Bạn đang đọc Cưng Chiều Tận Tim [ Thời Câm ] Hoàn – Chương 57: Dục Cầu Bất Mãn. ( Chưa Thỏa Mãn Dục Vọng )
Chương 56
Edit: Quỳnh Như
Beta: Mina
Khương Dịch khẽ chớp mắt, không lên tiếng, cúi đầu không biết đang nghĩ cái gì.
Đường cong gò má anh nhìn thực đẹp, dường như mang cảm giác thanh tâm quả dục, Trì Yên nhìn xuống đúng lúc trông thấy khóe môi anh cong lên.
Độ cong không lớn nhưng mà anh thật sự đang cười.
Trì Yên mặt nóng lên, vừa thẹn lại vừa giận, tiện tay ném cái gối mềm lên người Khương Dịch: “Anh cười cái gì?”
Gương bị ném tùy tiện trên giường tạo thành nếp nhăn, Trì Yên cụp mắt thấy mình trong gương.
Mặc dù thở hổn hển, nhưng là môi hồng răng trắng, vẫn xem như cho qua.
Khương Dịch càng không nói lời nào, Trì Yên lại càng cảm thấy nhất định thẩm mỹ của mình có vấn đề.
Cách ít phút, cô lại nâng mặt lên, tựa nhẹ vào đùi anh: “Thật sự rất xấu sao?”
Khương Dịch rốt cuộc quay mặt lại nhìn cô, khóe môi hơi cong, vẫn mang ý cười: “Không có.”
“Vậy tại sao vừa rồi anh không nói chuyện?”
“Anh đang nghĩ bệnh viện nào chữa mắt giỏi,” Khương Dịch nâng mắt cá chân cô lên, lòng bàn tay ấm áp, hơi dùng sức kéo chân cô lại gần mình: “Là ai nói, anh sẽ đưa tên đó đi chữa mắt.”
Trì Yên cong môi, híp mắt cười: “Thẩm Ninh nói.”
Dừng một chút, cô lại hỏi: “Anh muốn dẫn cô ấy đi sao?”
“Không đi, mắt cô ta không tốt cũng không phải mới đây.”
Trì Yên co ngón chân lại một cái, Khương Dịch đưa tay trượt dọc theo đường cong cơ thể cô, sau đó chui vào ống quần ngủ, trượt lên trên dừng lại ở eo cô.
“Mắt cô ấy trước kia cũng không tốt?”
Khương Dịch đè cô xuống, cúi đầu cắn nhẹ vành tai khéo léo, trầm trầm “Ừ” một tiếng: “Cô ta không nhìn ra anh thích em.”
“…”
Trì Yên không phản bác được, trong lòng suy nghĩ so với lời nói trước kia của Khương Du Sở cũng không khác lắm.
Không riêng gì Thẩm Ninh, mà cả Khương Du Sở và Trì Yên cũng không nhìn ra.
Khương Dịch là người ngoài lạnh trong nóng, nếu chính anh không nói ra thì người nào có thể nhìn ra anh thích ai đó chứ?
Chiều thứ hai có lễ khai máy, Trì Yên tối qua lại cùng Khương Dịch lăn lộn thật lâu, không được ngủ sớm nên quên đặt báo thức, trực tiếp ngủ đến khi nào tự tỉnh.
Thẩm Ninh và Khương Mẫn “Khuê mật đại chiến” còn chưa dừng, không ngừng ầm ĩ cả một buổi tối.
Đến hơn 8 giờ sáng, độ hot vẫn không giảm xuống.
Trì Yên nằm trên giường xem Weibo, đắp lên lớp chăn mỏng, trên người cô còn chưa mặc gì, hai cánh tay lộ ra dưới lớp chăn trắng nõn mềm mại.
Trì Yên cho rằng Khương Dịch đã đi Công ty.
Kết quả vừa xem được một nửa, cửa phòng đột nhiên mở ra.
Trì Yên nghiêng đầu nhìn anh, ngạc nhiên chớp mắt: “Anh còn chưa đi?”
“Anh đi hay chưa, em còn không biết?”
Trì Yên “Ồ” một tiếng, vừa rồi quay đầu, có lẽ động tác hơi mạnh, chăn mền từ trên vai trượt xuống không ít, lộ ra xương quai xanh tinh xảo, chỉ che nửa khuôn ngực đầy đặn.
“Đắp kín chăn vào.” Khương Dịch mở của tủ quần áo, từ bên trong lấy ra nội y của Trì Yên, đặt tới cuối giường, “Buổi sáng không cần quyến rũ anh.”
Trì Yên biết sáng sớm không nên chọc đàn ông, huống chi cô cũng không muốn Khương Dịch giống Lục Cận Thanh làm loại chuyện đó túng dục quá độ, nên rất nghe lời đem chăn kéo lên, kéo nội y phía cuối giường mặc vào.
Lúc cô mặc quần áo, Khương Dịch đứng bên cạnh, tựa vào tủ đầu giường như cười như không.
Trì Yên cảm thấy một màn này còn hài hòa hơn trong tưởng tượng nhiều.
Trì Yên vừa thay quần áo vừa nói chuyện với Khương Dịch: “Thẩm Ninh và Khương Mẫn vẫn còn treo trên top hot search.”
Từ tối ngày hôm qua đến giờ treo đúng 12 tiếng đồng hồ.
Khương Dịch nhàn nhạt nói: “Mua hot search.”
Trì Yên mặc xong nội y, vén chăn mền lên, sững sờ một lúc mới xuống giường tìm quần áo mặc cho hôm nay.
“Có bệnh hay không vậy, loại tin tức này mà còn mua hot search.”
Giọng Khương Dịch còn nhạt hơn vừa rồi: “Anh mua.”
“…”
Trì Yên đang tìm quần áo bỗng ngừng lại, sau đó làm như không có việc gì tiếp tục lấy bộ rompers vừa chọn ra.
Trì Yên hiểu ý Khương Dịch, có lẽ cũng là vì xả giận cho cô.
Cô vui vì Khương Dịch làm thế, tâm tình cũng tỏa sáng như ánh mặt trời bên ngoài.
Bộ rompers mặc không được tiện cho lắm, đằng sau có nút áo bị tóc che phủ, Trì Yên loay hoay tìm nút áo vài lần, mãi đến khi tóc đột nhiên bị gạt sang bên vai, ngón tay Khương Dịch linh hoạt gài lại nút áo, rất nhanh sửa soạn xong quần áo cho cô.
Trì Yên nghiêng đầu qua, hôn một cái trên cằm anh: “Đã ăn sáng chưa?”
“Cháo ở trong nồi.” Khương Dịch ôm ngang eo cô, “Anh đi Công ty, có chuyện gì nhớ gọi điện cho anh.”
Hai người cùng nhau xuống lầu.
Tiếp đó, Trì Yên đi vào phòng ăn, Khương Dịch rời khỏi nhà.
Biệt thự to như thế nhưng rất nhanh trở nên cô quạnh như không có hơi thở cuộc sống.
Trì Yên ăn xong bữa sáng, sau đó đem kịch bản Khương Vận đưa tới đại khái xem qua một lần, lại xem qua một lần nữa, cứ như vậy đến giữa trưa.
Không muốn nấu cơm, Trì Yên tùy tiện đặt thức ăn bên ngoài.
Trong khi chờ thức ăn giao tới, Trì Yên lên xem Weibo một chút, Thẩm Ninh và Khương Mẫn đã bị đề tài [ Người dẫn đường ] đè xuống vị trí thứ hai.
Lại vào Weibo hai người đó, khu bình luận bài đăng của Khương Mẫn toàn là mắng chửi, sau đó là Thẩm Ninh, cô ta dứt khoát khóa khu bình luận lại.
Đây không được xem là biện pháp tốt, trị ngọn không trị gốc, nhưng tốt xấu gì cũng không đến nỗi để bản thân phiền lòng.
Sáng sớm Thẩm Ninh đăng một tấm hình, là hình chụp ngày công chiếu tác phẩm, kèm theo lời văn nhìn như vô cùng chính nghĩa.
( Sao chép ý tưởng không chỉ là vấn đề về nhân phẩm mà còn liên quan đến pháp luật. )
Không có cách nào bình luận, có người trực tiếp đăng lên Weibo của chính mình: “Rõ ràng là cùng một loại người, kết quả diss nhau để đi lên.”
Qua một buổi tối lại thêm một buổi sáng, nhóm giám khảo cuộc thi thiết kế cũng đưa ra kết quả.
Xét thấy Thẩm Ninh không ngừng bí mật cung cấp bằng chứng rõ ràng, giám khảo trực tiếp hủy bỏ tư cách dự thi của Khương Mẫn, cô ta trước kia đã từng có hành vi sao chép ý tưởng, cuối cùng bị cấm tham gia tất cả các giải đấu quốc tế.
Về phần Thẩm Ninh, cân nhắc đến tầm quan trọng về nhân phẩm, vì vậy cũng hủy bỏ thành tích hạng nhất của cô, thành tích và giải thưởng đều bị hoãn lại.
Mà Thẩm Ninh với tư cách là tổng giám đốc bộ phận thiết kế công ty Love Jewelry, tất nhiên sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Love Jewelry, đây là Trì Yên sau khi xem xong hết liền nghĩ đến đầu tiên.
Quả nhiên đúng như cô nghĩ, lúc vào Weibo chính thức của Love Jewelry, khu bình luận mắng chửi đầy cả trang.
Giống như một con sâu làm rầu nồi canh, không ít người bất mãn với Thẩm Ninh đều vào mắng chửi Love Jewelry.
Cho dù Trì Yên cảm thấy điều này là không cần thiết nhưng cô cũng không thể làm được điều gì.
Người không bị ảnh hưởng đến chắc chỉ có Trì Yên và một người đại diện phát ngôn khác.
Xem bình luận không bao lâu, thức ăn cũng được đưa tới.
Trì Yên đặt điện thoại lên bàn ăn, vừa chuẩn bị mở hộp đồ ăn, điện thoại liền nhận được vài thông báo mới.
Có Khương Dịch hỏi cô ăn cơm chưa? Còn có Bạch Lộ và Tống Vũ vui mừng thay cô, Trì Yên trả lời từng cái một, sau đó tiếp tục ăn cơm, chưa đến nửa phút chuông điện thoại vang lên.
Lại là Ninh Tuệ.
Trì Yên lười chẳng muốn nghe, dứt khoát chuyển về chế độ yên lặng, ăn xong cơm.
15 phút sau, Ninh Tuệ gọi đến hơn bảy mươi cuộc.
Mãi đến khi Trì Yên lái xe ra khỏi khu biệt thự cũng không thấy Ninh Tuệ có dấu hiệu dừng lại.
Màn hình điện thoại cứ cách vài giây lại sáng lên, cô không nhận máy màn hình liền tối.
Lặp đi lặp lại vài chục lần, có lẽ Ninh Tuệ nhận ra Trì Yên sẽ không bắt máy, dù tức giận nhưng cũng hết cách với cô nên không tiếp tục gọi nữa.
.
Lễ khai máy diễn ra vô cùng thuận lợi.
Toàn bộ đoàn làm phim, Trì Yên chỉ quen mỗi Lục Chi Nhiên, nhưng cô biết không nên gây hiểu lầm, cho nên ngoài quay phim, nếu có tình cờ gặp cô cũng chỉ gật đầu chào.
Đơn giản là xuất phát từ sự kính trọng của hậu bối dành cho trưởng bối.
Ngoại trừ nam nữ diễn viên chính và nam nữ thứ hai thì hầu như không có mâu thuẫn gì giữa diễn viên và nội dung kịch bản, để nâng cao hiệu suất, vài chi tiết nhỏ trong kịch bản đều được quay đồng thời, phân chia cảnh quay, quay mấy cảnh liên quan đến vai chính trước.
Quay phim định là từ cuối tháng bảy đến cuối tháng chín, bởi vì thời gian quay tương đối gấp, mỗi diễn viên đều phải mang theo lượng công việc và áp lực cao hơn so với ngày thường.
Đến lượt Trì Yên nghỉ ngơi, cô ôm quyển trinh thám cùng tên đọc, các nữ diễn viên chung đoàn làm phim ngồi cùng một chỗ nói chuyện, cô rất ít tham gia.
Không cùng những người khác lãng phí thời gian kết quả là, những người kia dù ít hay nhiều khi quay đều sẽ bị NG, chỉ có Trì Yên mỗi lần quay đều qua cảnh luôn.
Đạo diễn mỗi lần nhìn Trì Yên đều cười đến nở hoa, nhưng cũng biết không thể để cô bị lời đồn không hay nên chưa bao giờ bảo các nữ diễn viên khác phải học hỏi cô. Chỉ là coi cô như con gái ruột, ngay cả vợ ở nhà mỗi lần có đồ ngon đều sẽ mang tới cho Trì Yên.
Trong vòng một tháng, ngày nào Trì Yên cũng cơm ba bữa đều ăn rất ngon và đúng giờ nên mới không có bị bệnh đau dạ dày.
Có vẻ Trì Yên rất có duyên với người lớn tuổi, ngoại trừ Khương Văn Đào.
Một tháng trôi qua tương đối yên ổn.
Trì Yên sinh hoạt bắt đầu đi vào quỹ đạo, Thẩm Ninh cùng Khương Mẫn tiếp tục tranh qua tranh lại, kết quả tranh đấu thành người không ra người, ban đầu hai người chỉ tạm khóa, về sau xóa luôn Weibo.
Bên kia Ninh Tuệ càng yên tĩnh hơn, Trì Yên kéo số điện thoại của bà ta vào danh sách đen.
Tháng này Trì Yên rất bận rộn nhưng Khương Dịch còn bận hơn cô, gần như ngày nào cũng phải đi công tác ở những nơi khác nhau, mỗi lần đi không ít hơn một tuần lễ.
Cuối tháng Tám, Khương Dịch ra nước ngoài công tác.
Phần diễn của Trì Yên bắt đầu tiến vào giai đoạn quay chính, thân phận nữ giáo sư trẻ tuổi dần bị vạch trần, từ thỏ trắng nhỏ đơn thuần biến thành thỏ đen nhỏ nham hiểm.
Quá trình chuyển biến tâm lý nhân vật như này rất khó để nắm bắt.
Buổi tối ở nhà, Trì Yên xem qua phim có nội dung tương tự một lần, loại phim này rất dễ khiến người ta sợ hãi, rõ ràng còn đang mùa hè, Trì Yên ôm chăn vẫn cảm thấy lạnh, dứt khoát vừa xem vừa gọi điện thoại cho Khương Dịch.
Trì Yên bởi vì sợ nên khi nói giọng hơi run, mang theo vài phần nghẹn ngào: “Khương Dịch…”
Bên kia không ai trả lời.
“Khương Dịch?”
Qua hơn mười mấy giây, giọng đàn ông trầm thấp mới vang lên: “Ừm.”
“Đi ngủ rồi hả?”
“Chưa.” Dừng một chút, Khương Dịch nói tiếp: “Ngủ không được”
Trì Yên lập tức dừng phim đang xem: “Vì sao?”
Cô vừa nghĩ tới hỏi anh có phải kinh doanh có vấn đề không, đã nghe đầu kia vang lên giọng còn trầm thấp hơn, đáp: “Dục cầu bất mãn, vợ à.”
• 25/03/2018 – 09/07/2018 •