Cực Phẩm Hệ Thống

Chương 123: Bảng xếp hạng thành tích!


Đọc truyện Cực Phẩm Hệ Thống – Chương 123: Bảng xếp hạng thành tích!

“Chuận bị bắt đầu tăng trọng lực… Các thí sinh chuẩn bị….. 3… 2…. 1…. Bắt đầu!!

Tiếng nói vừa dứt thì lập tức một luồng áp lực lập tức truyền xuống toàn bộ căn phòng… Trấn Thiên cảm nhận trọng lực trong căn phòng thì cũng không có cảm giác gì… Hiện tại hắn không dám mở trọng lực nhẫn chứ mỗi ngày bình thường hắn mỗi lúc đều mở ở mức gấp 3 lần trọng lượng bình thường để vừa hoạt động vừa có thể tu luyện… Mặc dù hiệu quả không lớn nhưng vẫn có chút tác dụng… Khiến cho Thể Tu của hắn cũng có tiến bộ một chút… Hiện tại Trấn Thiên đã có thể ở trong trọng lực gấp 5 lần bình thường mà vẫn chạy, hoạt động chuyển bình thường được…

Đối với các những người theo con đường rèn luyện thân thể này thì chịu đựng trong môi trường trong lực gấp hai lần bình thường là quá bình thường…. Không có gì đáng nói cả…

Thời gian cứ thế qua đi vô cùng nhanh chóng…. Còn không để mọi người kịp chuẩn bị về tinh thần thì căn phòng lập tức tăng lên trọng lực… Gấp 3 lần bình thường… Gấp 4 lần có một người ngã xuống… Gấp 5 lần có hai người ngã xuống… Gấp 6 lần có năm người ngã xuống… Lúc này trong căn phòng chỉ còn đúng hai người… Một là Trấn Thiên và người còn lại thật không ngờ lại là Phùng Phô Mai Que!!!

Trấn Thiên thì lũng này cũng không có cảm giác gì nhiều… Trong lúc đi ngủ hắn có bật trọng lực lên gấp 10 lần thì trọng lực gấp 6 lần trong căn phòng này có là gì??

Nhìn Phùng Phô Mai Que đứng ở một bên sắc mặt khó coi vô cùng, Trấn Thiên lúc nãy có chút lưỡng lự xem có nên tiếp tục hay không… Hắn cũng đã muốn dừng lại từ lúc trọng lực vời mới lên 6 được mười giây nhưng hắn lại sợ số điểm tích lũy không đủ khiến cho không thành công tiến vào trong nội viện…. Số lượng người đến kiểm ta cũng phải trăm ngàn người cơ mà… Nhân tài tầng tầng lớp lớp… Biết đâu ở những khu kiểm tra khác lại có nhiều những tên vô cùng khủng bố thì lại làm sao???


Suy nghĩ một chút, Trấn Thiên lại tức đứng yên như tượng vậy, sắc mặt không có chút biểu cảm nào…. Thời gian một phút ở mức 6 rất nhanh qua đi và sang tới mức 7….. Phùng Phô Mai Que lúc này thực sứ đã giống như không thể chịu đựng được nữa… Hắn mới chịu được 15 giây ở mức 7 đã lập tức quỵ gối xuống…. Chống tay lên mặt đất nhưng lại cố gắng không chả cả thân thể nằm bệt dưới đất…. Trấn Thiên thấy vậy thì cũng lập tức học theo Phùng Phô Mai Que… Trả vờ ngã xuống, chống tay trên mặt đất, sắc mặt thì nhăn nhó khó chịu….

Thời gian một phút ở mức 7 rất nhanh cũng qua đi… Khi vừa qua tới mức 8 thì Phùng Phô Mai Que đã có dấu hiệu cạn kiệt sức lực….. Nhìn Phùng Phô Mai Que sắc mặt trắng bệch sắp ngã xuống đất thì Trấn Thiên không còn suy nghĩ nhiều nữa mà lập tức giả vờ ngã bộp xuống đất… thả lỏng toàn bộ cơ thể để cho trọng lực ép mình xuống…. Hắn không muốn về thứ nhất… Hắn không muốn gây chú ý quá nhiều!! Như vậy mới có thể đơn giản điều tra không lo bị quản lý….

Phùng Phô Mai Que còn đang cố chống cự, thấy được Trấn Thiên đã ngã xuống thì cũng thở dài một hơi sau đó ngã “Uỳnh” xuống đất!! Thở hổn hển… Có vẻ như hắn đã gắng hết toàn bộ sức lực của bản thân mình….

Khi cả hai người vừa ngã xuống thì căn phòng lập tức mất đi toàn bộ áp lực… Trở về trọng ban đầu như bình thường…. Trấn Thiên cảm nhận được điều này thì lập tức từ trên mặt đất đứng dậy, đi tới đỡ Phùng Phô Mai Que rồi cùng rời đi phòng trọng lực…

” Nhóm thứ nhất kết thúc… Sang phần kiểm tra tiếp theo… Nhóm thứ hai chuẩn bị..!!!” Khi Trấn Thiên và Phùng Phô Mai Que vừa ra khỏi căn phòng thì tên thanh niên học viên của Thể Viện lập tức hô lên… Sau đó thì sai người đưa hai người đi qua chỗ để kiểm tra phần tốc độ….

Phần thi tốc độ thì cũng không có gì là lằng nhằng cả… Đơn giả là cả 10 người xếp bằng hàng nhau… Thi chạy trên một đoạn đường dài 2000 Mét… Ai về nhất được 100 Điểm tích lũy… nhì thì 90 và cứ thể giảm xuống bét là được 10… Đối với phần thi này thì Trấn Thiên cũng không có gì để dây dưa cả….


Ngồi quan sát chỉ hô: “Chuẩn bị… Sẵn sàng…. Băt đầu…..”

Chạy lạch bà lạch bạch về nhất và….. Xong!!!

Trấn Thiên đạt được 100 Điểm tích lũy… Chả có cái gì của khỉ gì để nói cả…. Nhạt nhẽo đến mức tác giả cũng phải kiếm chai nước ngọt về uống xong rồi viết tiếp….

Thời gian một ngày kiểm tra nhạt nhẽo của Trấn Thiên cứ thể qua đi mà hắn còn không biết hôm nay hắn đã làm cái đếch gì… Hắn không biết là hăn đang đi kiểm tra ở dị giới!! Thế giới của Võ giả hay là đang đi thi Sea Game, thi Olympic nữa… Này thì nâng đá… nào thì chạy… Được mỗi cái chống chịu trọng lực là khác biệt!!! Chẳng nhẽ yêu cầu tuyển học viên của Thể Viện cũng chỉ có thế??? Nếu vậy thì… Thực sự quá thất vọng!!!


Sáng đến sáng ngày thứ ba, tất cả các thi sinh tham gia kiểm tra đều được tập trung tại quảng trường của Thể Viện chờ đợi thông báo kết quả… Nghe nói danh sách trúng tuyển lần này đều là chỉ có hơn năm ngàn người mà thôi…. Con số này so với tổng hơn một trăm ngàn ngươi dự thi mà nói thì thực sự quá ít ỏi!! Nhưng điều đó cũng là đúng thôi… Làm gì có nơi nào lại muốn chọn học viên một cách bừa bãi cơ chứ??? Như vậy vừa tốn đất, vừa tốn tài nguyên tu luyện lại còn làm mất đi danh tiếng của Học Viện nữa….

Trong lúc mọi người còn đang xì xào bàn tàn dưới quảng trường đi một người đàn ông trung niên tầm 40, 50 tuổi có thân hình vạm vỡ tiến lên phía trước, đối với tất cả mọi người rống lên:

“Tất cả im lặng cho ta!!!”

Tiếng rống chấn động thiên địa lập tức khiến cho cả đám người câm như hến, không dám phát ra một chút tiếng động nào…

Trấn Thiên nhìn thấy người đàn ông này thì cũng lập tức nhận ra… Người này không ai khác chính là người đàn ông lần trước đã “Thả gió thổi rắm” ở khu hắn thi đấu… Xem ra địa vị của người này ở Thể Viện không phải là nhỏ… Nếu không thì tất nhiên là không được chủ trì lần tuyển học viên lần này….

Nhìn tất cả mọi người đều câm nín, không dám phát ra một tiếng động nào thì hắn hài lòng gật đầu một cái, sau đó trầm giọng nói:

“Phần thi của các ngươi ngày hôm qua và hôm kia đã hoàn toàn có kết quả…. Lần này chỉ có 6696 người là đạt đủ tiểu chuẩn để có thể tham gia lần khảo hạch đặc biệt này… Còn số còn lại nếu muốn tiếp tục tham gia học viện thì hãy đi đóng tiền học… Sau đó thì cố gắng luyện tậm… Biết đâu lần kiểm tra cuối năm thì các ngươi sẽ được trở thành một Học Viên Bình Thường, số tiền đóng học đương nhiên cũng là ít hơn nhiều so với Học Viên Ngoại Viện rồi!! Đương nhiên các ngươi nên nhớ rằng học viên bình thường và học viên ngoại viện đều là được đào tạo như nhau… môi trường học tập như nhau… Chỉ khác cái học phí đắt hay rẻ mà thôi…. Còn nếu muốn được đãi ngộ một cách tuyệt đối thì đơn giản thôi…. Hãy trở thành Học Viên Nội Viện!!!!”


Lời của người đàn ông này không phải chỉ là dành cho những tên biết mình trượt mà là còn dành cho những người vượt qua được… Ý nói đơn giản chỉ là nếu người muốn sự khác biệt, nếu người muốn làm người trên người… Thì hãy vào nội viện mà học tập!!!

Nghe xong lời của người đàn ông này thì nhiều cảm xúc khác nhau xuất hiện trên mặt của mỗi người.. Có sợ hãi… có chờ mong… có hưng phấn… trong đó cũng có vài người bình thản… Dường như đã biết trước được kết quả của bản thân là trượt hay đạt….

Trấn Thiên mặc dù đối với bản thân rất có tự tin nhưng cũng không nhịn được trong lòng hồi hộp… Trên đời này không có chuyện gì là không thể xảy ra!!!

“Không để các ngươi chờ lâu… Đây chính là danh sách toàn bộ những người trúng cử!! Đánh dấu toàn bộ bằng số hiệu… Không có tên… Nội trong ngày hôm nay phải tập trung ở Đại Điện của Thể Viện để đăng ký có tiếp tục phần thi đặc biệt hay không…. Ta xin nói trước!! Phần thi này có thể dẫn đến nguy hiểm tính mạng… Lựa chọn là ở các ngươi…”

Nói xong, hắn cũng lập tức quay đầu ra hiệu cho các học viên của Thể Viện tiến lên tiếp tục… sau đó một mặt lạnh tanh rời đi…

Cùng lúc đó có hai tên học viên của Thể Viện đột nhiên cử động… chạy đến phía chỗ hai cột trụ khổng lồ cao tầm 60 mét… Mỗi người mỗi cột… Song song cầm một quyển trục khổng lồ leo lến đến đỉnh….

Trong ánh mắt chờ mong của tất cả mọi người… Hai người này lập tức vung tay…. Quyển trục dần dần được mở ra… Hiện ra dánh sách của toàn thể những người vượt qua với cái tên khổng lồ ở trên đầu…

Bảng Xếp Hạng Thành Tích!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.