Đọc truyện Cưng Chiều Ba Ba Của Bảo Bảo – Chương 7: Tương Tư
Dự án ND rất quan trọng.
Một khi công ty chiếm được dự án này hắn tin tưởng trong tương lai Mặc thị càng thêm phát triển .Thị trường tiêu thụ sản phẩm ngày càng rộng lớn.
Dự án quan trọng như vậy lại bị lộ thông tin .
Trong phòng họp, Mặc Dạ Thần lạnh lùng đảo mắt nhìn những tinh anh trong công ty đang ngồi trước mắt.
Mặc Dạ Thần:
“Ai là người đã tiết lộ nội dung dự án lần này?”
An Phỉ:
“Dạ Thần ca ! Tạm thơi vẫn đang điều tra người đã tiết lộ thông tin.
Chuyện trước mắt bên kia có ý không muốn ký hợp đồng.”
Mặc Dạ Thần:
“Ai có kiến nghị gì hay không?”
An Phỉ :
“Tạm thời người đại diện công ty ta đi sang đó đàm phán vẫn đang cố kéo dài thời gian để cho chúng ta tìm cách giải quyết.”
Mặc Dạ Thần vẻ mặt bất biến đứng dậy nói :
“Tôi cho mọi người thời gian ba ngày.
Nội trong ba ngày tìm ra cách giải quyết cho tôi.
Không có chuyện gì nữa thì tan họp!”
Mọi người hai mặt nhìn nhau.
Hôm nay tan họp sớm.
Chuyện gì đang diễn ra.
Đến khi hình bóng sếp khuất sau cửa phòng họp cả bọn nhao nhao vui sướng khóc ròng.
Lão thiên a! Sếp bọn họ cuối cùng cũng biết tan họp sớm rồi.
An Phỉ khẽ nhếch môi ,anh nhìn mấy người vẫn còn đang ngơ ngác có lòng tốt nhắc nhở :
“Mọi người tính đợi Sếp quay trở lại sao?”
Chưa đầy 30 giây phòng họp không một bóng người.
Đã bao nhiêu năm họ không biết tan họp sớm là khái niệm gì rồi .
Mỗi lần họp bọn họ hận không thể kêu rên cho cả thiên hạ biết sếp tong ta cỡ nào trâu bò, cỡ nào biến thái.
Đang ăn cơm bỗng nhiên họp, đã họp không ngồi đến đông mông thì không thả người.
Khó khăn lắm mới được một làn không chạy đi thì khi nào đây!!
Mặc Dạ Thần quay trở lại phòng dành cho tong giám đốc.
Lạnh lùng phân phó.
Mặc Dạ Thần :
“Cô pha một cốc cà phê vào đây! Tiểu Trương cậu đưa tài liệu quan trọng nhất cho tôi.”
Nữ trợ lí nhanh chóng đưa vào cốc cà phê rồi lui khỏi phòng.
Tiểu Trương đứng bên cạnh hắn đưa một tập tài liệu tới .
Mặc Dạ Thần nhanh chóng lật tài liệu xem qua thông tin quan trọng nhất rồi xoành xoạch cầm bút ký.
Mặc Dạ Thần:
“Hôm nay có lịch trình quan trọng hay không?”
Trợ lý xem lịch rồi trình bày.
“Tổng giám đốc! Hôm nay đại diện công ty B-A hẹn gặp để ký hợp đồng.
Lí tiểu thư hẹn ăn bữa trưa! Công ty ZZ mời tham gia tiệc tối…v….v….”
Mặc Dạ Thần lạnh nhạt phân phó :
” Cậu hủy bỏ hết lịch trình hôm nay cho tôi.Chuyện ký hợp đồng giao cho phó giám đốc An Phỉ làm đi.Nhắc cậu ta nếu không kí được hợp đồng thì trực tiếp cuốn gói đi Châu Phi.”
Tiểu Trương: “。。。 “
Hắn là nghe nhầm đi! Hủy hết? Giao cho phó giám đốc? Hôm nay trời chuẩn bị sập sao!! Tổng giám đốc lạnh lùng cuồng công việc của chúng ta hôm nay lại hủy lịch trình làm việc.
“Cậu có nghe rõ không? : Mặc Dạ Thần hỏi.”
Tiểu Trương:
“Đã rõ !”
Mặc Dạ Thần mắt cũng không liếc cậu ta ,hắn nói :
“Đã rõ ràng thì cậu đi làm việc đi!”
Mặc Dạ Thần nhớ tới đêm qua điên cuồng cùng Hạo Nhiên.
Cậu không ngừng rên rỉ, cầu xin hắn buông tha.
Sau nhiều đợt cao trào Cậu đã mềm nhũn mê man ngủ say.
Hắn liền bế cậu vào phòng tắm.
Nhìn khuôn mặt bởi vì vừa trải qua cơn kích tình mà hồng thấu.
Khoe mắt đã sưng đỏ.
Hắn yêu thương hôn lên gò má cậu.
Bảo bối Nhiên Nhiên của hắn thật dễ thương.
Đặt cậu vào trong bồn nước ấm.
Thân thể cậu dân thả lỏng nằm trong lòng hắn .
Xương quai xanh tinh xảo ẩn hiện.
Dấu ấn kích tình hiện rõ trước mắt hắn.
Đôi môi cậu sưng đỏ kiều diễm ướt át.
Đôi mắt hắn tối sầm.
Hắn kìm lòng không được môi phủ xuống.
Hai cơ thể quấn lấy nhau, tiếng rên rỉ, tiếng thở dốc, tiếng cầu xin từ bỏ cuộc chơi liên tục vang lên trong phòng tắm.
Đến cuối cùng khi cậu bất tỉnh hắn mới thoả mãn bế cậu ra khỏi phòng tắm mang cậu trở lại giường.
Hắn ôm lấy cậu thoả mãn chìm sâu vào giấc ngủ.
Hắn phát hiện hắn nhớ bảo bối Nhiên Nhiên rồi!! 30 năm trời hắn chưa từng nếm trải tư vị tương tư.Lần đầu tiên hắn cảm thấy có gì đó để nhớ nhung cũng thật tốt.
Bảo bối Nhiên Nhiên của hắn không biết giờ này đã tỉnh chưa.
Nhìn đống tài liệu trước mắt.
Hắn không còn tâm tình làm việc.
Hắn phải trở về gặp bảo bối nhiên nhiên của hắn.
Mặc Dạ Thần:
“Tiểu Trương! Có việc quan trọng thì điện cho tôi.”
Hắn đứng dậy sải bước đi trước sự tò mò của trợ lý.
Tiểu Trương: “A 。。Vâng! “
Gặp quỷ đi.
——————————————————————–
(Hạm đội bát quái nhân viên trong công ty)
Nhân viên A:
__ Các cậu có biết không? Sếp hôm nay đến muộn?
Nhân viên B:
__Cậu đùa sao?? Sếp tổng làm sao có khả năng đến muộn.
( Biểu cảm không tin tưởng) Từ khi cô vào làm việc ở đây chưa từng nghe qua sếp tổng đi làm muộn.
Nhân viên A:
__Hôm nay Sếp cho tan họp sớm.
Nhân viên C:
__ Cái gì? Tan họp sớm?
Tin này mới thật giật gân.
Ai lại không biết bọn họ nghe quản lí kiêu than đã mòn tai.
hôm nay lại không thấy than thở quả đáng để bát quái.
Nhân viên giáp ,ất ,bính: …..bla …….blu ….”Một bàn bát quái”!
Những chuyện đó Mặc Dạ Thần hắn không cần biết.
Hắn chỉ biết khi hắn quay trở lại tìm cậu thì căn phòng trống rỗng ,thân ảnh mà hắn nhớ nhung lưu luyến trước đó đã rời đi.