu cúi đầu nhìn xuống thì thấy Croconaw không biết bị Lưu Lạc dựng dậy từ lúc nào, nó đang đứng dưới chân lén lút thổi gió lạnh để giải rượu theo cách “vật lý” cho Lưu Lạc. Khuôn mặt Lưu Lạc đã bị làm cho trắng bệch.

Đây rõ ràng là tán gái bằng cả sinh mệnh mà. Dũng cảm lắm người anh em!

Lâm Châu nhìn tới mức kính nể!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.