Cực Phẩm Vú Em

Chương 460: Cửa ải cuối cùng - trò chơi nguy hiểm nhất


Đọc truyện Cực Phẩm Vú Em – Chương 460: Cửa ải cuối cùng – trò chơi nguy hiểm nhất

-Bỉ ổi!

Một cánh tay dài che vết thương lại; thật bi thảm.

À

– Chậc chậc. hình như không ai nói qua đây là trận đấu một chọi một.

Cao Lôi Hoa cười khểnh, nhẹ nhàng; tự nhiên lắc lắc máu trên thanh Tài Quyết, sau đó tra

vào vỏ.

Người con thứ ba của thần Sáng Thế, trước mặt Cao Lôi Hoa đang bưng miệng vết thương, trong mắt hiện lên lửa căm hận. Lửa trong đôi mắt căm hận đó,-dường như có thể đốt cháy rụi cả thế giới.

Mặc không ngờ đến. trong lúc đang đánh nhau gay cấn với Huyết Sắc Minh Vương, lại có người đằng sau đâm trộm hắn một đao.

Vừa rồi- trong lúc Mặc và Huyết Sắc Minh Vương đang trình diễn một màn đấu đao rực lửa, một lưỡi đao dài nham hiểm, âm thầm từ phía sau đâm hắn một nhát từ xuyên bụng dưới.

Một đao hai vết thương một nhát trước bụng dưới. một nhát sau lưng. Vì vậy, khi Cao Lôi Hoa rút thanh kiếm, hai đường máu tươi từ hai bên tóe ra.

Hic, không một ai có thể nghĩ đến Cao Lôi Hoa đâm một nhát sau lưng người.

– Ha ha, cảm ơn sư phụ.

Chỉ có Huyết Sắc Minh Vương một lần nữa lại nâng cây đao sứt của mình lên. nhìn Cao Lôi Hoa cười ha hả. Huyết sắc Minh Vương cũng biết, đao thứ ba của mình đã đạt đến đỉnh cao! Nhưng có một nhược điểm chết người, dư thừa sức mạnh nhưng lại không đủ linh hoạt. tuy lực tấn công khá mạnh. nhung lại không đủ thực tế như đao thứ hai. Vừa rồi. Mặc đã nắm bắt được điểm yếu không đủ linh hoạt của đao thử ba, nên đã gập người hướng đoản đao về phía Huyết sắc Minh Vươnị

May mắn Cao Lôi Hoa đã ra tay đúng lúc. nêu không thì e rằng cơ thể của Huyêt Sác Minh Vương sẽ bị Mặc đâm thủng bốn nhát.

– Ngươi đúng là đồ đê tiện! Mặc thở gấp, tay hắn ôm chặt vết thương. Tuy cơ thể hắn có năng lực tự chừa khỏi vết thương nhưng vết thương dưới thanh đao của Cao Lôi Hoa thì cũng phải mắt một thời gian.

– Nham hiểm cũng được, bi ổi cũng được. Chi cần ta không tổn thất gì, thì ta chẳng để bụng hè hè.

Cao Lôi Hoa nhìn Mặc, thản nhiên nói:

– Đối với ta, ngươi bị thương so với Huyết sắc Minh Vượng bị thương tốt hơn nhiều. Hơn nữa, từ khi bắt đầu trận đấu. đâu cỏ thấy ai nói đây là trận đấu một chọi một.

Nếu như vì bảo vệ những người quan hệ đến mình, coi như trong nguy hiểm giúp một tay. có gì đáng phải lưu tâm? Lào Cao vốn không để ý những chuyện này.

– Chó chết!


Mặc nghiến rãng hét lên:

– Thù này ta sẽ không quên. Cà đời ta sè không thể quên tên nhãi ranh ngươi. Có một ngày, ta cho ngươi xem!

– Kệ ngươi!

– Vậy, ngươi còn nói nhiều như vậy làm gì? Mặc cầm chắc hai cây đoàn đao tím:

– Tất cả mọi ân oán. nên giải quyết ở đây đi!

– Hợp với ý ta.

Lão Cao hai mắt phát hỏa, tay phải cằm chắc đuôi Tài Quyết.

Nhìn hai người dưới sân chờ tấn công? Tầân Zues đứng một bên không khói lo lắng.

– Có nên trợ giúp Cao Lôi Hoa không? Thần Zues nói.

Cao Lôi Hoa cười khểnh một cái. nói:

– Ta chẳng qua cũng chỉ đâm ngươi một đao. ngươi như bây giờ, sao không nghĩ mình đã làm nhừng cái gì? Từ đầu đến giờ, ngươi mang đến bao phiền toái cho ta. Đốt cháy nhà ta. phái người bắt con ta. dùng mưu kế hãm hại bố vợ ta. Nói ra. người tức giận phải là ta mới đúng!

– Nơi này không thê dùng thần lực. về cơ bàn, sư phụ vô đối.

– Yên tâm, không cân ngươi

Tra Lý nói với thần Zues.

Huyết Sắc Minh Vương nhếch miệng cười, mẹ ơi! Một đao tuyệt thế được khắc trong linh hồn hắn, Huyết sắc Minh Vương sống lâu như vậy, nhưng chưa từng gặp qua đao pháp nhanh nhẹn và dũng mãnh như vậy.

– Nơi này, về cơ bản là thiên đường của hắn. Tra Lý nói tiếp.

Thằn Zues sờ sờ cằm, chăm chú nhìn hai người đang giao đấu trong sân.

– Gừm! đồ hèn hạ đáng ghét! Chết đi cho ta!

Mặc giơ cao hai cây đoản đao trong tay. hai cây đao trở thành một ánh đao, đồng thời cơ thể hắn biến thành một khối màu đen. Ngay sau đó xuất hiện trước mặt Cao Lôi Hoa.

Xoạt xoạt xoạt! Song đao trong tay Mặc, như vũ bão đâm tới Cao Lôi Hoa.


Hai cây đoán đao ánh tím rất nhanh, tưởng chừng có thê nuốt chửng Cao Lôi Hoa. Song đao liên tiếp tấn công vào cơ thể Cao Lôi Hoa một cách hung hãn.

Khóe miệng Mặc lộ ra nụ cười bí hiểm.

Mọi người đứng xem trận đẩu đều đứng họng, nhất là lúc Cao Lôi Hoa bị đâm.

Nhung, rất nhanh, nụ cười bí hiểm của Mặc tan biến.

– Chét tiệt! Là tàn ảnh! Khi chém. không có cám giác chém vào thịt. Mặc tức khắc nhận ra. đó là tàn ảnh khi Cao Lôi Hoa di chuyền nhanh như chóp.

Trong nháy mát khi nhận ra. Mặc không do dự chém đao về sau lưng

Keng keng! Tiếng kêu trong trẻo khi hai thanh đao va vào

– Phản ứng không tồi!

Cao Lôi Hoa thản nhiên cười.

– Ngươi vê địa ngục đi. không cần ngươi khen ngợi ta.

Cơ thể của Mặc di chuyển, hai cây đoàn đao trong tay hắn biến thành vô số ánh vàng.

– Yaaa!

Cao Lôi Hoa hét lớn một tiêng, đôi mặt với tuyệt chiêu này của Mặc. Cao Lôi Hoa chi dùng một đao.

Một đao hét sức thông minh.

Keng keng keng? tiếng đao kiếm va vào nhau vang lên.

Mặc dùng phương pháp như lúc đánh với Huyết sắc Minh Vương, miễn cường tránh đao này của Cao Lôi Hoa.

– Minh vương, nhìn rõ nhé! Cao Lôi Hoa đột nhiên nói.

Dạ, vâng, thưa sư phụ!

Huyết Sắc Minh Vương nhanh lên tiếng.

– Nếu lần sau. có người dùng cách này ngăn đao của ngươi, ngươi chỉ cần làm thế này với hắn.


Cao Lôi Hoa cười. nhân lúc Mặc đang quay người, đúng khi đang dùng lực xoay tròn để hóa giải thế đao. Cao Lôi Hoa giơ chân ra ngáng ngay phía trước chân Mặc. khoáng cách không nhiều không ít, đủ để chắn phía trước chân Mặc.

Tiếp đó, nhẹ nhàng quét lên!

Thế là cả người Mặc nghiêng về một phía.

– Có đôi khi, sự việc chi đơn giản là như vậy. Cao Lôi Hoa thản nhiên cười rồi nói.

– Râm!

Một tiếng ngã vang lớn. Cả cơ thể nặng trĩu của Mặc té ngã trên mặt

Như thể đáp lại âm thanh ngã sấp xuống của Mặc, cà tháp Babel đột nhiên vang lên một trận ám thanh ầm. Ngay sau đó. cả tháp Babel đột nhiên rung dữ dội.

– Này. có chuyện gì vậy? Chăng qua chi là làm con trai ông ngã. hà tất ông phải phản ứng mạnh vậy.

Cao Lôi Hoa gãi gãi đầu. lẩm bẩm nói. Cao Lôi Hoa vẫn tưởng rằng trận chấn động vừa rồi là do thần Sáng Thế không vừa ý nên tạo ra.

– Chuyện gì thê này? Huyết Sắc Minh Vương lớn tiêng nói.

– Cả tòa tháp chân động mạnh. Lẽ nào? Thần Zues đứng bật dậy:

– Lẽ nào đã có người đi đến tầng cuối cùng của tòa tháp?

– Vậy chúng ta phải nhanh chân lên Tra Lý nói.

************

Lúc này.

Ma vương Satan Ám cùng với chiếc chìa khỏa kia. với tốc độ nhanh như tia chớp đã xuyên qua mấy tầng tháp.

Bởi vì trong lòng chẳng nghĩ gì, cũng chẳng có ai theo sau chân hắn. Vậy nên tốc độ của hắn nhanh vô CÙNG. Gần như trong tòa tháp không có bất cử một đồ vật gì cỏ thê ngăn cản bước tiến của hắn.

Vì vậy. hắn cách xa nhưng người phía sau. Ma vương SaTan Ám bước vào chóp của tòa tháp. Đây cũng chính là tầng cuối cùng.

Song; khi đến tầng cuối cùng. Ma vương Satan Ám dừng bước.

Xuất hiện trước mặt hắn là một không gian Không gian mờ ảo, hỗn độn này như thế giới trước khi được tạo ra, cái gì cũng không có. Đến một tia năng lượng cũng không có.

Đối mặt với khòng gian mờ ào này, Ma vương Satan Ám không có lập tức bước thẳng vào.

Hắn nhặt viên đá bên cạnh mình, ném vào trong không gian đó. – Bung!

Một tiếng. Khi viên đá bị ném vào bên trong, thì lập tức bị phân thành vô số những mảnh nhỏ.

Sau đó giổng như một bức tranh, viên đá nứt thành nhừng mảnh nhỏ hình dạng khác nhau.

Nhừng giọt mồ hôi lạnh rơi xuống từ trên người Ma vương Satan Ám. Nêu như khi nãy bước vào trong đó thì hắn đã thành thịt vụn rồi!


– Cứ thế đi vào thì không ổn, vậy phải làm sao vào trong được đây? Ma vương Satan Ám đau đầu suy nghĩ mà không ra.

Khoảng vài phút sau, trong không gian mơ hồ đó truyền ra một tiếng tách’.

Những mảnh nhỏ bị nứt không thành hình dáng gì đó từ trong không gian bắn tứ tung ra ngoài.

– Trộ chơi kết thúc. Không thể trong một thời gian quy định, trở lại hình dáng cũ. Khiêu chiến thất bại.

Một giọng nói giống như của điện tử hợp thành, không chút cảm xúc vang lên. Rầm một tiếng, những mánh đá nhỏ bắn ra từ trong không gian biến thành bột phấn.

– Phải hình thành lại cơ thể ban đầu của mình? Điên à? Ma vượng Satan Ám chửi thầm một tiếng.

– Khiêu chiến thất bại. Người tiếp theo.

Giọng nói đó lại vang lên. Đồng thời. cả Tòa tháp bị chấn động, rang lên.

– Chết tiệt! Chẳng lẽ còn muốn ta vào trong đó?

Ma vương Satan Ám tức giận chửi, hắn hiện tại uất ức đến cực diêm. Rõ ràng chìa khóa trong tay hắn. nhưng lại không biết nên làm thế nào.

– Tìm được tên nhãi nhép này rồi. trong này. ha ha. Hắn trong này!

Trong khi Ma vương Satan Ám đang đau đầu nhức óc thì phía sau vang lên tiếng nói đó. Sau đó Ma vương Satan Ám liền nhìn thấy một đám ma thú to lớn đang tiến thẳng về phía này.

– Thật tốt.

Ma vuông Satan Ám đột nhiên cười. ánh mất hắn nhìn nhừng ma thú này chuyển sang dịu dàng hơn hẳn.

Tiến đến phía hắn là một con gấu đứng bằng hai chân.

– Ma vương Satan Am. ngoan ngoãn giao chìa khóa ra đây! Mấy con ma thú điên cuồng tiến đến.

– Các ngươi dựa vào cái ai mà đòi ta đưa chìa khóa? Hay là gọi Đại thống lĩnh của các ngươi ra đây đi.

Ma vương Satan Ám cười khoái chí.

Nhừng ma thú này lúc này mới phát hiện, không thấy Đại thông lĩnh của chúng đâu nữa.

Ngay lập tức. Sắc mặt cùa chúng trở nên trắng bệch. Con ma thú gấu vừa bước lên phía trước đó. giờ xoay người muốn bỏ chạy.

Nhưng đã quá muộn!

Ma vương Satan Am túm lấy con gấu:

– Đang lo lắng không biết làm thế nào hả? Các ngươi tự đến nộp mạng. Vậy ta không khách khí!

Nói xong. Ma vương Satan Ám không chút do dự. ném con gấu to đùng vào trong không

gian mờ ảo kia


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.