Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon

Chương 184: “Vạch mặt” con Pokemon tàng hình


Đọc truyện Cuộc Đổ Bộ Của Pokemon – Chương 184: “Vạch mặt” con Pokemon tàng hình

Editor: Nguyetmai

Hyperspace Hole là chiêu thức “thương hiệu” của siêu thần ma Hoopa. Hiệu ứng của nó giống như sâu đào hang vậy, có thể mở ra một đường hầm thông sang một không gian khác.

Sao Braixen lại có thể học được chiêu thức này? Là do ban nãy hấp thụ dữ liệu của chiếc bình giam giữ ấy rồi đem phân tích ra được hay chăng?

Tuyệt chiêu của một Pokemon huyền thoại như vậy mà Braixen lại có thể lĩnh hội được. Sao Lâm Châu cứ thấy nó không được chân thực cho lắm nhỉ?

Lâm Châu vừa kinh ngạc vừa vui mừng, quan tâm nó có ích hay không làm gì, cứ có là tốt rồi.

Chỉ có điều, hình như chiêu thức Hyperspace Hole của Braixen không giống với nguyên bản Hoopa, đó là có thể tùy thích lấy đồ vật ở khoảng cách rất xa, thậm chí biến thái tới nỗi lấy ra cả Pokemon trong truyền thuyết nữa.

Hyperspace Hole của Braixen chỉ có thể sử dụng trong khoảng cách gần trong phạm vi mười mét. Hơn nữa kích thước lỗ hổng chỉ bằng cỡ nắm tay, nhiều nhất cũng chỉ có thể thò tay qua đó mà thôi.

Nếu như đúng là vậy thì hiệu quả sử dụng trong thực tế sẽ rất nhỏ.

Tuy nhiên, Lâm Châu đoán rằng kỹ năng này vẫn còn khả năng nâng cao, cải thiện.

Advertisement / Quảng cáo

Dẫu sao đến chiêu thức như Future Sight còn được Braixen nâng cấp từ “.jpg” lên thành “.gif” rồi. Hyperspace Hole này cũng sẽ nâng cấp lên cao được thôi.

Bàng Nhiên, Tôn Linh Linh và Từ Ninh đứng một bên chứng kiến Braixen sử dụng Hyperspace Hole, cả ba đều kinh ngạc không thốt lên lời.

“Đây là… cổ vật thần tích*?”

(*) Những hiện vật còn sót lại ghi chép những sự tích về các thần thánh.


Bàng Nhiên lắp bắp với vẻ mặt đầy sự kinh ngạc.

“Cổ vật thần tích gì cơ?”

Lâm Châu nghi ngờ hỏi, xem ra Bàng Nhiên này biết điều gì đó.

“Tôi cũng không rõ lắm…”

Bàng Nhiên nói vẻ không chắc chắn.

“Trước đây tôi có tham gia vào một nhóm có quy mô lớn, có nghe nhóm trưởng là một huấn luyện viên cao cấp nhắc đến nó trong lúc trò chuyện với chúng tôi.”

“Tầng lớp huấn luyện viên cao cấp có truyền tai nhau về một loại bảo vật gọi là “Cổ vật thần tích”.”

“Nghe nói Cổ vật thần tích là một loại bảo vật lưu trữ những thông tin thần bí, bên trong đó bao gồm một lượng dữ liệu rất lớn. Các Pokemon có thể đọc và phân tích được nó đồng thời lĩnh hội được những sức mạnh và chiêu thức thần bí trong đó.”

“Lúc đó nhóm trưởng có nói đó là một chuyện mọi người truyền tai nhau thôi. Còn nó có thật hay không thì anh ta không rõ, vì chưa nhìn thấy bao giờ.”

“Ban… ban nãy… thứ kia rõ ràng rất giống với những đặc điểm của “Cổ vật thần tích” mà anh ấy đã nhắc tới.”

“Ngoài bí ngọc ra, các Pokemon còn có thể thông qua các cách khác để lĩnh hội chiêu thức sao?”

Tôn Linh Linh và Từ Ninh đều là hai người mới còn non nớt nên tất nhiên không thể hiểu được. Trình độ khác nhau thì khả năng hiểu về vấn đề cũng sẽ khác nhau.

Hai người họ không giống như Bàng Nhiên đã lăn lộn ở nhiều nơi, biết được nhiều thứ. Bọ họ chẳng có gì khác ngoài mớ kiến thức được học ở trong trường.

“Bí ngọc chỉ là một dạng truyền tải thông tin mà thôi, Cổ vật thần tích cũng có dữ liệu có thể truyền cho Pokemon tương tự như vậy. Pokemon cũng có thể thông qua nó để học cách sử dụng các chiêu thức.”


Bàng Nhiên giải thích cho bọn họ.

Trong mắt anh ta ngập tràn sự ngưỡng mộ, thậm chí là ghen tị. Một bảo vật như vậy, ai mà không ghen tị cho được.

Nhưng Cổ vật thần tích này đã bị Lâm Châu đưa cho Pokemon dùng mất rồi, có ghen tị thì làm được gì chứ?

Lâm Châu mới nghe đến Cổ vật thần tích lần đầu, cũng không biết lời Bàng Nhiên nói có thật hay không. Nhưng Braixen nhờ nó mà học được chiêu thức Hyperspace Hole, dù sao cậu cũng không thiệt thòi gì, nên cũng không để ý nhiều đến Bàng Nhiên.

“Thôi, suy ngẫm chuyện này làm gì, chỉ là thu hoạch ngoài lề thôi. Hiện tại chẳng phải chúng ta nên nghĩ cách đối phó với hai con Pokemon ngoài kia trước hay sao?”

Lâm Châu tìm thấy được đồ tốt nhưng chỉ dám vui mừng trong lòng, vì cậu không muốn nhóm Bàng Nhiên chú ý quá đến thứ cậu đạt được nên cậu lảng sang chủ đề khác.

“Thế nào? Mọi người nghĩ xong chưa? Giờ hợp sức vào thì còn đường sống chứ cứ đứng đây thì chết là cái chắc. Không khó để lựa chọn nhỉ?”

Ghen tị cũng vô ích, có ghen tị nữa cũng không thể thuộc về mình được. Vẫn nên nghĩ xem đối phó với tình hình trước mắt như thế nào thì thực tế hơn. Bàng Nhiên dẹp bỏ sự đố kỵ trong lòng, gật đầu đồng ý. Việc đã đến nước này rồi, anh ta căn bản chẳng còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc đứng lên chiến đấu cả.

Advertisement / Quảng cáo

“Kế hoạch của cậu là gì?”

Lâm Châu đáp:

“Chúng ta có hai kẻ địch nên kế hoạch của tôi là tập trung hỏa lực tiêu diệt một con trước, sau đó quay sang đối phó với con còn lại.”

Bàng Nhiên lắc đầu nói:

“Nghĩ hay lắm, nếu chúng ta tập trung đối phó với một con thì quả thật có thể chiếm được một chút ưu thế. Nhưng điều đó không thể xảy ra, vì đối phương không thể để một con bị bao vây tấn công mà con kia lại khoanh tay đứng nhìn được. Chắc chắn cả hai con sẽ cùng tấn công một lúc.”


“Thế nếu như chúng ta nghĩ cách “trói tay” một con lại trước thì sao?”

“Sao chúng ta làm được điều đó chứ?”

Bàng Nhiên thấy ý tưởng này của Lâm Châu quá ngây thơ.

Lâm Châu chống cằm suy nghĩ, sau đó hỏi họ:

“Anh có biết mắt của con sao biển nằm ở đâu không? Chúng làm cách nào để nhìn thấy mọi thứ?”

“…”

Bàng Nhiên ngơ ngác, cậu ta hỏi vậy là có ý gì?

“Hình như là ở phần chóp của mỗi cánh sao…”

Từ Ninh đứng bên cạnh nhỏ tiếng nói chen vào.

Lâm Châu tiếp tục hỏi:

“Thế còn con Starmie? Mắt nó cũng nằm ở các chi à? Nó nhìn mọi thứ bằng cách nào?”

“Hả? Nó…”

Điều này đã chạm đến điểm mù kiến thức của Từ Ninh, cô cũng không biết vì trong sách không có ghi.

Mắt của sao biển nằm trên phần chóp mỗi cánh sao vì chúng “nằm” mà di chuyển.

Còn Starmie thì khác, vì chúng đi trong tư thế “đứng”.

Nếu Starmie có bộ phận giống mắt giúp nó nhìn được mọi thứ thì chắc phải nằm ở phía chính diện mới có thể nhìn rõ mọi thứ chứ.


Vì vậy, nếu con Starmie nằm xuống, nó còn có thể nhìn được hay không?

Khi Bàng Nhiên nghe Lâm Châu nhắc đến Starmie, anh bỗng nhiên hiểu ra.

“Ý cậu là, con Pokemon tàng hình bí ẩn đó là một con Starmie!?”

“Rất giống nó đúng không?”

Lâm Châu nhún vai và nói.

Advertisement / Quảng cáo

Starmie nhờ vào cấu tạo cơ thể đặc biệt của mình nên có thể học được một dạng chiêu thức rất đặc biệt, Camouflage (Ngụy trang).

Ngụy trang, giải thích đơn giản có nghĩa là nó có một làn da giống như một con tắc kè hoa, có thể thay đổi màu sắc của da theo môi trường xung quanh để đạt được hiệu quả “ẩn mình” vào môi trường.

Có rất nhiều động vật trong tự nhiên sở hữu bản năng này. Nếu không bị quan sát kĩ thì chúng có thể đạt đến hiệu ứng “vô hình”.

Vết thương gây ra bởi cách tấn công kiểu máy cưa thực sự rất giống với hiệu ứng gây ra khi Starmie sử dụng chiêu thức Rapid Spin (Xoay tròn tốc độ).

Lâm Châu cũng bởi vì gần đây trong cuộc thi cấp thành phố ở Giang Thành từng nhìn thấy con Sandslash của Cao Bác dùng cách chiến đấu tổ hợp Sandstorm (Bão cát) và Rollout (Bánh lăn). Mà hiệu ứng tấn công của Pokemon tàng hình lén lút lần này rất giống với con Sandslash, cho nên cậu mới liên tưởng tới Starmie.

“Có lẽ là… Đúng rồi! Chắc chắn là nó!”

Bàng Nhiên khẳng định chắc nịch.

Hắn nhìn thấy đòn tấn công của đối thủ ở khoảng cách gần. Mặc dù đợt tấn công diễn ra quá nhanh chỉ trong chớp mắt, nhưng vì chứng kiến ở khoảng cách gần nhất nên hắn cũng nhìn thấy rõ ràng nhất.

Tuy lúc đó Bàng Nhiên không có manh mối nhưng sau khi Lâm Châu gợi ý đến, hắn liền suy ngẫm, so sánh lại lúc đó.

Ngay lập tức, hắn có thể chắc chắn rằng con Pokemon đó chính là Starmie!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.