Bạn đang đọc Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà – Chương 61 + Chương 118
04/05/2022
Edit: Nhật Nhật
…
Chương 117
Bạch Lê cảm thấy, những điều bất ngờ người chơi mang đến cho mình thật sự càng ngày càng nhiều, khiến cậu có cảm giác, chờ đến khi linh cảm thiết kế game của cậu khô cạn, thì cứ thế chiêu mộ người chơi để giúp cậu nghĩ cách đi!
Nhưng mà, “Giải thi đấu thiết kế game giả lập” cậu đăng ký tham gia có quy định, thí sinh dự thi phải độc lập thiết kế ra một trò chơi có thể giúp game thủ giải trí, có thể tiếp thu ý kiến đề xuất của người khác trong một vài chi tiết nhỏ không quan trọng, nhưng thiết kế cơ bản cùng tiến trình game chỉ có thể tự mình làm.
Cho dù cậu có muốn chiêu mộ người chơi tham gia góp ý, thì cũng phải đợi đến khi giải thi đấu năm nay kết thúc đã.
Bạch Lê cười thầm, không hiểu sao mình lại nảy ra suy nghĩ này, rất nhanh đã ném chuyện đó ra sau đầu, cậu không thể lười biếng được, toàn bộ mọi chuyện vẫn phải dựa vào chính mình, dù sao cũng đã bỏ không ít tâm huyết vào đây rồi. Bạch Lê bắt đầu cân nhắc, có nên đồng ý với đề nghị của Mạc Tụng hay không, để căn nhà mình cẩn thận bài trí xuất hiện trước mắt mọi người.
Thuận theo lời đề nghị của Mạc Tụng, Văn Tinh Diệu cũng nhớ lại cảnh tượng lúc mình tự lột bỏ clone vào rạng sáng hôm nọ, thấy được trang trí xinh đẹp trong phòng khách nhà Bạch Lê. Những đồ nội thất cùng đồ trang trí đó, cẩn thận ngẫm lại thì đều có thể mua được trong khu mua sắm game, nhưng khiến hắn cảm thấy bất ngờ là, nhưng món nội thất này ở cùng một chỗ với nhau, lại trở nên hài hòa, khí chất như vậy, giống như chúng nó vốn nên ở trong cùng một phòng, thiếu một món là khiến bài trí trong nhà giảm điểm ngay tức thì.
Lại nghĩ tới mấy món đồ nội thất đắt đỏ mình mua, màu sắc tương tự nhau thì xếp chồng một đống nhét vào trong phòng, ngoại trừ lối đi ra thì những chỗ khác chỉ hận không thể nhét đầy đồ trang trí, hắn lại có kích động muốn bụm tay che mặt.
Nếu đem so sánh nhà của hắn với Bạch Lê, kết quả sẽ vô cùng thảm khốc.
Nhưng Văn Tinh Diệu hoàn toàn không chút lo lắng, mặc dù hắn trang trí nhà không đẹp được như Bạch Lê nhưng chắc cũng sẽ không kém hơn những người chơi khác là mấy, có khi bọn họ còn bết bát hơn hắn cũng chừng.
Đây có lẽ là sự tự tin thuộc về người chơi hệ nạp tiền đi.
Thấy hai anh đại quan trọng nhất chần chờ mãi không nói ra đáp án, Mạc Tụng sốt hết cả ruột, thử thăm dò hỏi một câu: “Thế nào, hai anh đại thấy sao?”
Lần này cả hai người đều có phản ứng.
“Ừ, được thôi, tôi đồng ý tham gia hoạt động lần này.” Bạch Lê cười nói.
“Vậy tôi sẽ tham gia cùng [Lê Bạch].” Tiếp theo Bạch Lê, Văn Tinh Diệu cũng đồng ý.
Mạc Tụng liếc nhanh Văn Tinh Diệu một cái, y cứ có cảm giác, nếu Bạch Lê mà không đồng ý, thì vị này cũng chưa chắc sẽ chịu nhận lời tham gia là sao nhỉ?
Nhưng không dưng y nghĩ mấy cái này mà làm gì, chỉ cần có thể thành công mời được hai anh đại này, những chuyện khác đều không quan trọng nữa!
“Ha ha, vậy thì tốt rồi, quá tốt rồi!” Mạc Tùng bắt chước theo của ông trưởng thôn, làm động tác chắp tay cảm ơn hai người, “Hai anh đại cứ yên tâm, chờ tôi mời đủ người, tôi sẽ lập tức lên kế hoạch đâu vào đó, cố gắng để hoạt động lần này của chúng ta xông lên bàng hotsearch Xingbo!”
“Không có gì, cống hiến cho Vùng đất điền viên là điều tôi nên làm mà.” Bạch Lê mỉm cười, hai mắt cong cong, cảm thấy Mạc Tụng có hơi lo bò trắng răng, cậu chính là người thiết kế ra trò chơi này đấy, sao có thể bò lỡ một cơ hội tuyên truyền tốt như vậy được?
Mạc Tụng lúc này mới lớ ngớ nhận ra, không phải mình nói chuyện hấp dẫn nên Bạch Lê mới đồng ý, và vốn cậu đã có nhu cầu trên phương diện này sẵn rồi, chỉ cần là chuyện có lợi cho game, đến tìm cậu là không lệch đi đâu được!
Nghĩ tới đó, Mạc Tụng không chỉ không thấy buồn, trái lại trong lòng càng nảy ra nhiều ý tưởng hơn, khà khà, mai mốt mà y có ý nào mới, chỉ cần đến tìm anh đại [Lê Bạch] nói là xong luôn!
Vặt lông của người thiết kế game, việc này nói ra ai dám tin chứ.
“Được được, cảm ơn mọi người đã đồng ý sảng khoái như vậy, có hai người ở đây, xác suất những người khác đồng ý chắc chắn sẽ tăng cao. Tôi đi tìm bọn họ thương lượng trước, hai người bận gì cứ bận đi.” Chào tạm biệt hai người xong, Mạc Tụng lại vội vội vàng vàng rời đi.
Mãi đến tận khuya, Mạc Tụng mới tìm đủ tất cả những người mình muốn mời. Trong đó có [Lê Bạch], [Yêu Tinh], [Đào ăn thật ngon], [Xới cho tôi bát cơm], [Mi có gan không], [Hoài Bích], [Mơ về ngôi sao xưa], [Thoát xác], [Vảy Xám]… Nhưng người từng vì chuyện gì đó mà nổi tiếng trong game, còn cả mấy chục người may mắn đổi được nhà cây trong hoạt động tháng này nữa, thậm chí là những người chơi mà Mạc Tụng cảm thấy trên người có đề tài thì đều được y gửi lời mời.
Trước trước sau sau gộp lại, cũng có đến hơn 50 người.
Chờ xác định rõ ràng thời gian ghé thăm nhà những người trong danh sách xong, Mạc Tụng thức suốt đêm làm kế hoạch livestream. Dựa theo kế hoạch đề ra, y dự định dẫn khán giả đến tham qua nhà cây của người chơi trước, phỏng vấn tâm trạng của chủ căn nhà sau khi đổi điểm sự kiện thành công. Trước đó y đã quan sát hết một lượt rồi, tuy đều gọi là nhà cây, nhưng mỗi cái đều có dáng vẻ không giống nhau, ngay cả giống cây cũng khác, đi tham quan có lẽ sẽ có rất nhiều điểm bùng nổ.
Tham quan bên ngoài xong thì mới bắt đầu xem đến bài trí trong nhà của người chơi, đến lúc đó nhất định sẽ khơi ra nhiệt tình bàn tán của khán giả. Về trình tự tham quan, Mạc Tụng cũng đã có sắp xếp cần thận, bắt đầu từ khu vực sinh hoạt tập trung nhiều người chơi trước, đi quanh làng một vòng, cuối cùng dựng lại ở nhà Bạch Lê và Văn Tinh Diệu, hai người này xem như là ra sân hạ màn.
Gửi bản kế hoạch này cho những người tham dự, tất cả bọn họ đều tỏ vẻ không vấn đề gì, cứ thế mà tiến hành.
Chương trình phát sóng trực tiếp sẽ tiến hành vào chín giờ sáng ngày hôm sau, mà lúc này, những người chơi đồng ý tham gia livestream đều đang bắt tay vào hành động.
*
“A a a a a! Ngay mai tất cả mọi người sẽ tới tham quan nhà con rồi, nhưng đồ đạc trong nhà con thật sự rất ít, cứ có cảm giác sẽ không so được với người khác! Ba mẹ, con nhớ đồ đạc trong nhà mình đều do hai người tự tay chọn đúng không, ba mẹ có bí quyết chọn đồ nào không, con phải trang trí lại nhà một tí!”
Hôm nay đúng lúc ba mẹ anh chị của Tống Hân Nhiên sang thăm cậu nhóc, lúc Tống Hân Nhiên nằm vào trong khoang trò chơi, mọi người vừa nhìn cậu nhóc bằng ánh mắt tối tăm tràn đầy ao ước, vừa đi thăm mấy chậu rau dưa cậu nhóc trồng.
Sau một hồi thảo luận, mọi người đều nhất trí rằng số rau dưa này lớn lên trông không tốt bằng mấy cây ở nhà Bạch Lê.
“Thằng bé này, có phải mải chơi game quá nên không chăm sóc kỹ cho đám rau dưa này không? Không được, chờ nó logout, ba nhất định phải nói với nó, rau dưa tốt như vậy, cũng đừng trồng hỏng.” Ba Tống lo lắng nói.
“Đúng vậy, em trai lần trước trồng được rau, hương vị đến bây giờ con vẫn còn nhớ rõ, quả thực là so với đồ mua ở bên ngoài tốt hơn chút, ít nhiều gì cũng có vị rau!” Anh cả Tống gật đầu bỏ phiếu tán thành.
Những người khác đều có chung một suy nghĩ, định chờ Tống Hân Nhiên logout là sẽ nói với cậu nhóc, không thì để nhóc dạy cả nhà trồng rau cũng được!
Nhưng chờ Tống Hân Nhiên ra khỏi khoang trò chơi, không chờ bọn họ kịp mở miệng, Tống Hân Nhiên đã ném ra một tin tức lớn.
Streamer “Mì Giòn” dự định phát sóng trực tiếp chương trình “Bình chọn bài trí phòng ốc của người chơi”, con trai/em trai nhà họ cũng nằm trong danh sách khách mời. Hiện giờ vấn đề chính là, nhóc này đồng ý xong mới nhớ ra, nhà mình tuy nhiều phòng, nhưng trang trí lại cực kỳ thô lậu, trông cứ như nhà xây thô vậy, nếu lúc livestream mà trông vẫn như này, chắc chắn sẽ kéo thấp mức sống bình quân đâu người của người chơi trong “Vùng đất điền viên” mất.
Này không được, cậu nhóc lập tức logout tìm viện trợ bên ngoài.
Nghe Tống Hân Nhiên giải thích xong, ba Tống mẹ Tống anh Tống chị Tống lập tức hành động, đúng lúc Tống Hân Nhiên mới nâng cấp nhà hai lần, cả nhà chỉ có đúng ba phòng, đơn giản chia ra, hai người phụ trách một phòng, nhanh chóng bàn bạc xem nên mua những đồ gì đặt vào bên trong. Tống Hân Nhiên thì ở bên cạnh, phụ trách miêu tả lại diện tích to nhỏ cùng hướng phòng cho mọi người.
Thảo luận xong xuôi, Tống Hân Nhiên cầm danh sách vật dụng mà người nhà liệt kê cho, login vào game mua. Mua sắm xong xuôi, lại dựa theo sơ đồ phác thảo để bày biện từng món một, có thể nói là y như Thiên Lôi, chỉ đâu đánh đấy.
Nhưng hiệu quả thực sự không tồi, căn phòng được bố trí vội vàng nhưng trông đúng là rực rỡ hơn hẳn, cuối cùng nhìn vào cũng có cảm giác sinh hoạt.
Làm xong hết mọi chuyện, Tống Hân Nhiên mới an tâm đi ngủ.
Có không ít người cũng hành động giống như cậu nhóc, mất bò mới lo làm chuồng là cái gì, chính là khúc nhạc dạo trước khi livestream.
Còn có vài người, bình thường cũng đã để ý đến bài trí nội thất trong nhà, có thời gian rỗi thì thích ngâm mình trong khu mua sắm game, lật xem từng món đồ mới lên giá, thường thường phải lướt cả nửa này mới mua được một món hợp ý, lúc này đây bọn họ thực sự thoải mái hơn nhiều, chỉ cần xem xét, coi có thiếu gì không là được.
Ngoài ra, chuyện quét tước sạch sẽ từ ngoài vào trong cũng là việc không thể thiếu, nếu muốn mời “Khách” tới chơi, đương nhiên phải bày ra dáng vẻ đẹp đẽ nhất của căn nhà rồi!
Bạch Lê thấy mình không cần làm gì cả, vừa đến giờ thì lập tức cùng Văn Tinh Diệu logout nghỉ ngơi.
Đáng nhắc tới là, lần này, Văn Tinh Diệu không tỉnh lại trên người kỳ con non, Bạch Lê nghĩ đến việc bé mèo Chí Tôn của mình bây giờ không giống như trước, cho nên thái độ cương quyết từ chối việc Chí Tôn ngủ cạnh gối mình, mà để nó ngủ trên giường mèo mới mua lúc chiều.
Chí Tôn không biết gì cả, cảm thấy con người không thích mình nữa, “Meow meow” kêu một lúc lâu, tiếng kêu hết sức thê thảm, tiếng nào tiếng nấy đầy tủi thân oan ức, phàm là người nào nhẹ dạ một chút, chắc chắn sẽ từ bỏ ý định ban đầu, ôm nó vào ngực vỗ về ngay.
Nhưng Bạch Lê vẫn không không chút cảm xúc, nhẹ nhàng nói “Ngủ ngon” rồi lập tức chìm vào giấc ngủ.
Chí Tôn: “…” Ức muốn khóc!
*
Đúng chín giờ sáng như trong thông báo Xingbo của Mạc Tụng, rất nhiều khán giả đã ngồi xổm canh trong phòng phát sóng trực tiếp, còn chưa đến giờ phát chính thức mà người xem bên trong đã đạt đến con số 5 triệu.
Mạc Tụng đã sớm đoán được tình huống này, cười hì hì đối diện với ống kính, chào hỏi mọi người.
“Chào mọi người, chúc buổi sáng tốt lành, tin chắc mọi người đều đã biết được nội dung buổi live hôm nay là gì rồi đúng không? Vì buổi phát sóng ngày hôm nay, tối qua tôi đã cố ý đi ngủ thật sớm, để có thể gặp mọi người trong trạng thái tốt nhất đấy! Được rồi, không nói dong dài nữa, chúng ta lên đường ngay đi!”
Mạc Tụng lên tiếng khiến khác giả đồng loạt phản ứng.
“Được lắm! Nghe nói hôm nay có thể vào tham quan nhà của không ít các anh đại, tôi đây hưng phấn mất ngủ cả đêm, kết quả Mì Gấu Đỏ lại ngủ đến là ngon, nghĩ đến là giận tím người, ném đậu phụ thối phát đã rồi tính sau!”
“A a a! Nhanh lên nhanh lên! Mị đã chuẩn bị sẵn sàng để chụp màn hình rồi, vào được nhà anh đại, vậy Mị chính là người của anh đại rồi! Đỏ mặt.jpg”
“Lầu trên đừng khiến người ta buồn nôn nữa, ôm anh đại [Lê Bạch] đi, không hẹn gặp lại nha ~”
“Cảm ơn những người anh em thiện lành đã chụp lại tất cả đồ nội thất trong khu mua sắm đăng diễn đàn, đêm qua tôi đã nhớ kỹ hình dáng của số đồ nội thất này rồi, trong mơ đều đang trang trí nhà của mình, tỉnh lại mới phát hiện mình không có nhà tranh nhỏ, ngay cả tiêu chuẩn đăng nhập vào game cũng không có luôn, thiếu chút nữa là Oa một tiếng, khóc nấc QAQ!”
Khán giả vô cùng mong đợi với chuyến thăm nhà lần này.
Trong lúc nói cười, Mạc Tụng đã đi đến cửa căn nhà cây đầu tiên, chủ căn nhà đã đứng sẵn ngoài sân chờ bọn họ.
—o0o—
Chương 118
“Bé Nguyệt, sao cô lại chờ ở bên ngoài, chắc chờ lâu rồi đúng không?” Mạc Tụng lễ phép chào hỏi với chủ nhân của căn nhà cây đầu tiên – [Nguyệt Linh Sơ].
[Nguyệt Linh Sơ] là một nữ game thủ, diện mạo thiên về kiểu anh khí, lúc cười lên trông rất hoạt bát hào sảng, khiến khán giả có ấn tượng không tồi.
“Oa! Là một chị gái xinh đẹp à, thực sự không thể ngờ được! Chị gái này lại là người có biệt thự trong game nha!”
“Hu hu, phú bà, đói đói, cơm cơm!”
“Đừng đánh bình luận nữa, để tui ngắm nghía cẩn thận căn nhà phía sau chị gái xinh đẹp đã nào!”
[Nguyệt Linh Sơ] cười nói: “Yên tâm đi, tôi cũng đâu có ngốc mà đứng chờ mãi bên ngoài, còn không phải là xem live, thấy mọi người sắp tới, mới ra ngoài tiếp đón trước sao. Anh [Mì], chúng ta bắt đầu từ đâu trước đây?”
Sáng sớm ngày 18, cô cướp được nhà cây, sau đó liên lạc với [Vảy Xám] để đội heo rừng của bọn họ tới giúp dỡ nhà cũ, sau khi đổi nhà, mới bắt đầu nâng cấp lại từ đầu. Vì thế lúc này trong nhà cây thực ra chỉ có một phòng, bên trong không có nhiều thứ để xem.
Cũng may trọng điểm tham quan của khán giả là dáng vẻ bên ngoài nhà cây.
Mạc Tụng dự tính sẽ tham quan theo kế hoạch đã nói trước đó: “Vậy đi, cô giới thiệu một chút về chủng loại cây của căn nhà cho mọi người trước đã, sau đó dẫn bọn tôi dạo quanh một vòng, cuối cùng có thể chia sẻ một chút cảm nghĩ của mình khi đổi được món vật phẩm này.”
[Nguyệt Linh Sơ] nghe theo hướng dẫn, nghiêng người né qua, để máy quay có thể quay được toàn cảnh ngôi nhà, mình thì đứng bên ngoài ống kính lớn tiếng giới thiệu: “Mọi người đều nhìn thấy rồi đấy, nhà cây được gọi như vậy, chính là vì phòng ở mọc ra ở trên đại thụ, cây này cao khoảng 5 mét, thân rộng phải bốn đến năm người trưởng thành mới ôm hết, đây là một cây hoa, hoa nở có màu xanh tím, tên giới thiệu trên hệ thống là Phượng Tím. Tôi không biết ngoài hiện thực có loại cây như vậy hay không, nhưng chúng nó xuất hiện trong game, chúng ta cứ coi như đó là một sự tồn tại hợp lý đi.”
“Mọi người hỏi tôi đi lên nhà thế nào á hả? Dĩ nhiên không phải đu cành trèo lên rồi! Thực ra, phía sau thân cây có một cầu thang bằng gỗ, bây giờ bị che đi mọi người nhìn không thấy, ở bên cạnh còn có một chiếc thang dây nữa, tôi thử mấy lần rồi, rất chắc chắn. Hai loại thang này đều dùng để đi lên nhà cây, thích dùng loại nào cũng được.”
Phía sau [Nguyệt Linh Sơ], cành lá của cây phượng tím khẽ đung đưa theo làn gió, dưới ánh nắng mai nhàn nhạt, đó hoa màu tím của nó giống như được nhuộm lên một màu sắc ảo mộng, khiến người ta trong lúc hoảng hốt có loại ảo giác, dường như các tinh tinh nhỏ bé mạc váy tím đang núp trong chùm hoa, bí mật quan sát bọn họ.
Bởi vì khứu giác được đồng bộ 30%, khán giả còn có thể ngửi thấy một hương thơm dễ chịu, nhẹ nhàng man mát, khiến tâm trạng sảng khoái.
[Nguyệt Linh Sơ] dẫn Mạc Tụng đi một vòng quanh thân cây, sau đó đi lên cầu thang, cuối cầu thang có một bệ đỡ, đủ cho ba người cùng đứng, nối thẳng tới căn phòng nhỏ xinh xắn trang nhã. Nóc nhà không giống những loại nhà ở khác trong thôn mà có màu tím nhạt, giống như được phủ đầy hoa phượng tím, khiến không ít khán giả nữ đang xem live, nghẹn ngào gào thét, đây thực sự là căn nhà trong mơ của các cô.
Từ phía trên nhìn xuống, sân vườn rộng rãi lập tức thu nhỏ lại không ít, hạt giống dâu tây mới gieo vừa nảy mầm xanh biêng biếc, khiến đất ruộng như được phủ một tấm áo màu xanh lục, thoạt nhìn có thêm mấy phần đáng yêu.
Thấy mọi người còn đang đắm chìm trong cảm giác ngắm cảnh từ trên cao, [Nguyệt Linh Sơ] bèn đặt mông ngồi luôn xuống bệ đỡ, hai chân thả xuống dưới, thỉnh thoảng lại đung đưa một cái, còn mời Mạc Tụng cùng ngồi với mình. Mạc Tụng cũng không từ chối, cùng ngồi xuống, không lâu sau thì thở dài một tiếng đầy thích thú, nói trạng thái như bây giờ thực sự quá nhàn nhã tự tại, thoải mái đến không ngờ!
Khán giả tuy cảm thấy lời này của y rất có lý, nhưng vẫn lạnh lùng vô tình thúc giục y nhanh nhanh lết mông dậy, đừng quên chuyện chính ngày hôm nay!
“Tâm trạng lúc mới cướp được nhà cây của tôi ấy à, đương nhiên là vô cùng hạnh phúc, vô cùng kích động nha! Nói thật, lúc đó tôi ngây người ra luôn, mãi lâu sau mới hoàn hồn lại được, thực sự không dám tin mình lại may mắn đến vậy, khi đó trong tay tôi chỉ có một nghìn lẻ mấy điểm tích lũy, ban đầu chỉ muốn thử một chút xem thế nào, không ngờ mình lại cướp được thật! Cướp được nhà cây xong, số điểm còn lại của tôi cũng chỉ đủ đổi một cái mũ ngô, nhưng tôi vẫn cảm thấy rất rất đáng giá, huống hồ nhà cây còn đẹp như vậy!” Cuối cùng chuyến tham quan nhà cây đầu tiên kết thúc bằng lời khen ngợi cuồng nhiệt dành cho căn nhà của [Nguyệt Linh Sơ].
Khán giả la ó gào thét, thúc giục Mạc Tụng nhanh nhanh dẫn bọn họ đi xem căn thứ hai.
Sau đó, Mạc Tụng lại dẫn tất cả đi thăm vài loại nhà cây khác, quả nhiên chủng loại cây của mỗi căn đều không giống nhau, phòng nhỏ trên cây cũng được thiết kế dựa theo phong cách của loại cây gốc, khán giả xem sung sướng, liên mồm nói là trí tưởng tượng của mình đang không ngừng được nâng cao.
Chờ đến khi sắp đi tới chỗ một gốc cây khổng lồ có hoa màu hồng nhạt, Mạc Tụng mới mỉm cười bí hiểm với khán giả đang xem live.
“Mọi người, thân phận chủ nhân của căn nhà cây mà chúng ta sắp tham quan tiếp theo đây, tương đối đặc biệt. Không biết mọi người có nhớ chuyện, người có điểm tích lũy đứng đầu hoạt động Cao thủ trồng ngô sẽ được tặng hai tiêu chuẩn đăng nhập không? Chủ nhân căn nhà cây chúng ta chuẩn bị tới thăm đây, là một người chơi mới vào game.”
“Nick trong game của người chơi này là [Mẹ Hoài Bích], tôi nói vậy chắc mọi người cũng đoán được thân phận của bà ấy rồi đúng không?”
Trong phòng phát sóng lập tức nổ tung.
“[Mẹ Hoài Bích]? Vậy người còn lại có phải tên là [Ba Hoài Bích] không, trời ạ, tôi đoán đúng rồi phải không? Đột nhiên có chút ước ao là sao đây, có loại cảm giác Con ở bên ngoài nỗ lực dốc sức làm việc chính là vì muốn mang những thứ tốt nhất trên đời đến trước mặt ba mẹ, tôi cũng muốn có một cô con gái như vậy!”
“Muốn +1”
“Muốn +2! !”
“Lầu trên cứ nằm đó mà mơ đi! Tuy tui cũng ước ao ao ước lắm, nhưng trong lòng tôi có dự cảm, tương lai thằng nhãi nhà tui còn lâu mới tri kỷ được như [Hoài Bích]…”
“Xem live một lúc, bèn tóm nhóc con nhà mình lại tẩn cho một trận ?”
[Mẹ Hoài Bích] trong game, không ai khác, chính là mẹ Khương. Hai vợ chồng lúc đó lấy được tiêu chuẩn đăng nhập xong, trong lòng cảm động khôn xiết, muốn chia sẻ lại thời khác hạnh phúc này của mình cho mọi người đều biết, vì thế mới bàn với nhau, lấy nickname “Vợ chồng” này. Cách đặt tên đơn giản trực tiếp thế này, ai có mắt thì đều nhìn phát biết ngay, bọn họ cùng [Hoài Bích] có quan hệ.
“Chào mọi người.” [Mẹ Hoài Bích] nhẹ nhàng lên tiếng chào hỏi với khán giả đang xem live, trực tiếp giới thiệu, “Tôi là người chơi mới vào game, căn nhà cây này là con gái tôi tặng, nó nói hoa trên cây màu hồng phấn, mà tôi lại thích màu này. Tôi vừa mới vào game, vẫn chưa sắp xếp nhà cửa được cẩn thận. Như mọi người thấy đấy, đây là một cây hoa đào, theo như giới thiệu của hệ thống, chu kỳ nở hoa của cây là 20 ngày, hết 20 ngày, cánh hoa sẽ rụng xuống, bắt đầu kết trái, thêm 50 ngày nữa, cây sẽ cho trái, tôi nghĩ, hương vị quả đào trong game chắc sẽ rất ngon?”
Lượng thông tin trong câu này quá lớn, ngay cả Mạc Tụng cũng phải mất một lúc lâu mới phản ứng lại được.
“Hức hức hức, đây là con gái thần tiên ở đâu ra vậy, mẹ nào mà may mắn thế này! Người mới chơi mà chưa gì đã có nhà lớn để ở, lại còn là nhà cây quý giá, toàn game chỉ có 10 căn, quá sung sướng!”
“Thật không ngờ, gốc cây này lại còn có thể cho ra trái, nhìn được, ăn được, nói nó là nhà cây có hiệu suất sử dụng cao nhất, mọi người có ý kiến gì không?”
“Ha ha, lúc này thật muốn @ [Đào ăn thật ngon] vào vào đây, em trai [Quả đào] này, đến lúc đó đừng quên đến nhà chị [Hoài Bích] của nhóc ăn ké đào nha ~ nhân thể cho bọn này nếm tí mùi vị với TAT.”
“Ha ha, chỉ mỗi tôi có cảm giác thím ấy đang khoe khoang thôi hả? Nhưng mà dáng vẻ âm thầm khoe con gái của thím ấy thực sự rất dễ mến, không khiến người ta thấy phản cảm tí nào cả!”
Mạc Tụng cũng theo sau khán giả, khen ngợi hết lời, sau khi tham quan nhà xong thì cùng [Mẹ Hoài Bích] trò chuyện vui vẻ. Chờ xong xuôi đâu đó, [Mẹ Hoài Bích] còn chủ động nói, chờ cây đào kết lứa quả đầu tiên thì bà sẽ tặng Mạc Tụng một ít để y nếm thử.
Mạc Tụng thiếu chút nữa đã biểu diễn một màn “Nước miếng ròng ròng” ngay tại chỗ, may mà nhịn được.
Tham quan nhà Hoa Đào xong, Mạc Tụng cũng không dừng lại lâu, dẫn khán giả đi tham quan nốt nhà cây của mấy người chơi còn lại.
Đắng nhắc đến chính là, ngay sau nhà Hoa Đào chính là đến lượt nhà cây Sồi của Tống Hân Nhiên. Mạc Tụng cho cậu nhóc xem mấy lời thăm hỏi “Thân thiết” của khán giả, còn dặn cậu nhóc nhớ làm thân với [Hoài Bích], đến lúc đó nhất định có thể được ăn quả đào mà mình yêu thích!
Tống Hân Nhiên nghe xong thì phồng má, dở khóc dở cười, suýt chút nữa là buột miệng nói với khán giả, mình đã được ăn đào rồi, quả đào vừa to vừa thơm vừa ngọt luôn ấy.
Hơn nữa, trong lúc chờ Mạc Tụng đến nhà, cậu nhóc thực ra cũng đang theo dõi livestream. Lúc cậu nhóc nghe thấy tên nick của mẹ Khương, không hiểu sao, lại nghĩ đến mấy fan nhà giàu của mình…
Mười căn nhà cây tạo hình khác nhau, Mạc Tụng phải mất trọn ba tiếng mới dẫn khán giả đi xem xong hết. Chờ tham quan hết các loại nhà cây thì cũng đã đến 12h trưa.
Có khán giả góp ý: “Thực ra tham quan nhà cây không tốn bao nhiêu thời gian cả, phần lớn đều bị lãng phí ở trên đường, Mì Gấu Đỏ, ông nhanh nghĩ cách gì đó đi, nếu không, khéo hết cả ngày cũng chưa được thấy mặt mũi nhà anh đại [Lê Bạch] thế nào mất…”
Không chờ Mạc Tụng tỏ thái độ, đã có khán giả khác góp lời.
“Khà khà, tôi nghe nói trong game mới xuất hiện một phương tiện giao thông, tên là Xe đạp. không thì streamer đi tìm ai mượn một cái đi?”
“Còn cả con ngựa trắng kia nữa! Từ lần nhìn thấy hôm hoạt động mở hộp đen, tôi cứ nhớ mãi không quên với nó, streamer, ông có quen với chủ con ngựa đó không?”
“Không được nữa thì đi mượn mấy con heo rừng về cũng được, streamer, ông cưỡi trên lưng con heo lớn nhất, mấy con nhỏ đi theo phía sau, đảm bảo chất chơi người dơi luôn!”
Mạc Tụng vội vàng ra hiệu “Tạm dừng”, mỉm cười, nói mình đã có chuẩn bị từ trước: “Ha ha, mọi người yên tâm đi, vấn đề này tôi cũng có nghĩ tới rồi, chúng ta nghỉ ngơi nửa tiếng trước đã, mọi người tranh thủ ăn uống gì đi, buổi chiều chúng ta lại tiếp tục đi tham quan nhà của khách quý khác. Đầu tiên, chúng ta sẽ tới nhà của [Hạt Tía Tô] trước, tôi đã bàn với cậu ta trước rồi, chờ tham quan nhà cậu ta xong, cậu ta sẽ dùng tôm tít lớn của mình chở tôi, chúng ta sẽ cưỡi tôm tít đếm thăm những nhà khác!”
Khán giả phì người ngay tại chỗ: “Mua ha ha ha ha! Mì Gấu Đỏ, đừng tưởng bọn này không nhìn thấy biểu cảm ghét bỏ trên mặt ông, tốt xấu gì bọn này cũng kiến nghị ông đi xe, cưỡi ngựa cưỡi heo, cuối cùng ông lại đòi cưỡi tôm tít, rốt cuộc là ông nghĩ gì thế! Nhưng mà không sao, bọn này không ngại, thực sự không để ý đâu ~”
Xem cưỡi tôm tít cũng hay ho lắm!