Đọc truyện Cực Phẩm Hệ Thống – Chương 124: Gặp lại Mộ Dung Ý Nhi
̣p lại Mộ Dung Ý Nhi.
…
Bảng Xếp Hạng Thành Tích vừa ra, toàn trường lập tức trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết!!
Trấn Thiên nhìn quyển trục ghi thành tích này thì không nhịn được hít vào một ngụm khí lạnh… Chỉ trong một ngày mà đã tổng hợp được bảng xếp hạng hơn sáu ngàn người trong tổng số toàn bộ một trăm ngàn người ở đây… Thực sự tốc độ làm việc của Thể Viện là vô cùng nhanh chóng…
Hít vào một hơi thật sâu, Trấn Thiên ánh mắt liên tục đảo qua đảo lại trên bảng xếp hạng… Chỉ thấy bảng xếp hạng ghi số liệu vô cùng đơn giản…
1.Số: 96939… Vòng 1: 100 Điểm… Vòng 2: 24570 Điểm… Vòng 3: 100 Điểm… Tổng: 24770 Điểm
2.Số: 54674… Vòng 1: 100 Điểm… Vòng 2: 24570 Điểm… Vòng 3: 90 Điểm… Tổng: 24760 Điểm.
3.Sô: 57812… Vòng 1: 96 Điểm… Vòng 2: 24570 Điểm… Vòng 3: 90 Điểm… Tổng: 24756 Điểm
4.Số: 14578… Vòng 1: 99 Điểm… Vòng 2: 24570 Điểm… Vòng 3: 80 Điểm… Tổng: 24749 Điểm
…
Vừa mới nhín đến top 4 thì Trấn Thiên lập tức hết cả hồn… Tận hơn hai mươi ngàn điểm… Mà bên dưới lại còn cả một đống người như vậy nữa khiến cho Trấn Thiên lập tức hối hận sao hôm qua thua quá sớm!!
Vội vàng nhìn xuống cuối bảng xếp hạng thì hắn lập tức ngẩn cả người:
6695.Số: 6969… Vòng 1: 80 Điểm… Vòng 2: 890 Điểm… Vòng 3: 100 Điểm… Tổng: 1070 Điểm…
6696.Số: 113.. Vòng 1: 90 Điểm… Vòng 2: 890 Điểm…. Vòng 3: 30 Điểm… Tổng: 1000 Điểm…
Số 6969 không phải là hắn thì là ai?? Tật không ngờ mình lại đội sổ…. Trấn Thiên lúc này cũng là thở phào nhẹ nhõm… Qua là tốt rồi.. qua là tốt rồi… Xem ra Thể Viện là lấy những người có điểm số hơn 1000 trở lên… Còn lại dưới một ngàn thì tất cả đều bị loại bỏ…. Điều này khiến cho Trấn Thiên có chút không biết nói gì… Cũng may là ngày hôm qua ở Vòng 2 cái tên béo kia cố gắng ở lại… Nếu không gì thì….
Lắc đầu cười khổ một chút.. Trấn Thiên cũng không để ý đến đám người xong quanh nữa mà quay đầu rời đi… Hắn muốn nhanh chóng đi đăng ký lần kiểm tra Đặc Biệt này rồi sau đó đi nghỉ ngơi thật tốt… Lấy tinh thần tốt nhất cho ngày mai để tham gia thi đấu….
Làm xong thủ tục chuẩn bị… Trấn Thiên lập tức quay đầu rời đi tìm một chỗ để nghỉ ngơi… Những căn phòng ở ngoại viện kia hiện tại đã không được phép sử dụng nữa… Bởi vì đơn giả là những học viên không qua khác sẽ nhanh chóng đóng tiền vào đi ở những nơi đó… Còn những học viên đã quay thì lại được đặc cách cho ra khỏi học viện một ngày… Thích đi đâu thì đi… Nhưng một ngày sau thì phải quay lại để bắt đầu…. Những ai không muốn đi đâu thì có thể ra ngoài thuê phòng để ở…. Tất nhiên là số lượng này sẽ khá nhiều….
Dú sao thuê phòng ở bên ngoài, nằm giường đệm êm ấm vẫn hơn là nắm cái giường bằng đá lạnh lẽo cững nhắc ở chỗ ngoại viện….
…
Ra khỏi Thể Viện, Trấn Thiên cũng không có đi đâu lanh quang mà lập tức tìm đển một quán trọ, thuê phòng mà ở đó qua ngày… Đối với hắn mà nói thì hầu như tất cả mọi việc đều không có gì là hấp dẫn được hắn… Hắn bản thân là một phân thân của Đặng Dịch… Số phận thành khó tồn tại lâu được trên đời này… Đối với việc biến mất khỏi thế gian này thì Trấn Thiên cũng không có gì phải sự hãi… Đơn giản chỉ là căn bản Trấn Thiên hắn… không có gì để phải tiếc nối mà tha thiết ở trên đời này cả….
“Khách quan… Ta có thể giúp gì người ạ?” Vừa mới tiến vào trong Lu Lu Quán thì còn không để Trấn Thiên kịp phản ứng lại, một tên tiểu nhị đã cấp tốc lao tới, đối với Trấn Thiên cung kính hỏi…
“Ta muốn thuê một căn phòng thượng hạng.. Ở một ngày..” Trấn Thiên cũng khá là bất ngờ với sự nhiệt tình ở đây…. Nhưng ngay sau đó cũng không để ý nhiều mà nhàn nhạt nói…
Tên tiểu nhị nghe được Trấn Thiên muốn thuê một phòng thượng hạng thì lập tức ánh mắt sáng lên!! Ở Lu Lu quán này thì Phòng Thượng Hạng chính là Phòng cao quý nhất… Giá tiền ở không phải là rẻ một chút nào…. Tới tận 1000 Vàng một ngày liền… Mà đối với những tên tiểu nhị hướng dẫn như hắn thì nếu khách quan tiêu bao nhiêu tiền thì hắn sẽ được chích ra 1 phần 100 số đó…. `1000 Vàng… một phần trăm cũng đã chính là 10 Vàng… Tiền này đủ để tên tiểu nhị sống qua được một tháng!!!
Đi theo tên nhân viên đển chõ quầy thu tiền…. Trấn Thiên có chút không biết phải nói gì cho phải…. Ở cái Thiên Thu Thành này thì mọi thứ đều gần giống như ở trên địa cầu vậy…. Chỉ khác mỗi là không có khoa học kỹ thuật điện tử mà thôi….
Giao tiền cho tên nhân viên kia làm hộ thủ tục thì chỉ sau một lúc tên nhân viên đó đã cầm tới một cái lệnh bài đưa cho Trấn Thiên và nói:
“Khách quan… Đây là Lệnh Bài Phòng của ngài…. Phòng của ngài ở tận trên lầu 6… Nếu ngày muốn gì thì cứ gọi ta…Ta sẽ phục vụ ngài với một tốc độ nhanh nhất!!”
Trấn Thiên thấy vậy thì cũng cười khổ… Xem ra các tên nhân viên ở các quán trọ đều là kẻ thiếu tiền như nhau… Nhưng lần này hắn đã rút kinh nghiệm cho lần trước… Không nên để hở ra mình có quá nhiều vàng… Không lại bị dẫn người đến đánh cướp như vậy…. Hắn không sợ… Nhưng hắn ghét phiền phức!! Tác giả cũng vậy!!
Ngay khi mà Trấn Thiên vừa định đi lên phòng của mình thì ngay lập tức phía quầy thu tiền phát ra những âm thanh ầm ĩ.. Điều này khiến cho Trấn Thiên cảm thấy rất nghi hoặc… Căn bản là những âm thanh này vô cùng quen thuộc!!!
Trấn Thiên nghi hoặc quay đầu lại nhìn thì thấy một nhóm tầm sáu người 3 nam 3 nữ…. 5 người thì đang đứng yên một chỗ không có cảm xúc gì mấy… Còn một người nam còn lại thì đối với tên thủ quầy la hét cái gì đó giống như là vấn đề phòng ở…
Nhìn kĩ đám người này một chút, Trấn Thiên lập tức sốt sắng lên… Những người này thật không ngờ lại là đám Mộ Dung Ý Nhi, Tiêu Lân, Tiểu Hà… Thật không ngờ bọn hắn đi trước Đặng Dịch một ngày mà đến hiện giới mới về đến Thiên Thu Thành… Tốc độ có phải có chút chậm nha….
Trong lúc Trấn Thiên còn đang quan sát bọn họ thì Mộ Dung Ý Nhi cũng là vô ý nhìn về hướng này… Khi nàng nhìn thấy Trấn Thiên thì lập tức kinh hô:
“Trấn Thiên??”