Bạn đang đọc Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà – Chương 62 + Chương 120
09/05/2022
Edit: Nhật Nhật
Hờ hờ, tôi bận quá nên chỉ beta sơ sơ thôi. Mọi ng đọc tạm ha ???
…
Chương 119
Buổi chiều, lúc Mạc Tụng đến nhà đá của [Hạt tía tô] thì đã thấy đối phương đang cầm một mớ cá khô để huấn luyện tôm tít rồi.
Tôm tít ở đây không phải là tôm tít lớn sau khi hợp thể, mà là một chuỗi năm con tôm tít nhỏ.
Đang đứng quay mặt về phía cửa, thế mà [Hạt tía tô] lại không để ý thấy Mạc Tụng đã đến, cũng may là [Hạt tía tô] đứng phía ngoài, nên Mạc Tụng có thể nhìn thấy người này đang nói chuyện với cái gì.
“[Hạt tía tô] này, cậu đang làm gì đó?” Mạc Tụng ngó đầu lại từ phía sau [Hạt Tía Tô]. Thành không khiến đối phương giật bắn mình.
Đầu tiên, hai mắt [Hạt tía tô] lóe lên, dùng thân thể che năm con tôm tít của mình ở đăng sau, muốn lấp liếm cho qua. Nhưng lại nghĩ đến chuyện mình đã đồng ý trước đó, nét mặt lập tức cứng đờ, ngượng ngùng mở miệng, thảm thiết nói rõ năm mười: “Streamer, anh tới rồi đấy à? Là thế này, tôi đang huấn luyện thú cưng của mình, sau khi hợp thể, không có mệnh lệnh của tôi thì không được tự ý giải tán. Anh không biết đâu, ban nãy tôi để bọn nó chở tôi từ bờ sông quay về, mới đi được nửa đường, chúng nó lại “Véo” một cái tách ra, làm tôi ngã sưng cả mông, đau chết đi được!”
Kể từ khi thu phục được thú cưng tôm tít, đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy, thực sự khiến [Hạt tía tô] không hiểu ra làm sao, không biết đây chỉ là tình huống ngẫu nhiên thôi, hay sau này sẽ thường xuyên phát sinh, vì vậy trong lúc chờ Mạc Tụng tới đây, y bèn lấy cá khô ra để hối lộ cho đám tôm tít.
Kết quả đang hối lộ dở thì Mạc Tụng đã đến rồi, làm y không thể không nói rõ ra, tránh cho lúc đang livestream thì chuyện như vậy lại xảy ra, làm mọi người hoảng sợ.
Nghe [Hạt tía tô] giải thích, Mạc Tụng lại cảm thấy thú vị, đoán bừa một cách vô trách nhiệm: “Sao tự nhiên lại giải tán được? Chẳng lẽ là vì chúng nó chê cậu nặng mông quá, không muốn chở… Nếu vậy, hai người chúng ta gộp lại chẳng phải càng nặng hơn à?”
[Hạt tía tô] lập tức lắc đầu phủ nhận: “Không thể nào, tôi cưỡi chúng nó lâu như vậy rồi, những đó giờ đã xuất hiện tình huống này lần nào đâu. Hơn nữa, hôm mới bắt được chúng nó, không phải tôi cũng mang theo anh cùng cưỡi tôm tít đi về à, lúc đó cũng không thấy có vấn đề gì mà.”
[Hạt tía tô] nói vậy cũng có ý, Mạc Tụng không đoán được nguyên nhân là cái gì.
Khán giả đang xem live thì nhiệt tình đóng góp ý kiến.
“Có phải tại tôm tít lớn rồi, cho nên một tháng sẽ có mấy ngày muốn nghỉ ngơi, không thích làm việc không?”
“Đừng nói là do chúng nó mệt trong người nhé? Streamer hỏi xem, mấy ngày nay [Hạt tía tô] cho tôm tít ăn cái gì đi, đừng để bọn nhỏ bị đói bụng.”
“Trong game mà cứ có vấn đề gì thì cứ vào khu mua sắm, kiểu gì cũng tìm đáp án, streamer nhanh vô khu mua sắm nhìn thử xem, biết đâu lại tìm được thuốc đặc trị cho thú cưng thì sao?”
“Ha ha ha, chỉ mình tôi thấy mừng vì lúc [Hạt tía tô] bị ngã không đè chết đám tôm tít à? Cậu ta ngã đau chỉ là chuyện nhỏ thôi, tôm tít mà bị đè chết, vậy thì chính là chuyện lớn, gây chấn động khắp game nha!”
[Hạt tía tô]: “? ? ? ?” Ông trời ơi, một người sống sờ sờ như y lại không được quan tâm bằng thú cưng do dữ liệu hệ thống thiết kế ra sao! ?
… Thôi, đúng là không sánh được thật, chúng nó là do y nỗ lực hết sức mới bắt được đấy, trong game chỉ có năm con duy nhất thôi!
Tuy nghe khán giả nói vậy khiến y không còn sức mà phàn nàn nữa, nhưng [Hạt tía tô] thực sự nhờ đó mà túm được linh cảm. Cất cá khô nhỏ trong tay vào trong ba lô, lại lên khu mua sắm game tìm kiếm một hồi, cuối cùng y thực sự tìm được một món vật phẩm hữu dụng.
[ Thuốc đặc hiệu dành cho thú cưng: Điều trị các triệu chứng mệt mỏi, uể oải, cảm lạnh, ho sốt, mất ngủ biếng ăn… của thú cưng, đồng thời gia tăng 10 điểm thiện cảm của thú cưng. Giá: 20 tinh tệ (Kim cương) một viên.]
Ái chà, đây không phải chính là bảo bối dành riêng cho mấy em tôm tít của y à! [Hạt tía tô] không buồn chớp mắt, một phát mua liền tù tì 20 viên, nghĩ thầm, chỗ này cũng đủ để y dùng bốn lần nhỉ?
Kết quả, chờ y đút thuốc cho chúng nó mới phát hiện, một viên thuốc này đủ cho năm con tôm tít cùng ăn, ăn hết thuốc xong, chúng nó đã hoàn toàn khôi phục, tinh thần phơi phới đứng xếp thành hàng nối đuôi nhau, leo lên trên cổ [Hạt tía tô].
Chân mềm trong suốt của chúng nó giống như bàn chải nhỏ, gãi lên da [Hạt tía tô], khiến y thấy nhột, bật cười ha ha.
Sau khi cười xong, [Hạt tía tô] dẫn Mạc Tụng vào sân, mở cửa nhà mời người vào trong.
Lần đầu tiên, khán giả được mục sở thị bài trí trong nhà của một người chơi khác ngoài streamer.
Vừa nhìn gia cụ trong phòng, mọi người đã biết, chủ của mấy em tôm tít này không phải là người thiếu tiền, chỉ là mắt thẩm mỹ có hơi kỳ quái, toàn chọn đồ nội thất có màu vàng, nhìn lướt qua một cái thôi mà thiếu chút nữa là khiến Mạc Tùng cùng toàn bộ khán giả chói mù mắt luôn.
Bàn gỗ vàng trải một tấm khăn trải bàn màu vàng, phía ngoài viền còn được trang trí bằng những sợi tua rua màu vàng kim, trên bàn đặt một ấm trà màu vàng, có hơi nóng bốc ra từ miệng ấm, gần đó là mấy chén trà cũng màu vàng, đang ngoan ngoãn chờ người tới dùng.
Không chỉ có mấy món đồ lớn bắt mắt trong phòng là có màu vàng, mà ngay cả giấy dán tường, sàn nhà, ghế tựa, giá sách… Chỉ cần chúng nó có mặt ở đây thì ít hoặc nhiều đều sẽ có màu vàng kim.
Thấy bộ dạng mắt chữ O mồm chữ A của Mạc Tụng, [Hạt tía tô] đắc ý cười, hỏi: “Sao nào, đồ đạc trong nhà tôi cũng không tệ lắm đúng không, mỗi một thứ ở đây đều do tôi bỏ giá cao mua về từ khu mua sắm game đấy! Có phải nhìn thoáng qua thôi, cũng thấy chúng nó đặc biệt sang quý không?”
“Ừm…” Mạc Tụng chần chờ gật đầu, nói vậy thì cũng không sai, đúng là trông sang quý thật, nhưng mà lòe loẹt hoa hòe hoa sói quá!
Khán giả thì không như Mạc Tụng, còn phải cân nhắc giữ mặt mũi cho đối tượng hợp tác của mình, mà thẳng tay “Dè bỉu” ra mặt
“Ha ha ha ha! Tôi cứ tưởng mình vừa vào viện bảo tàng vàng bạc chấu chấu nào cơ, bây giờ đã là thời đại nào rồi, mà còn có người thích cái màu này không biết, chẳng lẽ đây chính là “Nhà giàu vàng” mà thời Trái Đất cổ mọi người hay nói à? Nhà giàu xứng với màu vàng? ?”
“Cũng, cũng đẹp mà…”
“Tuy lúc đầu thì thấy có hơi khoa trương, nhưng mà nhìn lâu thì đúng là rất có phong cách, vừa nhìn đã biết là nhà giàu, chắc chắn [Hạt tía tô] là chiến sĩ thi đua hệ nạp tiền!”
“Đây là phòng khách đúng không? Nhanh nhanh, dẫn bọn này đi xem nhà tắm hay toilet xem nào, tôi nghi, bồn cầu với bồn tắm nhà cu cậu cũng toàn là màu vàng thôi!”
Bạch Lê đúng là có cho lên khu mua sắm các loại nội thất và đồ dùng hiện đại, “Bồn cầu” với “Bồn tắm” mà khán giả nói cũng nằm trong số đó. Lúc đó, cậu nghĩ, nhà là của người chơi, đương nhiên phải để họ tự do sắp xếp trang trí. Cho nên, không cần biết là nội thất hiện đại hay cổ đại thì đều có cả, chỉ cần người chơi có nhu cầu, thì cậu đều cung cấp.
Hơn nữa, cậu đã cập nhất chức năng nâng cấp nhà ở rồi, nhà có nhiều phòng hơn, đương nhiên cần có nhiều đồ đạc hơn để lấp đầy. Người chơi mua đồ nội thất càng nhiều, cậu lại càng kiếm được nhiều tiền.
Trọng điểm chính là ở câu cuối cùng, kiếm tiền mới là việc quan trọng nhất, hì hì.
[Hạt tía tô] tranh thủ liếc phần bình luận đọc comment, thiếu chút nữa đã vỗ tay hoan hô, bị mấy người này đoán trúng rồi! Lúc đó y liếc mắt một cái đã ngắm trúng cái bồn cầu màu vàng kim kia, không nghĩ ngợi gì ấn mua.
Tuy ở trong game, hoàn toàn không cần dùng tới nó.
[Hạt tía tô] biết nghe lời phải, trực tiếp dẫn Mạc Tụng đi tới chỗ buồng tắm và toilet.
Ở trong game, tần suất sử dụng hai nơi này ước chừng bằng 0, người chơi cùng lắm là ham vui, ngồi trên bồn cầu chụp mấy bức ảnh. Bồn tắm trái lại còn hay dùng, làm ruộng vất vả, về phòng vặn nước ngâm mình một hồi, lúc ra ngoài lại là một trang hảo hán.
Nhưng nói thế nào thì, tắm rửa trong game cũng khiến người chơi cảm thấy quái quái, người thích tắm rửa trong game cũng không nhiều.
Mạc Túng và khán giả một lần nữa: “! ! ! !”
“Há, ông trời của tôi ơi, tôi thực sự không thể tin vào mắt mình được nữa! Thế mà là bồn cầu vàng kim thật này, cho hỏi tí, đây là vàng ròng thật hả, ngồi ị ở đó cảm giác thế nào dzợ? ?”
“Bồn cầu vàng, bồn tắm vàng, chậu rửa vàng, đây là bộ ba vàng kim kỳ quái nào vậy! Hồi đầu, lẽ ra [Hạt tía tô] nên bắt tôm tít vàng về nuôi mới phải, hợp bộ nha!”
“Đây chính là một ngày buồn chán vô vị của kẻ có tiền!”
…
Sau khi tham quan từng phòng một, cảm giác của khán giả đã từ kinh ngạc há hốc mồm ban đầu đến bình tĩnh thản nhiên, cho nên sau khi nhìn thấy cái giường màu vàng chói lọi, choán hết nửa diện tích phòng ngủ, bọn họ cũng chỉ cười ha ha nói, đây chính là phong cách ngày thường của người có tiền.
Bây giờ, đã không còn cái gì có thể khiến tâm trạng của bọn họ xáo động nữa.
Mà danh hiệu “Gương mặt đại diện của nhà giàu vàng” đã bị khán giả hàn chắc lên đỉnh đầu [Hạt tía tô]. Không ngờ tên nhóc này trông thành thật chất phác thế, mà bên trong lại là người trong sáng không thích tỏ vẻ, trước đây đã xem thường cu cậu rồi…
Đối với việc này, [Hạt tía tô] sờ sờ “Dây chuyền tôm tít” đang đeo trên cổ, hí ha hí hửng nói rất vui vì đã được bầu làm gương mặt đại diện!
Đóng cổng lại, [Hạt tía tô] gỡ đám tôm tít xuống, chỉ huy chúng nó dùng kỹ năng “Hợp thể”. Một luồng sáng quen thuộc lóe lên, tôm tít lớn lập tức xuất hiện trước mặt hai người. [Hạt tía tô] nhấc chân nhảy lên phần lưng của tôm tít, vỗ vỗ chỗ phía sau, ra hiệu cho Mạc Tụng nhanh trèo lên.
“Ha ha, hôm nay tôi lại lần nữa được cưỡi tôm tít, không biết lâu vậy rồi, lúc tôm tít chạy có êm hơn tí nào không.” Mạc Tụng một bên cười nói với ống kính, một bên leo lên lưng tôm tít, y cài chế độ tự động đi theo cho máy quay xong, thì cẩn thận nắm lấy vạt áo hai bên eo [Hạt tía tố].
[Hạt tía tô] cúi đầu nhìn thoáng qua, không nói năng gì.
Nhìn động tác này của Mạc Tụng, trong nháy mắt khán giả cảm thấy “Đau thương” vô bờ.
“Còn nhớ, hôm đó là một buổi chiều nắng ấm chan hòa, streamer lần đầu tiên ngồi lên lưng tôm tít, kể từ đó dấn thân vào còn đường dưa bầm trứng dập không lối về… Thắp nến.jpg”
“Tôi đã tưởng tượng ra cảnh streamer lần thứ hai xiêu xiêu vẹo vẹo trèo xuống khỏi người tôm tít, mọi người chú ý, đến lúc đó nhớ đừng uống nước, sặc chết đó!”
“Mì Gấu Đỏ lần sau nhớ chuẩn bị kỹ, trước khi cưỡi tôm tít thì phải làm tốt các biện pháp phòng hộ, dù thế nào cùng phải lót cái gì xuống dưới mông nha!”
Chờ Mạc Tụng chuẩn bị sẵn sàng xong, liếc mắt nhìn bình luận một cái, tí nữa thì đã ngã lộn cổ xuống khỏi người tôm tít, cái đám “Anti-fan” này, bộ không thể nhìn vào chỗ tốt của y được à?
Quá đáng!
Dưa bầm trứng dập cái gì, không hề nha, hoàn toàn không hề nha!
“Streamer, tiếp theo chúng ta đi đâu đây?” [Hạt tía tô] quay lại hỏi.
“Chúng ta tới nhà anh đại [Mi có gan không] trước, để mọi người cùng nhìn xem nhà của vị gan đại vương này trông như thế nào đi!”
“Được, vậy anh ngồi chắc nhé!” [Hạt tía tô] nắm chặt dây cương trên người tôm tít, lớn tiếng hô: “Tôm tít, chúng ta đi!”
—o0o—
Chương 120
Trên đường đến nhà [Mi có gan không], hai người không trò chuyện quá nhiều, trái lại, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp lại bắt đầu điên cuồng oanh tạc khu bình luận, đoán già đoán non xem nhà của anh đại này sẽ trông như thế nào.
Trải qua quá trình thảo luận cẩn thận, tất cả mọi người đều nghĩ, nhà của anh đại này sẽ giống với con người của y, nghiêm túc, nghiêm cẩn, khắp nơi đều là dấu vết của cuộc sống sinh hoạt, vô cùng tiện nghi. Nói cụ thể hơn nữa thì chính là, gia cụ trong phòng đều phải nhường đường cho anh đại “Gan to” này, không thể cản trở quyết tâm phấn đầu vì sự nghiệp cày game của anh đại, vậy mới xứng là nhà của “Gan đại vương”.
Nhưng mà, kết quả lại nằm ngoài dự đoán của tất cả bọn họ.
Nhà của [Mi có gan không] là nhà tranh nhỏ được tặng trong gói quà nạp lần đầu, bên trong nhà được được đối phương nâng cấp, mở rộng thêm bảy phòng nhỏ, phòng khách, phòng ngủ chính, phòng sách, phòng ăn, nhà bếp, buồng tắm, toilet, đầy đủ lệ bộ. Theo như lời của y, mục tiêu nâng cấp tiếp theo chính là làm cho mình một phòng làm việc.
Đồ đạc trong nhà y không khoa trương như nhà [Hạt tía tô], tất cả lấy thoải mái dễ chịu làm chủ. Theo như cách nói của [Mi có gan không] thì chính là, ở ngoài y đã chăm chỉ chơi game, cố gắng rèn luyện kỹ năng sinh hoạt đủ rồi, về nhà mình, y chỉ muốn thả lỏng nghỉ ngơi, để cơ thể và tinh thần được thư giãn.
Lúc y nói lời này, cả người đều lười biếng dựa vào ghế salon bằng da, trọng lượng cơ thể khiến nệm ghế hơi lún xuống, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn thử nhún nhún mấy cái xem ghế có êm không. Dáng vẻ y lúc này, cùng với lúc mọi người nhìn thấy y ở chỗ khác hoàn toàn khác nhau.
Thấy biểu cảm thích ý hướng thụ trên mặt [Mi có gan không], khán giả trầm mặc mấy giây, không thể không thừa nhận đối phương nói rất có lý. Chơi game mà, lúc cần nghiêm túc thì nên nghiêm túc, lúc muốn nghỉ ngơi, tự nhiên cũng phải toàn tâm toàn ý mà thả lỏng.
Chờ tham quan nhà của [Mi có gan không] xong, Mạc Tụng cùng [Hạt tía tô] lại lần lượt dẫn khán giả đến nhà của [Xới cho tôi bát cơm], [Mơ về ngôi sao xưa], [Vảy Xám], [Thoát Xác], [Bé Điệp], [Nằm chơi cũng thắng]… cũng nhà của không ít những người chơi khác, mỗi một lần đều mang đến trải nghiệm vô cùng mới mẻ cho khán giả, thậm chí trong còn để lại rất nhiều những khoảnh khác đang nhớ trong chuyến thăm.
Ví dụ như heo rừng đại ca của [Vảy Xám] dẫn theo đàn em của nó đứng xếp thành hai hàng ngoài cửa sân, chào đón khách khứa bằng tiếng gáo rú vang dội, ví dụ như lúc Mạc Tụng cùng [Hạt tía tô] đến nhà của [Bé Điệp], hoa cô trồng trong sân đúng lúc nở rộ, lại ví dụ như [Nằm chơi cũng thắng] lười chăm sóc đám gà con bình thường, nên giao bọn nó cho thú cưng của mình trông nom, kết quả là đám gà chạy tán loạn trong sân, bới tung ruộng đất của anh ta lên.
Ngay cả khu vui chơi trên tường mà [Thoát Xác] làm riêng cho [Tinh linh quặng] trong nhà gỗ nhỏ của mình, cũng đều được mọi người nhất trí khen ngợi.
Thời gian dần trôi qua, tâm trạng nôn nóng của khán chậm rãi bình tĩnh lại. Nhưng loại bình tĩnh này chỉ là tạm thời giống như một giấc ngủ đông ngắn ngủi, chờ đến thời điểm, nó sẽ lao ra khỏi mặt nước, lần nữa náo động.
Rời khỏi nhà của khách mời thứ ba đếm từ dưới lên trong danh sách, Mạc Tụng và [Hạt tía tô] liếc nhau một cái, không hẹn mà cùng mỉm cười.
Mạc Tụng thở phào nhẹ nhõm một hơi, thăm dò hỏi khán giả đang theo dõi livestream như đang thả thính: “Tiếp theo, nơi mà chúng ta đến tham quan chính là nhà của hai khách mời cuối cùng trong buổi phát sóng hôm nay, bọn họ là hàng xóm, đồng thời cũng là hai game thủ có mặt sớm nhất trong trò chơi. Hai người họ đã tạo nên không ít truyền thuyết trong game và trên diễn đàn, khiến người người phải say sưa thảo luận. Tôi nói như vậy, chắc mọi người đã đoán được hai người này là ai rồi đúng không?”
Không ít khán giả hứng phấn đến độ mặt mũi đỏ bừng: “Cuối cùng cũng chờ được! Anh đại [Lê Bạch] và anh đại [Yêu Tinh] tới rồi! Tôi cuối cùng cũng có thể nhìn xem bên trong nhà họ trông như thế nào, tôi tin, hai người họ tuyệt đối sẽ không khiến chúng ta thất vọng!”
Mạc Tụng cười “Ha ha”: “Mọi người đều đã đoán được, vậy chúng tôi sẽ không lãng phí thời gian nữa, lập tức xuất phát ngay đây!”
Nhà Bạch Lê và Văn Tinh Diệu ở phía bên kia làng, không giống với lúc Mạc Tụng và [Hạt tía tô] cưỡi tôm tít đến khu nhà của những người chơi kia, lần này bọn họ đi trên con đường chính trong làng, trên đường thậm chí còn đi ngang qua mấy người chơi đang tập đi xe đạp, nhanh như chớp đã xuất hiện ở ngoài cửa nhà Bạch Lê.
Lúc này, hai nhân vật chính trong miệng khán giả, đang ngồi dưới giàn dây leo ở nhà Bạch Lê, thong thả uống trà, thấy máy quay quét tới thì nhàn nhã lên tiếng chào hỏi với khán giả xem live.
Khán giả đáp lại càng nhiệt tình hơn: “Anh đại [Lê Bạch]! Anh đại [Yêu Tinh]! ! A a a, đây là lần đầu tiên tôi cách hai anh đại gần như vậy đấy, quan hệ của hai người đúng là tốt y như lời đồn, là bạn thân đúng không, chắc chắn là bạn thân rồi, không sai đi đâu được!”
Bạch Lê chớp chớp mắt, cảm thấy comment này nói không sai, thì thế dứt khoát thừa nhận luôn: “Đúng vậy, chúng tôi là bạn rất thân.”
Bàn tay vừa xiết chặt của Văn Tinh Diệu chậm rãi buông ra.
Hàn huyên một lúc, Mạc Tụng hỏi hai người xem sẽ tới nhà ai tham quan trước, Văn Tinh Diệu chủ động đứng lên, tỏ ý có thể đi nhà hắn trước.
“Ha ha ha, tôi hiểu tôi hiểu, ứng cử viên nặng ký luôn phải để xuống cuối cùng, đúng không?” Mạc Tụng không nhịn được, nở một nụ cười “Tôi hiểu mà”, nháy mắt với Văn Tinh Diệu và Bạch Lê, “Hai ngươi đều là khách mời chủ chốt của buổi livestream hôm nay, ai trước ai sau đều như nhau cả, nhưng mà tôi muốn phỏng vấn anh đại [Lê Bạch] một chút, anh Bạn thân này của cậu, xưa nay vẫn luôn khiêm tốn vậy hả?”
Bạch Lê thật sự ngẩng đầu lên, nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời: “Đây cũng không hẳn là khiêm tốn nhỉ, chỉ là nghiêm túc cân nhắc sau có đưa ra kết quả tương đối thích hợp thôi. Giống anh nói đó, quan hệ bọn tôi rất tốt, ai trước ai sau cũng có khác biệt gì đâu?”
“Ừ, [Lê Bạch] nói đúng.” Văn Tinh Diệu ở bên cạnh cũng gật đầu, bày tỏ thái độ của mình.
Nghe hai người trả lời, Mạc Tụng, [Hạt tía tô] cùng khán giả xem live đồng loạt cạn lời.
Qua mấy giây, trên khu bình luận mới có người phát biểu ý kiến.
“Ừm… Sao mà tôi thấy bầu không khí giữa hai anh đại cứ quái quái thế nhỉ? Không hiểu sao lại có cảm giác chồng hát chồng khen hay! Mặt ngây thơ.jpg”
“Hóa ra không phải chỉ có mình tôi thấy vậy, yên tâm rồi.”
“Ai trước ai sau cũng không quan trọng, nhưng ai trên ai dưới vẫn phải thương lượng trước mới tốt nha ~”
“Lầu trên, tôi hoài nghi thím đang lái xe, chứng cớ đã rõ ràng, nhanh lên thuyền với tôi!”
“Mấy người đang nói cái gì vậy, chúng ta không phải tới đây để xem bài trí trong nhà anh đại hả, đừng có đánh lái sang chuyện khác có được không!”
Đề tài đang chuyển hướng một cách ám muội cứ thế bị mạnh mẽ lôi trở lại. Bạch Lê nhìn bình luận của khán giả, lại nghĩ bọn họ đang nói đùa nên không để trong lòng, cười một cái rồi qua qua.
Về phần Văn Tinh Diệu, mặc dù biết khán giả chỉ thuận miệng mới nói vậy, nhưng trong lòng hắn lại không kiềm chế được thấy căng thẳng, chỉ có thể dùng sức banh mặt mới không khiến tâm trạng mình lúc này lộ ra mảy may nào.
Mạc Tụng cười khan, không tiếp lời, khéo léo đi theo sau Văn Tinh Diệu, hướng về phía nhà hắn.
Chờ đi vào sân rồi, y mới phát hiện bố trí bên trong cho người ta một cảm giác rất quen thuộc, bên phải nhà là biệt thự gà cùng biệt thự vịt nho nhỏ, bên trái dùng dây leo quấn thành một cái giá, bên dưới kê bàn cùng mấy cái ghế ngồi, một gốc cây trông rất quen mắt được rửa ráy sạch sẽ đặt trong góc, nếu không nhìn mấy khối ruộng tán loạn trong sân thì nhà bên này chính là đối xứng lại của căn nhà bên cạnh mà!
Khán giả cũng phát hiện ra điều này, hưng phấn kêu “Ố á” liên hồi, tất cả đều nở một nụ cười mà ai cũng hiểu.
Văn Tinh Diệu bị cười cho không hiểu ra sao, “Học sinh kém” học tập “Học sinh giỏi” không phải chuyện rất bình thường à, sao mấy người này phải ngạc nhiên thế!
Cánh tay duỗi về phía trước, đẩy cửa nhà tranh nhỏ của mình ra.
Thiết kế trong phòng của Văn Tinh Diệu, tựu chung lại thì chính là phong cách lạnh nhạt, kiềm chế, hình dáng và cấu tạo trong nhà đều tương đối hiện đại, các loại gia cụ đều có vẻ khiêm tốn, nhưng trong khiêm tốn lại lộ vẻ xa hoa, trong xa hoa lộ vẻ khí phách, tuy số lượng không nhiều, nhưng thoạt nhìn đều là đồ chất lượng.
Trong lúc dẫn mọi người tham quan nhà, có khán giả nhiệt tình đã trực tiếp báo giá niêm yết của mỗi món đồ mua trong khu mua sắm game lên phần bình luận, không có chút bất ngờ nào, giá cả mỗi món ở đây đều tương đối đắt đỏ, ngay cả ly thủy tinh để uống nước trong phòng cũng đã có giá 100 tinh tệ một cái.
Mà đồ như vậy, mỗi gian phòng phải có đến không dưới mười cái.
Đối diện phòng khách để một bể cá bỏ không rất lớn, Mạc Tụng để ý thấy bèn thuận miệng hỏi một câu.
Văn Tinh Diệu nghĩ một chút, trực tiếp thả chủ nhân ban đầu của bể cá này từ không gian thú cưng ra. Cá Koi màu vàng có chữ “Phú” trên lưng vừa mới được thả ra đã lập tức nhả một cái bong bóng nước thật lớn bao quanh mình, sau đó trôi nổi trên không trung, một đôi mắt cá màu đen nghi hoặc đánh giá mấy người có mặt, ngoại trừ chủ nhân của mình, thậm chí còn dùng đuôi cá của nó cà cà tay Bạch Lê làm quen.
Bạch Lê mỉm cười sờ sờ nhóc con này, ngón tay đẩy nhẹ một cái, đẩy nó về phía Văn Tinh Diệu.
Hôm nay mấy người ở đâu đều mặc đồ tối màu, thêm nữa là đồ đạc trong nhà cũng thuần tông lạnh, dưới ánh đèn trắng ấm áp, cá Koi vàng tự nhiên trở thành tồn tại bắt mắt nhất.
Văn Tinh Diệu giải thích: “Bể cá kia vốn chuẩn bị cho con cá Koi này, dù sao màu sắc của nó rất hiếm thấy, đem đi giao nhiệm vụ cứ có cảm giác không nỡ, đúng lúc thấy khu mua sắm có bày bán bể cả, cho nên tôi mới mua một cái, chuẩn bị để nuôi cá. Kết quả chưa được mấy ngày, nó đã trở thành thú cưng của tôi, bể cá cũng vì thế mà bỏ không, chờ sau này có cơ hội, tôi lại ra bờ sông xem có thể câu được con cá nào không.”
Khán giả vừa nghe, lập tức bày tỏ, bọn họ tin vào vận may của anh đại [Yêu Tinh], nói không chừng lần sau hắn đi câu cá, có thể câu được một con cá đặc biệt nữa ấy chứ!
Tham quan hết mấy phòng trong nhà, khán giả tinh ý phát hiện ra, căn phòng có diện tích lớn nhất không phải là phòng khách mà lại là nhà bếp. Đồng thời, trong nhà bếp cũng là nơi được trang trí hoàn chỉnh nhất, riêng chén đũa mâm bát để ngoài đã có mười mấy bộ rồi, màu sắc hoa văn nào cũng có, ai không biết có khi còn nghĩ Văn Tinh Diệu chuyên mua bán dụng cụ nhà ăn.
“Chuyện gì vậy? Sao nhà bếp lại rộng thế, anh đại rất thích tự mình nấu ăn à? Nhưng nấu ăn không phải chỉ cần chuẩn bị một ít dụng cụ cần thiết là được à, chỉ cần có bếp với nồi là có thể nấu được ở bất cứ đâu mà?”
“Đậu, đậu, đậu má, cái giá dựng sát tường kia có phải đều là gia vị không, nhiều quá đi, trong game có nhiều gia vị vậy luôn hả?”
“Chậc, đừng có nói gia vị, mấy ông nhìn chỗ góc tường kìa, màu đỏ hồng quen thuộc kia, chắc chắn là mứt dâu tây, không còn nghi ngờ gì nữa!”
“Ái chà chà, không ngờ anh đại [Yêu Tinh] lại có một mặt ít ai biết như vậy, chuẩn anh nội trợ đảm đang! Yêu yêu ~~”
Nói chung, nghìn từ vạn chữ đều hội tụ thành một câu mà mọi người muốn nói với Văn Tinh Diệu: Anh đại, có chuyện gì với anh thế! ?