Cực Phẩm Thái Tử Gia

Chương 856: Đưa Đàm Đón Thiệu


Đọc truyện Cực Phẩm Thái Tử Gia – Chương 856: Đưa Đàm Đón Thiệu


Cho đến ngày hôm sau, Đường Sinh trở lại chỗ lần đầu tiên tiếp xúc cùng Đàm Bảo Chân ngày hôm qua.

Sau việc đó bọn họ cũng không nói gì.

Bảo Chân muốn ở lại Tuyền thành làm một kế hoách nghiên cứu phát triển thật tỉ mỉ, vài ngày tới sẽ không trở lại thành phố, Đường Sinh cũng nói sơ qua cho Liễu Tông Quyền nghe về việc đầu tư phòng nghiên cứu mới, chỉ là Tập đoàn công nghiệp tàu thủy Sắc Hinh cũng không quyết định được chuyện lớn như vậy, còn phải xin chỉ thị của Sở Đại.

Cẩn Du bay trở về Tuyền thành, cùng Đường Sinh thảo luận việc đầu tư mới, Sở Đại có quyết định cuối cùng là sẽ đưa ra kinh phí năm trăm triệu.

Ba ngày sau, xác nhập một phần văn bản bí mật, Quan Cẩn Du tự mình cầm tới thủ đô giao cho Đường Thiên Tứ, để ông ta báo cáo với quân ủy.

Trong lúc này Bích Tú Hinh đi Libya gặp gỡ Aisha, công tử của Nhật từ nhỏ cũng rất hoảng sợ khi tới Libya, đuổi theo Bích Tú Hinh, còn muốn cùng Chủ tịch Hinh nói chuyện về kế hoạch hợp tác, hơn nữa còn rất coi trọng Chủ tịch Hinh, bắt đầu có sự quấy nhiễu.

– Đường Sinh, có người muốn theo đuổi tôi, chính là cái tên công tử Lăng Tuấn Dã, có tiền thật tốt, người ta nói, chỉ cần tôi gật đầu đồng ý, lập tức sẽ đem tới một tỉ đô la Mỹ để tôi đứng tên chủ sổ tiết kiệm, chỉ cần sớm chiều hoan lạc, quả nhiên là công tử tiêu tiền như nước.

Đường Sinh bĩu môi:
– Xem ra Chủ tịch Hinh chúng ta thật cao giá, sớm tối hoan lạc mà cao tới 1 tỷ đô la Mỹ? Tương đương với bảy trăm triệu nhân dân tệ, đổi lại là phụ nữ khác thì động tâm rồi? Việc đó, cô không động tâm chứ? Đừng để tiền làm cho mê muội.

Lời này đương nhiên là nói giỡn, muốn Bích Tú Hinh suy nghĩ cẩn thận, Lăng Tuấn Dã đưa ra một tỷ đô la Mỹ sao có khả năng lay động được cô?

Tuy nhiên Bích Tú Hinh cố ý chọc giận Đường Sinh, cô mỉm cười duyên dáng nói:
– Sao lại không động tâm được chứ? Tôi một đêm có thể có được một tỷ đô la Mỹ cơ mà?
Phù, Đường Sinh thực bối rối, tuy biết là Bích Tú Hinh cố ý nói như vậy, hắn cũng có chút nghiến răng,
– Chủ tịch Hinh, lần sau cô trở về tôi khẳng định sẽ gọi cô là người đẹp, không ngờ cô dám trêu chọc tôi? Nói chuyện chính trước đi, nói chuyện với Aisha thế nào rồi?
Tú Hinh vừa mới trêu chọc xong liền thu lại nụ cười:
– …Vừa mới ký hiệp ước thỏa thuận xong, chúng ta đầu tư xây dựng xưởng đóng tàu, toàn bộ đơn hàng chiến hạm của Libya sẽ gửi cho chúng ta, bọn họ đầu tư 30% nhưng không suy xét cho chúng ta tham gia vào cổ phần của công ty xăng dầu quốc gia của bọn họ, Solomon.

Gaddfi định đi Nga cùng hội đàm với chính phủ Nga, nhập cổ phần vào phố tạo xưởng đóng tàu Seaver – Neville vẫn đang có trở ngại, dù sao người ta cũng là quốc gia đáng nể trong công nghiệp quân sự, đưa ra điều kiện vô cùng khắc nghiệt, trước mắt chính là không có xưởng đóng tàu kỹ thuật của Nga, chúng ta sẽ làm không tốt.

– Ừ, vậy cứ tiếp tục đàm phán với Solomon thôi, nói chuyện mấy nhà nhiều, ví dụ như xưởng đóng tàu của Thel, Paolo, đưa mạng lưới tung ra lớn hơn một chút.

Trước mắt trong tay Hoa Viễn còn có 1 tỷ thùng dầu mỏ với 15% quyền khai thác, sau khi bán ra có thể thu hồi tới 105 tỷ đô la Mỹ, đối với việc nhập cổ phần vào xí nghiệp chế tạo thuyền của Nga cũng có sự tin tưởng nhất định và ủng hộ tài chính, có thể nói giúp đỡ đất nước đẩy mạnh tiến trình hòa bình đổi lấy của cải thật lớn.

– Đang đàm phán… Mặt khác, cũng cùng Tuyết Phật Long, Lỗ Khắc Nga, Dahl cùng tập đoàn dầu mỏ nói về chuyện dầu mỏ, chúng ta muốn tiền, bọn họ cũng đang suy nghĩ, cô càng đầu tư vào công ty kia chứ? Lỗ Khắc của Nga thực lực kém một chút, sợ là sẽ sớm rời khỏi cuộc chiến tranh quyền trục lời, Tuyết Phật Long nước Mỹ và Dahl của Pháp đều đấu tranh, tôi nâng cao giá, 110 tỷ đô la Mỹ.

Đường Sinh cân nhắc, nước Mỹ coi như hết, thuận lợi xúc tiến quan hệ với Pháp, đối với tương lai của đất nước và quan hệ với Liên minh Châu Âu sẽ được cải thiện, đây là diều cũng vô cùng quan trọng.

– Vẫn nên ưu tiên Pháp hơn, phải tỉnh táo nhận định tình hình thế giới, Nhà Trắng nắm quyền trong lúc Liên minh châu Âu giãy ra nên nó bị ảnh hưởng, đồngro cũng đang mạnh lên dần so với đồng đô la Mỹ trên thế giới, đương nhiên so với Mỹ còn có chút chênh lệch, sợ nhất là Liên minh châu Âu sụp đổ, giúp đỡ nó thoát thân thì Nhà Trắng cũng bị ảnh hưởng, Pháp và Đức đều là thành viên trụ cột của Liên minh châu Âu, được lợi từ họ mới tốt.


– Hiểu rõ rồi chứ.

Giằng co với Lăng Tuấn Dã khiến tôi rất phiền, đưa ra một quyết định đi, có khả năng khiến anh ta rơi chứ?
Đường Sinh cười khổ:
– Mối liên quan quá lớn, không thể dễ dàng ra tay được, cô có biết bên người anh ta có bao nhiêu đặc công không? Cô có biết anh ta ít nhiều có liên hệ với cơ quan tình báo của Liên Bang, là gián điệp của CIA không? Nhất cử nhất động của cô đều có khả năng khiến một đống người chú ý, làm mà không xong, sẽ khiến toàn bộ kế hoạch của chúng ta phá sản, đừng phản ứng quá với anh ta, người này ra giá một đêm 100 triệu đô la Mỹ với cô thì trong suy nghĩ cũng không yên đâu, anh ta thử cô là nhân viên nhà nước, cô không động tâm, chứng tỏ được gia cảnh của đất nước cô, bởi vì bất luận một doanh nghiệp tư nhân nào đối với 100 triệu đô la Mỹ không thể thờ ơ, đương nhiên cũng không ngoại trừ cô là tỷ phú, nhưng với giá 100 triệu đô la Mỹ này nếu cô không muốn, phải từ góc độ của người đó mà đưa ra lí do từ chối, đừng khiến hắn nghi ngờ.

– Tôi hiểu rõ rồi, tôi cũng không phải người không thông minh, nhưng tôi thật sự không nghĩ ra được lý do hợp tình để từ chối anh ta, mặt khác, người này cũng đưa ra vấn đề nhập cổ phần với Aisha về “nhà máy chế tạo thuyền Tripoli” và “Gia tăng thêm xưởng đóng tàu Tây”, về mặt này chúng ta chưa nhúng tay vào, nếu chẳng may Aisha cũng đồng ý hợp tác với anh ta, không chừng sẽ lộn xộn, người ta có tiền có kỹ thuật, ôi.

Đường Sinh cười cười:
– Cô thấy ngu chưa? Anh ta đang phô trương thanh thế, lại là đang thử thái độ của chúng ta, nước Nhật chiều chuộng đến từng hơi thở của Mỹ, bọn họ dám đầu tư vào Libya sao? Như vậy Mỹ sẽ suy xét bọn họ có ý đồ chính trị, muốn tạo phản sao?
Bích Tú Hinh nhẹ nhàng thở ra:
– Toát mồ hôi… Sao tôi lại không nghĩ tới việc này nhỉ? Nhưng thật ra Gaddafi có khuynh hướng thân Nhật, thân Mỹ, hắn tự mình tiếp xúc với Lăng Tuấn Dã, cũng suy xét một bộ phận vàng dự trữ đặt tại ngân hàng Mitsubishi của Nhật, cậu nói xem sẽ xử lý thế nào?
– Từ quan điểm chính trị cùng với sự câu kết với Aisha, tôi tin tưởng cái mà Gaddafi có thể thực hiện chỉ là mê hoặc lòng người, mặc dù làm như vậy đồ vật quý báu để dành trước đây cũng sẽ có hạn, hắn hiện tại chỉ dịu đi trong quan hệ với các nước Mỹ, Anh, hắn đang sợ mình sẽ bước theo Saddam Hussein, kỳ thật kéo Nhật cùng vào vũng bùn cũng không sai, chỉ là bọn họ không dám đầu tư vào ngành chế tạo thuyền ở Libya, nói cho Aisha, để cô ấy thấy được điều kiện của nhóm một chút, ví dụ như kỹ thuật chế tạo thuyền, kỹ thuật khoa học quân sự, nếu bọn họ đồng ý tham dự vậy thì tốt quá, tương lai sẽ tiến thoái lưỡng nan.

Từ chính trị mà suy xét, chấp nhận Nhật tham gia chế tạo thuyền là có lợi cho tình hình trong tương lai, đem tình nhân nhỏ của Mỹ cột vào phản Mỹ trên thuyền, tương lai quan hệ song phương Mỹ Nhật lập trường liền xấu hổ, họ định dùng cái gì có thể chứ? Chỉ sợ Lăng Tuấn Dã sẽ không mắc mưu thôi?
Đường Sinh nghĩ như vậy cũng không phải không thể, bởi vì hiện nay tình cảm giữa Libya Gaddafi làm người người ác cảm, làm như phải thay đổi việc hắn nắm quyền trước ba mươi năm, phải từ phản Mỹ hoàn toàn biến thành thân Mỹ, làm người lãnh đạo đứng đầu quốc gia, sự thay đổi này thật bi ai, nhưng Mỹ Anh và truyền thông đánh giá Gaddafi khá cao, Gaddafi chuyển biến làm bọn họ cảm thấy vui mừng, nhưng vẫn còn chút nghi ngờ.

Một tên lập trường như thế dễ dàng chuyển biến, ngay sau đó đột nhiên lại phản bội, ngươi có thể nói hắn cái gì chứ? Ngoại trừ lắc đầu thở dài.


Nhưng thực tế Nhật không dám đầu tư ở bên kia, như tình nhân Mỹ, nó hiểu rõ trong lòng thái độ của Mỹ đối với Libya, Lăng Tuấn Dã không ngờ dùng thủ đoạn thiểu năng trí tuệ như vậy để thử Chủ tịch Hinh? Thực ra là thử thăm dò chính phủ? Hoặc là thăm dò Nhà Trắng?
Tất cả các khả năng đều có thể, cho tới bây giờ Nhật cũng không phải nhân vật đơn độc, từ năm 1985 đã khiêu chiến với địa vị bá chủ nền kinh tế đứng đầu thế giới của Mỹ, kết quả nước Mỹ liên kết với vài quốc gia can thiệp vào tỉ giá hối đoái, khiến đô la Mỹ sụt mà Nhật dự trữ đô la Mỹ lớn nhất thế giới, lại nhân cơ hội giá trị đô la Mỹ bị giảm càng tổn thất thê thảm và nghiêm trọng, khiến kinh tế Nhật lâm vào thời kỳ suy thoái tới hơn mười năm, việc khiêu chiến hoàn toàn thất bại.

Đương nhiên làm cường quốc kinh tế Nhật bị như vậy, đồng Yên Nhật cũng là đồng tiền mạnh trên thế giới, so với đồngro cũng không kém nhiều.

Sau khi Bích Tú Hinh cùng Đường Sinh trao đổi, thật sự là đi tìm Aisha để thương lượng, hiện giờ nói đúng ra cô là bạn tốt của Aisha.

Đường Sinh cũng không cho rằng có thể dụ dỗ Lăng Tuấn Dã, hắn còn chưa đủ can đảm đầu tư ở Libya, trừ phi bọn họ không quan tâm quan điểm của Mỹ, đối với Tổng thống Gaddafi có thể thay đổi lập trường, bọn họ thật sự không thể tin được hắn rốt cuộc lại thân Mỹ.

Quay đầu lại, Đường Sinh nhìn vào trong nước, hắn không lo lắng Lăng Tuấn Dã sẽ theo đuổi Chủ tịch Hinh, đừng nói là 100 triệu đô la Mỹ, mà tới 1 tỷ đô la Mỹ Bích Tú Hinh cũng không muốn, đối phương ẩn chứa âm mưu chính trị, căn bản chính là tự ngươi vào tròng.

Hôm nay tiễn Đàm Bảo Chân, lại nghênh đón Thiệu Tiểu Giác, cô sau khi xử lý hậu sự trong nhà, trước tiên chạy tới Tuyền thành.

Toàn bộ việc mai táng cha, anh đều được thực hiện ở núi Bát Bảo, sau khi hỏa táng tro cốt được đưa vào nghĩa trang liệt sĩ công cộng núi Bát Bảo, chuyện khác cũng không có gì, Thiệu Lệ Hinh cùng em trở về Tuyền thành, cô lúc này đi tới quân khu tỉnh Lỗ nhậm chức, bởi vì cha, anh đều đã ra đi, cô cũng muốn đi làm.

Ban đêm, Đường Sinh mời chị em Thiệu thị, sau khi ăn cơm thì hàn huyên một số chuyện, trước hết đưa Thiệu Lệ Hinh trở về, sau đó lại cùng Thiệu Tiểu Giác đi ra quán bar nhỏ ngồi, trong lòng cảm giác đối với Thiệu Tiểu Giác có phát sinh gì đó, chủ yếu là giao tình giữa bọn họ đã khá thắm thiết.

Không biết có phải là Vương Ngạn Đôn mệnh yểu hay không, mà phụ nữ của y đều cùng Đường Sinh, đương nhiên, Ngu Cơ Mỹ là ngoại lệ.

Tác phong của Ngu thị như thế, Đường Sinh sao có thể cùng cô ta tiếp xúc chứ? Đã khiến người ta chạy mất, căn bản không thể dính vào người.


– …Cậu hủy việc chuyển khoản cho tôi, chắc là có kế hoạch mới? Tôi không muốn giống như Mai Chước, Sở Tình, họ trở thành Chủ tịch tập đoàn mới bị cậu khống chế? Đương nhiên, trước tiên phải ngoại trừ một số khả năng, cậu có hiểu tôi nói gì không.

Thiệu Tiểu Giác đỏ mặt.

Ở quán bar nhỏ không có người, bọn họ ngồi một chỗ đối diện nhau, uống rượu tây màu đỏ, nói chuyện cũng không phải chuyện phong hoa tuyết nguyệt.

Đường Sinh tươi cười, mặc dù ánh đèn rất tối, nhưng hắn vấn có thể cảm nhận được Thiệu Tiểu Giác hoảng sợ không yên, có lẽ người phụ nữ này lâu lắm không đi rồi? Không thể tưởng tượng được, thiếu phụ có mấy người kiên trì chịu được cô quạnh, nhưng kiên trì chịu đựng được chính là phụ nữ tốt?
Ngươi không thể cướp đoạt quyền yêu một lần nữa của người ta chứ? Thế giới này có nhiều người li hôn rồi tái hôn, cũng không thấy có mấy người bị chỉ trích, danh chính ngôn thuận đó là một lần kết hợp do tình cảm sai lầm, có lẽ có thể đổi lấy nhiều sự thông cảm, nhất là đàn ông mất đi phụ nữ càng đáng thương.

Thiệu Tiểu Giác đối với vốn Đường Sinh có thiện cảm, trải qua một thời gian tiếp xúc, cô đối với Đường Sinh hiểu biết càng sâu, trái tim cô thậm chí khi băt đầu có mối tình đầu cũng có cảm xúc không hiểu ra sao lẫn cả kích động và hoảng hốt, cho nên thời khắc này ngồi cùng không thiết thực.

Từ tâm lý và sinh lý mà nói, Thiệu Tiểu Giác đều cần một người đàn ông che chở cô, cô có thể kiên cường với một người quá khiến cả đời nông nổi, nhưng cô không thể dập tắt mồi lửa cháy trong lòng phát sinh tình cảm mới, ngọn lửa này chính là do Đường Sinh đốt, cô hiểu rõ trong lòng.

Nhưng đồng thời cũng cảm thấy bi ai, đời này tôi chính là đền đáp phụ mệnh? Ôi, suy nghĩ một chút, mình muốn khóc rống một hồi.

– Chị Giác, những điều cô nói tôi hiểu được, nhưng tôi cũng nói thật với cô, giữa chúng ta là hai bên tín nhiệm không nói rõ ra được, đúng không?
– Có lẽ, có một chút.

Thiệu Tiểu Giác đối với ánh mắt sách quắc của Đường Sinh có chút sợ hãi, khi nói chuyện đều để trán thấp xuống.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.