Cưng Chiều Tận Tim [ Thời Câm ] Hoàn

Chương 46: Không Thể Nói Bạn Trai Là Khương Dịch.


Bạn đang đọc Cưng Chiều Tận Tim [ Thời Câm ] Hoàn – Chương 46: Không Thể Nói Bạn Trai Là Khương Dịch.

Chương 45

Edit: TyBeo


Beta: Tịch & Mina

Trước giờ Khương Dịch luôn rất ít nói, nhưng hôm nay anh nói nhiều như vậy, Trì Yên nằm trong ngực anh nghe rất nghiêm túc.

Bên ngoài sắc trời tối như mực, tiếng bước chân đi lại ngoài hành lang cũng giảm dần, Trì Yên ngáp một cái, đáy lòng mềm nhũn, giọng cũng êm ái dịu dàng: “Em muốn đi ngủ.”

“Mệt rồi à?”

“Vâng, ngày mai còn phải quay phim.”

Giọng anh càng thêm trầm thấp: “Yên Yên, em ngoan ngoãn một chút…”

Trì Yên nằm trong lòng khẽ động đậy, duỗi tay cầm lấy cổ tay anh, rồi chầm chậm nắm mấy ngón tay của anh: “Đã mấy ngày rồi, không thể để đoàn phim chờ một mình em được.”

Nói xong, cô nâng tay phải lên: “Dù sao cũng không bị thương đến mặt, em vẫn có thể đóng phim được.”

Khương Dịch không phản đối nữa. 

Vì có phản đối thì kết quả vẫn vậy… Trì Yên sẽ không nghe lời anh.

Nửa phút sau, Trì Yên nghe thấy giọng nói trầm thấp của anh, “Được.”, cô thở phào, bị Khương Dịch ôm có hơi nóng, cô không nghĩ nhiều, dứt khoát cọ cọ vài cái trong lồng ngực anh, nhắm mắt lại, giọng mơ hồ không rõ ràng: “Anh ôm em ngủ đi.”

Giường không lớn, nhưng hai người vẫn có thể miễn cưỡng nằm vừa.

Trì Yên khó ngủ, nhưng lại an tâm lạ thường.

Có thể là do trước đó ngủ khá nhiều, cho nên hôm sau cô tỉnh dậy từ rất sớm.

Khương Dịch vẫn còn đang ngủ, cánh tay ôm eo cô, sợ cô bị đau nên không dám dùng lực quá lớn.

Trì Yên dễ dàng gỡ tay anh xuống, rón rén rời giường đi rửa mặt.

Cảnh diễn của Trì Yên không còn nhiều lắm, phần cuối kịch bản hầu như là ngược cặp đôi số 2, đạo diễn và biên kịch có lẽ sợ fan phản ứng kịch liệt, nên chỉ dừng tại cảnh quay nữ số 2 ôm hận mà chết.

Thế nên, nam số 2 bất ngờ bị tai nạn chết, Trì Yên là nữ số 2 đứng trước giường bệnh của anh ta nhớ lại những kí ức, đoạn sau Trì Yên không có cảnh quay nào nữa.

Càng phần cuối, tình cảm của nhân vật rất khó nắm bắt. 

Đạo diễn càng muốn tốt hơn, mỗi cảnh đều phải diễn đến bốn năm lần mới qua.

Một tuần sau, Trì Yên còn một cảnh cuối cùng, chỉ vỏn vẹn mười giây, nhưng vẫn xếp sau cặp đôi chính.

Cô đứng bên cạnh chờ, vẫn nhìn Lục Chi Nhiên và nữ chính diễn cảnh hôn, vì là cảnh thân mật cuối cùng nên đạo diễn vô cùng nghiêm khắc.


Động tác không đúng, làm lại, ánh mắt không đúng, làm lại.

Diễn xuất của Lục Chi Nhiên được công nhận là tốt, lần này lại bị nữ chính kéo chân, thành ra cảnh quay phải quay đi quay lại rất nhiều lần.

Đạo diễn tức giận gãi đầu. 

Ông ấy đang trong thời kì bị rụng tóc, lúc giơ tay chỉ dẫn nữ chính, Trì Yên còn nhìn thấy tóc giữa kẽ tay ông ấy.

Trạng thái của nữ chính không đúng, môi bị hôn hơi sưng lên, khuôn mặt đanh lại không nói một lời.

Cả đoàn phim đều bị trì hoãn, tới cảnh cuối rồi mà vẫn không có tiến triển gì.

Tống Vũ khảy quả trái đào đưa tới bên miệng Trì Yên, nhỏ giọng nói: “Yên Yên, tớ từng nói với cậu, nhất định là cô ta đi phẫu thuật thẩm mỹ, cậu xem, bây giờ có thể thấy rõ cả khuôn mặt cứng đơ.”

Cô ấy bình tĩnh nhìn khóe miệng nữ chính: “Cậu xem có phải khóe miệng cô ta nhếch lên không, cảnh vừa rồi là một cảnh cảm động, thế mà cô ta cứ như đang vui vẻ lắm ấy!”

Trì Yên được cô ấy đưa liên tiếp mấy trái anh đào, suýt nữa nuốt luôn phải hột, nhanh chóng phun ra: “Được rồi, cứ xem đến cuối đã.”

Cô không bát quái giống Tống Vũ.

Chuyện riêng của người khác sẽ không bàn luận.

Trì Yên coi như được xem miễn phí, kết quả chỉ qua mười phút ngắn ngủi, cô lại thành người diễn rồi.

Thời gian gấp gáp, không tìm được người diễn thế.

Nhưng cảnh này rất quan trọng, không thể cắt đi, đạo diễn nhìn tới nhìn lui, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thân hình cao cao của Trì Yên khá giống nữ chính.

Không biết có phải ông ấy bị hồ đồ rồi hay không, ông ấy càng nhìn càng thấy Trì Yên có chút giống nữ chính.

Chỉ khác là khuôn mặt Trì Yên khá tự nhiên.

Đạo diễn nhìn Trì Yên, vẫy vẫy tay: “Tiểu Trì, cô qua đây một lát.”

Tống Vũ giật mình, trên đầu còn kém đặt mấy dấu chấm hỏi lớn, mà Trì Yên còn giật mình hơn cả Tống Vũ.

“Nhìn gì vậy, tôi gọi cô đó, Tiểu Trì.” Đạo diễn thúc giục: “Lập tức chuẩn bị, quay xong sớm về nhà ăn cơm sớm.”

Tất cả mọi người đều nhìn về phía cô.

Trì Yên lập tức trở thành tâm điểm của sự chú ý, cô đứng tại chỗ không nhúc nhích, Tống Vũ chọc chọc cô: “Yên Yên, cậu có quay không?”

Lần trước, Trì Yên và nam số 2 có một cảnh hôn.

Tuy cô thấy không được thoải mái nhưng lại không muốn NG trong cảnh thân mật đó, số lần NG càng nhiều cũng có nghĩa số lần quay lại càng nhiều.


Trì Yên không muốn NG lần nào hết.

Đối phương không phải Khương Dịch, đối với cô mà nói đó là một loại giày vò.

Cô còn nhớ hôm đó cô mang một chai rượu ở nhà đến, trước khi vào cảnh diễn phải uống rượu để có thêm can đảm.

Quả nhiên rất hữu dụng, quay một lần liền qua.

Nhưng vấn đề hiện tại là… Cô không mang theo rượu.

Mất vài giây định thần lại, Trì Yên đã cách đạo diễn và Lục Chi Nhiên khoảng một bước chân.

Đạo diễn vô cùng thô bạo, kéo cô đứng đối diện Lục Chi Nhiên, đối mặt vài lần để tìm cảm giác.

Trì Yên ngẩng đầu, đối mặt với anh ta vài giây, lại quay đầu đi: “Đạo diễn, có thể đổi người không?”

“Cái gì?”

Tống Vũ nói thay cô: “Đạo diễn, Yên Yên cô ấy ngượng ngùng mà.”

Trì Yên gật đầu thật mạnh.

Lục Chi Nhiên nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt hiền hòa, rồi lại ngoảnh đi, dường như đang tự hỏi lời cô nói có thật hay không.

“Đều là người trưởng thành hết rồi, còn xấu hổ gì chứ?”

Đạo diễn không để trong lòng: “Tôi nghe nói cô thích Chi Nhiên lâu rồi mà!”

Lời này còn mang nghĩa khác, Trì Yên phản bác: “Là sùng bái.”

“Cùng một ý cả, còn không phải là được hôn thần tượng của mình nên cô mới cảm thấy ngượng sao?” Đạo diễn chạy đi tìm đồ: “Cái này, uống rượu thêm can đảm, lần trước diễn cảnh hôn tôi cũng thấy cô uống rượu trước mà.”

Bên cạnh có người bật cười.

Ban đầu còn cố kiềm nén, về sau tiếng cười càng dứt khoát rõ ràng hơn.

Trời bắt đầu tối, Trì Yên thật không có biện pháp nói lại, dù sao kết quả cũng giống nhau, ngượng ngùng xoắn xuýt cả nửa ngày chi bằng thoải mái phóng túng quay một lần là xong.

Rượu vẫn phải uống.

Trì Yên uống hơn nửa bình, đầu óc hơi choáng vàng, bước chân không vững, Lục Chi Nhiên đứng đối diện mà thấy anh ta có tới mấy cái mặt.

Trì Yên dùng sức chớp chớp mắt, cô nhìn kịch bản, mau chóng chảy nước mắt, một hàng lại một hàng, thanh khiết sạch sẽ.

Cô vào vai quá nhanh.


Đạo diễn lập tức cho Lục Chi Nhiên một cái ánh mắt, sau đó chạy đến bên kia nhìn chằm chằm vào máy quay.

Không biết trùng hợp hay cố ý, nữ chính thật sự khá giống Trì Yên.

Ngoại trừ đôi mắt, còn lại giống hệt.

Chẳng qua trước kia khi diễn đều lộ cả mặt, nên không có người để ý, mà lần này nữ chính lại nhắm mắt, bởi vậy nhìn có chút tương tự.

Như vậy càng tốt, lúc làm hậu kỳ càng dễ dàng hơn.

Đạo diễn nhìn chằm chằm camera, cảm thấy mãn nguyện.

Toàn bộ đoàn phim thở phào nhẹ nhõm, ngoại trừ Trì Yên.

Cô không say hoàn toàn, cho nên lúc hôn có hơi kháng cự, đôi mắt nhắm chặt, khớp hàm cũng cắn chặt lại.

Vất vả lắm đạo diễn mới hô cắt, Trì Yên lập tức quay đầu đi, Lục Chi Nhiên đỡ lấy cô, giọng nói dịu dàng mang theo ý cười: “Trước kia, ít diễn cảnh hôn?”

Nam thần hỏi một câu như vậy, Trì Yên xấu hổ, hận không thể chui luôn xuống đất.

Cô hơi lảo đảo, Tống Vũ tiến tới đỡ cô: “Cậu thật sự uống say?”

Trì Yên chỉ có thể thuận theo nói: “Có chút.”

Đạo diễn thấy ánh mắt cô hơi mơ hồ, cảm thấy áy náy, cho nghỉ ngơi vài phút, vội vàng kéo Trì Yên đến trước màn hình xem lại cảnh vừa rồi.

Cảnh quay hơn mười giây, không có lời thoại, hoàn toàn dựa vào biểu cảm trên gương mặt.

Trì Yên quay rất thuận lợi.

Có thể là do rượu, nên cơn buồn ngủ cũng tan biến.

Trì Yên không thể lái xe, vốn Lục Chi Nhiên muốn đưa cô về nhưng sợ nếu bị phóng viên bắt gặp thì sẽ có bài viết scandal giữa Trì Yên và ảnh đế nên Tống Vũ đưa cô về.

Khi về đến nhà, cả biệt thự tối om, trong sân chỉ có mấy ngọn đèn, buổi tối còn có sương mù, nhìn rất mông lung.

Trì Yên nghĩ. 

Hôm qua Khương Dịch đã đi công tác, lần này đi khá xa, không biết ở tận bờ biển nào.

Chỉ là, Trì Yên học địa lý không giỏi, quên cụ thể là ở đâu rồi.

Trên đường Tống Vũ đưa cô về, cơn say của Trì Yên bị gió thổi tan đi không ít.

Lúc này bụng cô trống rỗng, về nhà uống cốc sữa chua, vốn định đúng giờ gọi điện thoại cho Khương Dịch, nhưng trước đó đã có điện thoại gọi đến.

Khương Vận vào thẳng vấn đề: “Em với Lục Chi Nhiên xảy ra chuyện gì thế?”

Trì Yên thành thật khai báo: “Hôm nay em phải diễn cảnh hôn thay nữ chính.”

Khương Vận: “Hôm nay có fan của Lục Chi Nhiên đến thăm, chụp được hình em và Lục Chi Nhiên hôn nhau, đăng lên mạng.”

Dừng một chút, cô ấy nói tiếp: “Xác thực mà nói, fan của Lục Chi Nhiên với em, chính là fan CP đó, mấy vạn fan CP lận đấy.”


Khương Vận vừa nói, vừa coi số liệu trên Weibo.

Lượng like và chia sẻ đã hơn vạn… Thật kỳ quái.

Rõ ràng Trì Yên không có quá nhiều cảnh diễn chung với Lục Chi Nhiên, sao có thể có một đống fan CP được chứ?

Khương Vận: “Trước kia em có tiếp xúc nhiều với Lục Chi Nhiên không?”

“Không nhiều lắm.”

Nhưng cũng không ít.

Mấy tháng cùng diễn, tuy rằng hai người không có chung cảnh diễn, nhưng tiếp xúc với nhau thì không thiếu.

Huống hồ nghe Tống Vũ bát quái, Lục Chi Nhiên rất quan tâm cô, chẳng qua trước giờ Trì Yên không để trong lòng.

Bên kia, Khương Vận search tên Trì Yên.

Mới đánh ra hai từ, tiêu đề đầu tiên chính là cùng Lục Chi Nhiên, nhìn qua đã thấy độ hot không nhỏ.

Không có phản ứng hóa học với nam số 2, mà lại có fan CP với ảnh đế.

Khương Vận nhìn thử, dò hỏi ý cô: “Bây giờ em tính làm gì?”

“…Em không biết.”

Trì Yên thật sự không biết.

Một mình cô làm rõ cũng chưa chắc có người chịu nghe.

Đối với CP của bọn họ, khẳng định là có không ít người mắng cô.

Quan trọng nhất là: Trì Yên không muốn ghép CP với Lục Chi Nhiên.

“Tiểu Trì, hôm qua trước khi Tiểu Dịch đi công tác có nói chị phải chăm sóc em thật tốt, chăm sóc em như người nhà.”

Khương Vận dừng lại vài giây: “Nói đến chuyện này, mấy hôm trước có một fan only của Lục Chi Nhiên gửi một tin nhắn cảnh cáo em, chị sợ em lo lắng nên không nói cho em biết.”

Trì Yên kinh ngạc không nhỏ.

“Vốn dĩ không làm sáng tỏ cũng không sao cả, nhưng chị sợ lần sau có người khủng bố em, dọa em sợ tới mức ăn không ngon ngủ không yên, Khương Dịch lại quay sang trách chị không chăm sóc em thật tốt.”

Trì Yên không dám tưởng tượng đến cảnh kia.

Lần trước Đỗ Vũ Nhu gửi cho cô ảnh kinh dị đã khiến cô sợ không ít, chứ đừng nói đến thư khủng bố.

Cô mở miệng, cảm thấy dù thế nào cũng phải làm sáng tỏ, không thể trì hoãn được.

Nhưng trước khi làm sáng tỏ, cô hỏi ý kiến Khương Vận: “Chị, nếu em thông báo chuyện có bạn trai thì sao?”

Khương Vận hiểu ý cô, phân tích đơn giản rõ ràng cho cô: “Diễn viên nữ sẽ không giống với diễn viên nam, diễn viên nam có nhiều fangirl, công khai quá sớm sẽ ảnh hưởng không tốt tới sự nghiệp, nhưng diễn viên nữ công khai sẽ không có ảnh hưởng lớn. Em công khai bạn trai cũng không phải không được, nhưng vấn đề là…”

“Không thể nói bạn trai là Khương Dịch.”

• 10/03/2018 – 08/07/2018 • 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.