Bạn đang đọc Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường – Chương 7
[img][/img]
Tử hàn nhìn gương mặt tràn đầy sát khí của tên mạnh khương . Cô làm ra vẻ như không có chiện gì xảy ra , gương mặt thiên sứ chốc tỏ vẻ lo lắng :
– nè hôm wa sao bạn không đến dậy làm mình đợi mún chết lun đó.
Cô ngân dài từ cuối khiến anh tức đến nỗi hét lên :
-nguyệt tử hàn cô còn dám nói nữa hả rừ rừ cô kêu chó ra cắn tôi mà còn dám nói ..
Tử hàn ngẩn ra :
– chó hả ý anh là con kiki nhà tôi á ủa sao kì dậy mình nhớ nó chỉ cắn những tên xấu xí gương mặt gian tà và đê tiện thôi mà kì thiệt nha chậc sao nó lại cắn anh nhỉ .
Mạnh khương cứng họng :
-côôô
Tử hàn lè lưỡi trêu tức mạnh khương , cô thong thả bước qua mặt hắn trở về chỗ ngồi rồi nhìn tên khốn triết vũ kẻ mà cô căm ghét nhất . Còn triết vũ vẩn lạnh lùng chăm chú đọc sách. Giờ lịch sử là giờ mà ai cũng ghét nhất. Thầy NHÃ vẫn cứ thao thao bất tuyệt còn lũ học trò cứ sật sừ vì buồn ngủ . Riêng tử hàn vẫn chăm chú mắt không rời khỏi quyển sách. Mạnh khương ngán ngẩm nhìn triết vũ :
– nè sao tự nhiên cô ta siêng đột suất thế .
Thầy NHÃ tỏ vẻ không vui nhìn lũ học trò rồi hài lòng nhìn tử hàn đang chăm chú nhìn quyển sách. Thầy tiến lại giọng vẫn thao thao :
– như các em cũng biết về nhân vật nữ hoàng cleopatrai và đế quốc la mã .
Tử hàn rưng rưng nước mắt :
-ôi thật là vĩ đại.
Thầy mỉm cười , cô nói tiếp :
– tên con trai tự tử chết còn người con gái bị siđa chết theo ôi thật là vĩ đại.
Tử hàn đang đọc truyện chợt cô cảm nhận được một luồn sát khí thì ngước mặt lên thấy thầy nhã đang nhìn mình bằng con mắt hình viên đạn, cô mỉm cười :
– hi hi ủa thầy xuống hồi nào dậy .
Thầy nhã nghiến răng :
– nguyệt tử hàn em chết với tôi.
Mạnh khương hí hửng nhìn nguyệt tử hàn và ông thầy hói dạy lịch sử :
-hô hô hô cô chết chắc rồi nguyệt tử hàn. Triết vũ lắc đầu
. Gương mặt thiên sứ của cô long lanh vài giọt lệ :
– hic hic thầy ui em biết lỗi rồi mà thầy tha cho em đi mà thầy .
Thầy nhã hỏi :
– em đã đọc truyện từ lúc nào? Phải trả lời thành thật cho tôi.
Tử hàn nhanh nhảu:
– dạ thưa thầy từ đầu năm đến giờ ngày nào em cũng đọc hết ạ .
Thầy trợn mắt rồi hét lên :
– hừ em giỏi lắm mau ra ngoài lớp đứng cho tôi
. Tử hàn chu mỏ rồi lầm bầm :
– xí ông thầy chết tiệc hói là phải dái cho ông hói hết đầu luôn cho đẹp .
Thầy nhả trừng mắt :
– em nói gì đó hả ?
Gương mặt ác quỷ lại biến thành thiên sứ
: – dạ em có nói gì đâu em đang lo lắng cho thầy mà thầy em sợ thầy nghĩ nhìu bị đầu hói
[img][/img]
Thầy nhã tức giận bỏ đi. Tiếc học tử thần trôi qua một cách nhanh chóng. Ra chơi mạnh khương đi loanh quanh thì phát hiện ra trên chiếc ghế đá thân iu của mình đã có người chiếm mất
Mạnh khương nhìn nguyệt tử hàn đang ngủ ngon lành anh chau mi :
-con nhỏ này cô nghĩ cô là ai mà giành chỗ của tôi hả ?
Anh hét lớn nhưng dường như cho dù núi băng ở bắc cực có tan hết , người ngoài hành tinh có đến xâm lược trái đất thì cũng nhất quyết không dậy. Anh định véo tai cô thì bất giác tim đập nhanh đến lạ, cô ngũ trông cực kì dễ zương không khác gì một thiên thần. Mạnh khương bất giác rùng mình :
– oái mình đang nghĩ cái quái gì thế này tại sao lại khen cô ta dễ zương chứ ôi có lẽ mình bị cảm nặng rồi phải uống thuốc thôi.
Mạnh khương trừng mắt nhìn cô rồi véo thật mạnh :
– này con heo kia dậy mau trả chỗ cho tôi ngủ (ở đây có những hai con heo )
Tử hàn đau wá nên hét toáng lên :
– oái đau wá làm gì thế hả muốn giết người à !!
Mạnh khương nhún vai :
– ai bảo cô ngủ ở đây làm gì đây là chỗ của tôi !!
Tử hàn biểu môi :
– xì bằng chứng đâu anh nói cái chỗ này là của anh chứ hay là anh thấy bổn tiểu thư đẹp wá nên thương tôi rồi chứ gì .
Mạnh khương trợn mắt làm đọng tác ói :
– này cô nghĩ sao mà nói tôi thích cô hả tôi đâu có điên .