Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 185: Bị đá khỏi “kênh trò chuyện”
Editor: Nguyetmai
“Khi starmie sử dụng chiêu thức Camouflage, nằm trên mặt đất để che giấu bản thân nó, nếu tầm nhìn của nó ở phía trước, thì khi nó nằm trên mặt đất sẽ chỉ có thể nhìn thấy bầu trời mà không thể nhìn thấy chúng ta?”
Lâm Châu nói.
Bàng Nhiên nhíu mày hỏi:
“Vậy cậu giải thích thế nào về việc nó có thể phát động tấn công một cách chuẩn xác như vậy?”
“Trên trời có “đôi mắt” là con Staraptor, nó có thể nhìn thấy tất cả mọi thứ trên mặt đất. Ban nãy khi chiến đấu với Staraptor tôi đã nhìn thấy camera và loa rồi. Tôi đoán là trên người con Starmie cũng có những thứ đó, lũ thợ săn dùng các thứ này để chỉ huy Pokemon.”
“Chúng ta không thấy bóng dáng huấn luyện viên. Ban nãy khi phát hiện ra thi thể thì thấy các Phiến Thạch Plate chưa bị lấy đi, cũng có nghĩa là đối phương chỉ huy chúng từ xa.”
“Bọn chúng thông qua camera gắn trên người Staraptor để quan sát tình hình, sau đó thông qua những thứ như loa và tai nghe để ra lệnh cho lũ Pokemon.”
Chỉ huy từ xa!
Đây là chế độ chỉ huy đặc sắc có cả ưu điểm và khuyết điểm. Huấn luyện viên sẽ sử dụng các công nghệ như camera và micro để xây dựng trạm phát tín hiệu quy mô nhỏ.
Advertisement / Quảng cáo
Sau đó có thể ngồi ở một nơi an toàn để chỉ đạo Pokemon.
Ưu điểm là huấn luyện viên có thể ở một vị trí khá an toàn, việc xông pha chiến đấu đã có các Pokemon lo, bản thân họ chỉ việc ngồi yên ổn ở vị trí của mình.
Nhược điểm là giới hạn khá lớn về tầm nhìn. Dù sao đó chỉ là camera chứ không phải mắt người, nên tầm nhìn càng hạn hẹp. Việc kiểm soát tình hình xung quanh không thể bằng tận mắt chứng kiến được. Chưa nói tới một số thông tin chiến đấu không thể truyền qua máy ảnh và micro được, chẳng hạn như thay đổi về mùi, nhiệt độ và hướng gió.
Đây là những tình huống hiện trường mà huấn luyện viên không thể kiểm soát khi sử dụng cách chỉ huy từ xa.
“Ý cậu muốn nói là, đối phương dùng Staraptor làm “con mắt” trên không, sau đó chỉ huy Starmie ra đòn tấn công.”
Bàng Nhiên đã hiểu những gì Lâm Châu muốn nói.
Lâm Châu bắt đầu dùng tay diễn tả.
“Từ góc nhìn trên trời, kẻ địch trực tiếp dùng khái niệm “hướng giờ” để chỉ đạo Pokemon tấn công theo hướng giờ này, giờ kia. Tầm nhìn càng tốt thì càng định vị chuẩn xác. Muốn dạy Pokemon những điều này chắc không khó đâu nhỉ?”
“Quả thật không khó…”
Sau khi nghe Lâm Châu giải thích xong, Bàng Nhiên đã hoàn toàn hiểu được cách thức chiến đấu của Pokemon đối thủ.
Rất xảo trá, và cũng rất thông minh.
Tận dụng tối đa ưu thế biết bay của Staraptor để có được tầm nhìn trên cao tốt nhất, đồng thời cũng tận dụng tối đa ưu thế “tàng hình”, tấn công lén của chiêu thức Ngụy Trang mà con Starmie sở hữu.
Quả là một cách “bài binh bố trận” hoàn hảo!
Hơn nữa đối phương còn có thể trốn ở một nơi an toàn để chỉ huy trận đấu.
Đám thợ săn xảo quyệt này…
Bàng Nhiên nghiến răng.
Những huấn luyện viên lăn lội lâu trong mê cung quả nhiên không đơn giản chút nào. Không ít thì nhiều bọn họ đều có một sở trường, một kỹ năng, chiến thuật của riêng mình.
Với một đối thủ có kiểu “radar hướng dẫn” như này, bọn họ nên đối phó thế nào đây?
“Bây giờ chúng ta đã nắm được chiến thuật chiến đấu của đám thợ săn, nhưng phải đối phó với chúng thế nào đây?”
Lâm Châu dẩu môi lên suy nghĩ, sau đó gọi hai người Tôn Linh Linh và Từ Ninh đến và nói:
“Hai người lại đây, giờ hãy chuẩn bị theo những gì tôi dặn, chúng ta sẽ…”
Lâm Châu dặn dò một hồi, giải thích cho bọn họ hiểu cách bố trí chiến thuật của mình. Nếu như có thể tiến hành thuận lợi theo như cách của Lâm Châu thì việc thoát khỏi đám thợ săn kia hoàn toàn không hề khó như trong tưởng tượng.
…
Tại Con Đường Sân Vườn, chỗ bức tượng lối vào thung lũng Arche.
Rãnh hoa văn trên bức tượng bắt đầu tắt dần ánh sáng.
Staraptor vỗ cánh, ống kính phóng to thu nhỏ của chiếc camera trên cổ nó đã sẵn sàng.
“Anh, cửa sắp mở rồi, chúng ta có tiến vào giết chúng không?”
“Em trai, tín hiệu camera của chúng ta không truyền được đi xa như vậy, đừng kích động, đợi chúng đi ra ngoài đã.”
“Anh, nếu chúng không ra thì phải làm sao?”
Advertisement / Quảng cáo
“Em trai, kiên nhẫn đi, em cần học cách kiên nhẫn.”
Hai anh em “đầu máy bay” nhìn vào hình ảnh trên camera trước mặt, mài sẵn dao, chờ “con mồi” bước ra ngoài.
Biểu tượng trên mặt đất tắt hẳn, mặt đất rung chuyển và nứt ra, cánh cửa dẫn vào thung lũng Arche lại được mở ra.
“Anh, cửa mở rồi!”
“Em trai, chuẩn bị cho tốt, mau giúp Starmie xác định đúng phương hướng.”
Hai anh em “đầu máy bay” xắn tay áo, nhìn chằm chằm lối vào được mở ra, chúng chờ đợi đám Lâm Châu đi ra, chuẩn bị giải quyết chúng trong “một nốt nhạc” để xử lý triệt để chuyện này.
Tuy nhiên, khi lối vào mở ra.
Bất ngờ xảy ra chuyện lạ.
Một làn khói đen dày đặc đột ngột phun ra từ lối vào.
Khói đen ngay lập tức tràn ngập xung quanh và chắn mất tầm nhìn của chúng.
“Em trai, chúng định lợi dụng khói đen để trốn thoát kìa.”
“Chúng không chạy được đâu, Staraptor của em sẽ không để chúng trốn thoát.”
“Đầu máy bay” em ra lệnh thông qua micro.
Staraptor vỗ cánh, gió liền nổi lên, từ từ thổi tan làn khói đen bên dưới…
Khói đen đã tan hơn một nửa.
Lâm Châu xuất hiện trên mặt đất cùng bóng dáng của một con Pokemon.
Dưới thân người của Servine, Grassy Terrain nhanh chóng lan ra, che lấp toàn bộ xung quanh.
Đôi mắt Lâm Châu tập trung quét trên mặt đất và chăm chú quan sát.
Cùng với việc Grassy Terrian* phủ kín vùng đất ban đầu, một sự thay đổi màu sắc kỳ lạ đột nhiên xuất hiện! Sau đó, mảng màu kỳ lạ nhanh chóng biến mất và hòa trộn với các màu sắc xung quanh.
Mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng Lâm Châu – người đang tìm kiếm điểm kỳ dị này vẫn phát hiện ra.
Dự đoán của cậu là chính xác, quả nhiên là chiêu Ngụy trang Camouflage!
Hơn nữa cậu cũng đã xác định được vị trí của đối phương!
Lâm Châu chỉ vào Braixen đang đứng bên cạnh. Cậu nhóc nhanh chóng hiểu ý của cậu, lặng lẽ vẽ một Hyperspace Hole.
Đầu kia của Hyperspace Hole lặng lẽ hình thành bên cạnh con Pokemon đang ẩn mình nhờ vào Ngụy Trang, tạo thành một “kính tiềm vọng”* bên cạnh nó.
(*) kính tiềm vọng là bộ phận của tàu ngầm, dùng để quan sát tình hình trên mặt nước.
Lâm Châu thông qua Hyperspace Hole đã nhìn thấy rõ ràng hình dáng của con Pokemon đó.
Một con Pokemon hình dạng sao biển phủ đầy cỏ trên người, màu sắc giống với màu cỏ xung quanh, đang nằm ở đó.
Con Pokemon ẩn nấp trong bóng tối này cuối cùng cũng là bị vạch trần bộ mặt thật. Nó chính xác là một con Starmie!
Mà ở một cánh sao của nó có gắn thêm một thứ giống như tai nghe, rất giống với của con Staraptor, chỉ là không có thêm camera.
Advertisement / Quảng cáo
Những thứ này hình như được huấn luyện viên của nó dùng để chỉ huy.
Lâm Châu chỉ đạo Braixen:
“Chính là cái này, phá hủy nó đi.”
Những móng vuốt nhỏ của Braixen vươn ra thông qua Lỗ Hổng Đa Không Gian, Confusion nổi lên, nó lặng lẽ phá vụn cái tai nghe mà con Starmie không hề hay biết.
Cùng lúc đó, Hyperspace Hole của Braixen cũng rung lên, sau khi lung lay liền biến mất không chút dấu vết.
Hyperspace Hole mà Braixen tạo ra vẫn còn rất yếu, chỉ mới có một tí xíu Confusion thôi đã không chịu được mà biến mất.
Nhưng điều đó không quan trọng.
Quan trọng là Lâm Châu đã đạt được mục đích!
Đó là nhân lúc con Staraptor đang bận xua khói đen và tầm nhìn không rõ ràng, lén phá hỏng tai nghe của đối phương.
Cứ cho là lực sát thương của mày có mạnh hơn nữa nhưng không có lệnh chỉ huy, tao xem mày chiến đấu kiểu gì.
Lâm Châu cười khoái chí.
Con Starmie vẫn đang núp trong bóng tối và chờ cơ hội này chắc vẫn chưa biết, nó đã bị cưỡng chế đá khỏi “kênh trò chuyện” của phe chúng bằng cách đòn đánh “vật lý” của Lâm Châu rồi.