Đọc truyện Cưng Chiều Ba Ba Của Bảo Bảo – Chương 14: Điều Tra
Xung quanh chợt im lặng.
Hai vị quản lí Đinh, Mao không phát hiện ra tổng tài của họ đã trở lại.
Xem ra lần này hai người họ xui xẻo rồi.
Mặc Dạ Thần hắn đứng ở sau lưng hai vị quản lí cao cấp này nói:
__ Hai ông rảnh lắm sao?
Quản lý Mao :
__ Tôi có rảnh không liên quan quái gì đến cậu.
Quản lý Đinh :
__ Đúng rồi đấy!! cút cút ra chỗ khác đi!!
Quản lý Mao:
__ Cậu ta hẳn là khó đi tiểu đi! Hay là đang lúc đi tiểu thì lại buồn đại muốn đi.
Mọi người:。。。。
Quản lí Đinh:
__ Có thể lắm! ( vuốt vuốt cằm)
。。。。。。。。。
。。。。。。
。。。。。。。。。。。
Mọi người vẻ mặt ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi rồi nhìn về phía hai người đó.
Hai ông chết chắc rồi.
Hai người họ vẫn đang thảo luận vấn đề tế nhị của vị tổng tài trẻ tuổi thì thấy mọi người đều nhìn về phía mình thấy kỳ lạ.
Bèn hỏi :
__ Các người nhìn hai bọn tôi làm gì?
Mặc Dạ Thần không để mọi người nói hắn đã tiếp lời:
__Nhìn hai ông đang thảo luận chuyện tôi có đi tiểu được hay không?
Đến giờ hai ông mới để ý.
Bọn họ ai cũng ngồi đúng vị trí vậy ai đang đứng phía sau họ.
Hai người thấy rõ trong mắt đối phương đang sợ hãi.
Hai ông biểu tình gặp quỷ quay ra đằng sau.
Nhìn thấy rõ chính là nhân vật hai người họ đang bà tán đang đứng phía sau mắt lạnh lùng đang nhìn hai ông.
Lập tức lạnh cả sống lưng.
Nội tâm khóc ròng, gào thét thật xui xẻo.
Nói xấu còn để người ta bắt gặp, nghe tận tai.
Quản lý Mao cười gượng gạo giọng run run nói:
__ Cậu quay lại rồi à? Vậy chúng ta lại tiếp tục họp thôi nào!
Quản lí Đinh cũng vội tiếp lời:
__ Đúng vậy đấy! Họp lâu là trễ bữa cơm đấy!
Mặc Dạ Thần nhìn hai người đó giả vờ như không có truyện gì xảy ra.
Mọi khi hắn có lẽ sẽ bỏ qua nhưng hôm nay hắn muốn chỉnh người.
__ Vậy thì hôm nay không cần phải ăn cơm nữa!
Mọi người trong phòng họp nhất thời không hẹn mà cùng bắn ánh mắt như viên đạn tia thẳng vào hai lão quản lý tồi.
Nếu không vì bọn lão nói xấu sếp tổng bọn họ sẽ bị chịu tội sao?
Hai lão lưng ướt đãm mồ hôi.
Lần này thì hay rồi không những đắc tội sếp còn đắc tội cả bọn trong phòng họp.
Chỉ nghĩ đến đến tương lai hai lão bị bọn họ chèn ép mà thấy tương lai mù mịt.
Cơ mà bọn họ chịu tội chung cũng không sai.
Người ta nói nhất thời vui vẻ xem kịch dẫn đến thảm kịch không phải sao?
Hôm nay đúng là thảm không thể tả.
Bọn hắn không được ăn cơm lại bị phân phó phải đi thu thập số liệu của từng ngày.
1 tiếng sau lại họp.
Đây là không phải muốn bọn họ đói chết sao!! (Gào thét)
Toàn thể nhân viên thắc mắc tại sao hôm nay quản lí của bọn lại chăm chỉ ngồi gõ máy tính như thế? Ngươi hỏi ta ta hỏi ngươi đến khi các nhân viên bộ phận khác cũng nói quản lí bọn họ cũng tự mình thu thập số liệu của từng ngày trong tháng này.
Họ biết ngay mà.
Khi không lại chăm chỉ thế! Thì ra bị sếp chỉnh thê thảm như vậy.
Chức quản lí cũng không dễ làm a— Bọn họ vẫn nên làm nhân viên quèn thì hơn.
——————————————-
Mặc Dạ Thàn hắn vẫn bức bối khó chịu trong lồng ngực.
Hắn nghĩ tới bảo bối Nhiên Nhiên của hắn không nhớ ra hắn.
__ Về nhà lại nói!
Hai người đó ở chung sao? Nếu không Nhiên Nhiên tại sao lại nói về nhà!
Hai người bọn họ có khi nào là người yêu không?
Trong đầu hắn tưởng tượng bảo bối Nhiên Nhiên của hắn anh anh em em với người khác.
Cùng người khác sống trong cùng một mái nhà mà người đó lại không phải hắn.
Hắn lại có cảm giác muốn chỉnh người.
Tuyệt đối không được! Khó khăn lắm hắn mới sinh ra một mảnh tình.
Chưa thổ lộ tình cảm đã tàn thì sao có thể được.
Hắn nắm lên di động quay số.
Người bên kia nhanh chóng bắt máy:
__ Alo! Dạ Thần sao? Cậu gọi anh có việc gì thế? ( Hôm nay trời định mưa đá sao)
Dạ Thần:
__ Anh họ! Em muốn anh điều tra giúp em một người.
Anh họ :
__ Là ai ?
Dạ Thần :
__Trương Hạo Nhiên!
Anh họ:
__Được! Cậu chờ anh một ngày.
Hồ sơ, tiền sử cậu ta sẽ gửi tới chỗ cậu.
Dạ Thần :
__ Được!
Hăn vừa nói xong dập máy luôn.
Người anh họ bên kia thì đang cầm di động
nghi hoặc .
Là ai lại có thể khiến người em họ này của anh có hứng thú đi điều tra đây.
Em họ này của hắn xưa nay chưa thích ai.
Bây giờ bảo anh đi điều tra một người.
Liệu có phải người này hay không? Thật thú vị! Hắn rất mong chờ kết quả điều tra làn này.
—————————————
Chuyện điều tra này Trương Hạo Nhiên không hề biết.
Đối tượng bị điều tra đang ngồi ở tiệm trà sữa vô tư tay cầm cốc trà sữa uống mấy ngụm mới thở nhẹ ra một hơi.
Cậu và tiểu Húc vừa đi giao hàng về.
Trời thì nóng nực.
Cậu có cảm giác hơi choáng váng.
.
Công việc quan trọng nhưng cục cưng trong bụng cậu mới là quan trọng nhất.
Ba ba khoẻ mạnh thì cục cưng mới có thể khoẻ mạnh.
Nếu cậu ốm thì thật sự sẽ ảnh hưởng đén bé
Có lẽ cậu nên xin về sớm một chút.
Hạo Nhiên :
__Chị Vũ Hạ! Em hôm nay xin về sớm nhé!
Vũ Hạ thắc mắc hỏi :
__ Em có chuyện gì cần về sớm sao?
Hạo Nhiên gật nhẹ đầu :
__ Em cảm thấy không khoẻ lắm!
Vũ Hạ nghe vậy liền đáp ứng :
__Được! Vậy em về nghỉ ngơi cho tốt.
Cậu cảm kích chị Vũ Hạ rồi lại đi bưng trà sữa cho khách.