Đọc truyện Cực Võ – Chương 908: Lời mời từ thạch thành
Thiên Giới xuất hiện ở Bồng Lai thực sự có rất nhiều rất nhiều người thấy, không chỉ ngoài Bồng Lai mà ở trong Bồng Lai cũng như vậy, tất cả các sinh vật của Bồng Lai đều đang nhìn thấy Thiên Giới.
Bất kể sinh vật nào ở Bồng Lai đều đang hướng về Thiên Giới sau đó trong ánh mắt tràn ngập cung kính, ánh mắt đầy nhân tính hóa thậm chí còn thủ phục trên mặt đất như đang quỳ bái thần linh.
Tất nhiên đã nói tới các sinh vật trên Bồng Lai thì không thể không nói tới Ám Tộc, lúc này hàng ngàn tộc nhân Ám Tộc đều chạy ra khỏi nhà mà quỳ bái với Thiên Quốc, liên tục hướng về trời cao mà dập đầu.
Tại Ám Tộc có lẽ chỉ có đám người Lý Thương Hải không hề dập đầu trước Thiên Quốc, trước thứ kỳ quan của thần linh kia.
Lý Thương Hải, Vô Hà Tử, Quỳnh Hương cùng Thiên Thánh lúc này đều đang nhìn nhau, cả bốn người không thể giải thích được việc này là như thế nào nhưng cả bọn họ cũng như Vô Song đều biết một khi Thiên Quốc xuất hiện đồng nghĩa với Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân đã tới Bồng Lai, đây là lúc toàn bộ bức màn của Bồng Lai đều được vén ra.
Khoảng thời gian này đoàn người Lý Thương Hải đều ở trong Ám Tộc nhưng một chút thông tin cũng tìm không ra, không thể phát hiện bất cứ thứ gì, tại Ám Tộc thậm chí còn không có văn tự để lại, tất cả kiến thức mà người Ám Tộc được dạy đều là truyền miệng, đều là người khác trực tiếp truyền dạy.
Nếu nói là sách thì tại Ám Tộc không phải không có nhưng mà tất cả đều là thứ sách dành cho các tín đồ, dạy dỗ người Ám Tộc cung bái thờ phụng Thạch Thành, thờ phụng Đại Quốc Chủ.
Ba chữ “Đại Quốc Chủ” cũng là thông tin đáng giá duy nhất mà đoàn người Lý Thương Hải tìm được, với người khác Đại Quốc Chủ là bậc thần linh, là một tồn tại thuộc dạng tâm linh nhưng mà Lý Thương Hải tuyệt không nghĩ thế.
Thất Phúc Thần ở Bồng Lai có địa vị thế nào?, Đại Quốc Chủ còn có địa vị cao hơn Thất Phúc Thần, là chủ nhân của xứ Bồng Lai, là tồn tại tối cao của Bồng Lai, không cần phải nói cũng biết Đại Quốc Chủ là kẻ đứng sau Bồng Lai, là kẻ đứng sau Thất Phúc Thần.
Ngoài những điều này ra còn một vấn đề khác, vấn đề liên quan tới Đại Quốc Chủ.
Thạch Thành trong miệng người Ám Tộc gọi là Thánh Thành, Thánh Thành là nơi sinh sống của các vị thần, của Thất Phúc Thần cùng những Ám Giả – những kẻ cung phụng cho thần linh bất quá ở trên Thánh Thành còn có Thiên Giới, Thiên Giới là nơi Đại Quốc Chủ nghỉ ngơi.
Trước đây đoàn người Lý Thương Hải không có cách nào hiểu được Thiên Giới ở nơi nào, Đại Quốc Chủ sẽ ẩn thân ở đâu trên Bồng Lai nhưng giờ phút này bọn họ hiểu ra một thứ, bọn họ hiểu ra Đại Quốc Chủ rốt cuộc muốn xuất thế.
Cũng trong thời điểm này ở bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, tiếng bước chân rất nhẹ nhưng mà trong căn phòng đều là tuyệt thế cao thủ thì sao không phát hiện ra?.
Cảm nhận được tiếng bước chân tới, Lý Thương Hải – Vô Hà Tử – Thiên Thánh cùng Quỳnh Hương đều nhìn nhau sau đó Lý Thương Hải liền đứng ra mở cửa.
Thời điểm Lý Thương Hải mở cửa ánh mắt nàng liền nhíu lại, không chỉ Lý Thương Hải mà cả ba người còn lại đều nhìn chằm chằm thân ảnh bên ngoài.
Bên ngoài xuất hiện hai người một nam một nữ, nữ xinh đẹp tựa thiên tiên còn nam lại lộ ra vài phần bá khí, vài phần hoang dại đồng thời làn da của hắn cùng nữ tử có đối nghịch rất lớn.
Nữ tử có làn da trắng bóc còn nam tử lại có làn da ngăm đen, hai người đứng cạnh nhau đều tự tôn lên màu da của chính nhau.
Thấy Lý Thương Hải mở cửa, nữ tử liền mỉm cười mà nói.
“Biện Tài Thiên gặp qua Nguyệt Chủ cùng các vị đương gia “.
Giọng nói của nàng phi thường dễ nghe, nàng nói mà như hát vậy.
Lý Thương Hải cũng không lạ việc đối phương nhận ra nàng dù sao “bằng hữu” của nàng cũng đang ở trong Thạch Thành, không biết nàng là Nguyệt Chủ mới là lạ, bất quá Lý Thương Hải cũng có chút bất ngờ với thái đội của Biện Tài Thiên, nữ tử này căn bản không có một chút chút ý thù hận nào, căn bản không giống Ebisu.
Đối phương tươi cười mà đến, Lý Thương Hải cũng không muốn xé rách da mặt đối phương, phải biết hiện tại tình thế không hề tốt đẹp.
Lý Thương Hải rõ ràng việc Thất Phúc Thần biết bọn họ ở trong Ám Tộc, đáng lẽ chỉ có thể ở Ám Tộc một ngày nhưng mà hiện tại nhóm người Lý Thương Hải đã ở Ám Tộc gần 5 ngày, người Ám Tộc căn bản không có ý mời bọn họ rời đi, việc này tất nhiên là nhận lệnh của Thất Phúc Thần.
Đoàn người Lý Thương Hải muốn ở trong Ám Tộc tìm hiểu thông tin, tìm hiểu càng nhiều thông tin càng tốt còn với Thất Phúc Thần bọn họ lại muốn giữ “khách không mời” trong tầm mắt, chí ít như thế còn có thể yên tâm một chút.
Cả hai bên đều không có ý định xé rách da mặt của nhau, không có ý định đánh một trận, với nhóm người Lý Thương Hải thì rõ ràng gặp phải vấn đề quân số còn với Thất Phúc Thần bọn họ cũng chẳng nguyện mở trận chiến này, trận chiến này mà nổ ra chỉ sợ những sự kiện sau này làm không tốt.
Ebisu xuất thủ gần như chỉ là thăm dò, thăm dò sâu cạn của Lý Thương Hải, một khi đã biết Lý Thương Hải cường hãn thì Thất Phúc Thần liền lựa chọn hòa hoãn.
Cái sự hòa hoãn này cả hai bên đều đang muốn duy trì, cả hai bên đều muốn đợi Thiên Hoàng cùng Đại Tướng Quân lên đảo nhưng mà hiện tại tình thế không đúng, Biện Tài Thiên tới đây đồng nghĩa với Thất Phúc Thần không muốn đợi nữa.
Lý do tại sao Thất Phúc Thần không muốn đợi nữa?, Lý Thương Hải rõ ràng vô cùng, lý do lớn nhất chỉ sợ liên quan tới Đại Quốc Chủ, chỉ sợ Đại Quốc Chủ xuất thế.
Một người đứng trên Thất Phúc Thần thì ngay cả Lý Thương Hải cũng không tưởng tượng ra được đối phương là loại tồn tại nào.
Lại nói Lý Thương Hải hiện tại, nàng mỉm cười với Biện Tài Thiên rồi nói.
“Hóa ra ngươi là Biện Tài Thiên, vậy kẻ bên cạnh ngươi có phải Đại Hắc Thiên? “.
Đại Hắc Thiên ở bên cạnh Biện Tài Thiên không nói gì, Biện Tài Thiên lại ở một bên mở miệng.
“Nguyệt Chủ tuệ nhãn hơn người, bên cạnh ta đúng là Đại Hắc Thiên “.
“Lần này Biện Tài Thiên cùng Đại Hắc Thiên muốn mời Nguyệt Chủ cùng các vị đương gia tới Thánh Thành một chuyến, thăm thú phong cảnh Thánh Thành, không biết ý Nguyệt Chủ cùng các vị đương gia ra sao? “.
Biện Tài Thiên cùng Đại Hắc Thiên không ngờ lại muốn mời tất cả mọi người tới Thạch Thành, đây chẳng khác gì ép đám người Lý Thương Hải vào trong địa bàn của bọn họ, vào trong Thạch Thành thì khác gì cá nằm trong rọ?, dĩ nhiên với người tài cao gan lớn như Lý Thương Hải thì lại là việc khác.
Với một số người có thể là cá nằm trong rọ nhưng với Lý Thương Hải nàng lại cảm thấy không vào trong hang hổ sao bắt được hổ con?.
Lý Thương Hải thực sự muốn tới Thạch Thành nhưng mà nàng cũng không dám tự quyết, dù sao nàng cũng không thể quyết định cho tất cả mọi người bất quá toàn bộ bốn người ở đây thật ra đều hiểu nếu bọn họ không tiến vào trong Thạch Thành chỉ sợ Thất Phúc Thần sẽ lập tức động thủ.
Lý Thương Hải quay lại nhìn Thiên Thánh, nàng biết ở đây Thiên Thánh là người duy nhất có thể so sánh với nàng.
Thiên Thánh từ lúc lên đảo chưa bao giờ là người chủ sự nhưng hiện tại Thiên Thánh cũng nên làm ra quyết định, cũng nên nói chút gì đó, Thiên Thánh không mở miệng thì thôi nhưng nếu Thiên Thánh mở miệng thì cả Quỳnh Hương cùng Vô Hà Tử nhất định sẽ nghe.
Thiên Thánh lúc này cũng bước ra một bước, một bộ già cả vô hại hướng về Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên mà nói.
“Hai vị, thứ cho lão hủ có chút thắc mắc, chúng ta đã ở trong Ám Tộc một thời gian cũng không thấy mời chúng ta tới Thánh Thành, vậy sao hiện tại lại mời chúng ta đi Thánh Thành? “.
Câu hỏi này phi thường trực tiếp thậm chí Lý Thương Hải còn có cảm giác sau khi Thiên Thánh nói xong câu này thì hai người Đại Hắc Thiên cùng Biện Tài Thiên sẽ lập tức động thủ bất quá Biện Tài Thiên vẫn mỉm cười, một bộ ôn nhu mà trả lời.
“Vị đương gia này người cũng không biết, chúng ta là thần linh cai trị xứ Bồng Lai nhưng chung quy cũng chỉ có quyền lực trong xứ Bồng Lai mà thôi, Thánh Thành là nơi linh thiêng, chúng ta cũng không có quyền mời người khác tới Thánh Thành “.
“Lần này Thiên Quốc hiện thế, là Đại Quốc Chủ muốn mời các vị đương gia tới Thánh Thành, Đại Quốc Chủ muốn gặp các vị đương gia mà đàm đạo, không có lệnh của Đại Quốc Chủ thì Biện Tài Thiên cũng sao dám mời người khác vào Thánh Thành chứ “.
Nhắc tới Đại Quốc Chủ, ánh mắt Biện Tài Thiên lộ ra vẻ thành kính vô cùng.
Nhắc tới Đại Quốc Chủ, sống lưng của Thiên Thánh vốn có chút còng vậy mà bắt đầu có chút thẳng lên.
Không nhắc tới Đại Quốc Chủ có thể Thiên Thánh sẽ không muốn tới Thánh Thành nhưng mà hiện tại thì khác, Thiên Thánh nguyện ý tới Thánh Thành, Thiên Thánh thực sự muốn gặp mặt Đại Quốc Chủ một lần.
Người khác có thể không hiểu nhưng mà ở sau lưng Thiên Thánh bản thân Quỳnh Hương hiểu.
Nàng không rõ Đại Quốc Chủ là ai nhưng mà chắc chắn không phải Đế Thích Thiên nhưng mà ở cái nơi Bồng Lai này quyền lực của Đại Quốc Chủ không thể đo lường, Đại Quốc Chủ cho dù không phải Đế Thích Thiên thì cũng là đệ nhất chiến tướng của Đế Thích Thiên.
Nói một câu công đạo, Thiên Thánh có lẽ cũng là đệ nhất cao thủ của Võ Đang Phái, chỉ có duy nhất Trường Sinh Chân Nhân có thể siêu việt Thiên Thánh.
Giờ khắc này Quỳnh Hương đột nhiên không muốn Thiên Thánh tới Thánh Thành, nàng vội mở miệng.
“Trương lão…”.
Đáng tiếc Thiên Thánh lúc này không để nàng mở miệng, Thiên Thánh lập tức cắt lời nàng.
“Hương nhi, mấy cô bé kia ở Ám Tộc đã lâu, cũng không nên làm phiền Ám Tộc khoản đãi nữa, ngươi mang mấy cô bé rời khỏi Ám Tộc đi thôi “.
Đại Hắc Thiên nghe thấy lời của Thiên Thánh, hắn lập tức nhíu mày, đây là lần đầu tiên hắn làm ra biểu hiện thậm chí hắn còn định nói gì đó có điều Biện Tài Thiên lại đưa tay ra, nhẹ kéo lấy ống tay áo của Đại Hắc Thiên, Đại Hắc Thiên mới bình thường trở lại.
Đại Hắc Thiên bình thường trở lại, liền không ngăn cản Thiên Thánh nói gì nữa.
Có lẽ mục tiêu của bọn họ hôm nay cũng chỉ là Lý Thương Hải, về phần những người khác?, có chút không quan trọng, dù sao ở đây cũng không phải ai đều nhận ra Thiên Thánh cùng Vô Hà Tử, đặc biệt là Quỳnh Hương.
Quỳnh Hương ở đâu có thể coi là mạnh nhưng ở Bồng Lai thì không, tại Bồng Lai nàng rất khó gây ra được sóng gió gì.