Bạn đang đọc Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường – Chương 12
Tử hàn bĩu môi : -cuộc thi tài năng ak. Mạnh khương gật đầu : -phải hằng năm nhà trường tổ chức cho các học sinh giao lưu với nhau lớp ta sẽ diễn kịch. Tử hàn nhún vai : -chán òm. Triết vũ đặt quyển sách xuống : -cô có được mời tham gia đâu mà chán với chả òm. Tử hàn tức khí, nắm chặt tay : -rừ rừ đồ đáng ghét. Mạnh khương phì cười : -này đầu đất coi bộ cô có vẻ sợ triết vũ nhỉ . Tử hàn ngếch mặt lên : – hứ tôi làm gì phải sợ hắn chứ . Mạnh khương hỏi tiếp: -thế cô có sợ tôi không ? Tử hàn ôm bụng cười nắc nẻ : -sợ anh á đời nào. Mạnh khương nghiến răng mặt đen lại : -mệt tới giờ học rồi tránh ra cho tôi coi (t/g :giận vô cớ)
Trong lớp,sau khi bóc thăm chọn vai tử hàn hơi chau mày : -cái gì mình sẽ làm bà hoàng hậu á. Thật bất công gương mặt xinh đẹp như vầy mà phải đóng vai ác ư thật bất công. Mạnh khương cười giễu : -tôi thấy vai ấy hợp với cô lắm đấy. Tử hàn nắm chặt tay : -thế anh làm ai? Mạnh khương mặt đen lại, tử hàn chộp lấy tấm giấy “chú lùn” . Một tràn cười vang lên từ hoàng hậu tử hàn. Mạnh khương trừng mắt, tử hàn lè lưỡi : -hứ anh cũng có hơn gì tôi chứ. Thế tên kia vai gì ? Mạnh khương nhún vai : -triết vũ ư? Là hoàng tử. Tử hàn chau mày : -hứ ai xui xẻo làm công chúa của hắn thế nhỉ? Triết vũ chẳng mảy may đến vai diển và cô công chúa . Anh vẫn chăm chú đọc sách , rồi cười nhạt : -hoàng hậu ư? Đúng là hợp với cô ta wá còn gì.
hinh nhu la dag thieu 1 phan hay sao y nho
[img][/img]
Thấm thoát cái ngày quái quỷ kia cũng đã đến. Tử hàn soi mình trong gương, đúng là nhìn cô trong hơi gian tí vì tài hóa trang ắy mà. Tử hàn tiếp tục nói xỏ mạnh khương hắn trong vai chú lùn chẳng hợp tí nào. Còn tên hoàng tử lợn kia thì chẳng thấy đâu, từ phía cửa một chàng hoàng tử với mái tóc bạch kim bước ra. Vẫn gương mặt ẩn chứa hàn băng đó . Trông triết vũ chẳng khác gì một chàng hoàng tử thực thụ. Tử hàn ngây người ra mắt không rời khỏi anh. Triết vũ đi ngang wa cô phong thái vẫn rất lạnh lùng. Bước ra cánh gà, tử hàn trợn mắt. Phía dưới khán đài là những băng rôn mang tên triết vũ và mạnh khương kèm theo chữ I Love You cộng thêm sự hò hét của lũ hám trai mà dai như đỉa đói kia. Sau tấm phong với tư cách là phó hội trưởng hội học sinh lên phát biểu. Lũ điên la hét inh ỏi. Mạnh khương mỉm cười một nụ cười toả nắng. Lũ con gái càng hét dữ dội hơn wả là hỗn loạn. Tử hàn bĩu môi : -cái gì mà hoàng tử mặt trời , hoàng tử băng giá chứ. Hoàng tử heo với hoàng tử lợn thì đúng hơn. Mạnh khương đắc ý nhìn tử hàn : – đấy cô thấy chưa? Fan của tôi không đấy. Tử hàn tặc lưỡi : -hazzi! Tội nghiệp chắc mắt họ có vấn đề mới dậy. Mạnh khương liếc cô,tử hàn lè lưỡi trêu tức anh. Bức màn được vén lên, vở kịch nàng bạch tuyết và 7 chú luan khai
Tiếc mục diễn ra suôn sẻ , chủ yếu tất cả đều hướng về tên hoàng tử do triết vũ thủ vai và tên chú lùn thứ 5 do mạnh khương đóng. Cho đến cảnh cuối công chúa đột nhiên đau bụng và bỏ chạy vào tolet. Tên đạo diễn mặt mụn vò đầu bứt tay như gã điên : -trời ơi phải làm sao bây giờ. Tử hàn bĩu môi : -hừ biết thế đã khỏi diễn ngay từ đầu phiền phức wá đi. Bỗng dưng tên mặt mụn nhìn tử hàn chăm chú , cô chau mày : -nhìn cái gì mà nhìn . Tên mặt mụn hồ hởi : -cậu được đấy. Tử hàn nhún vai : -tôi không thuộc lời thoại. Vả lại tôi không thích diễn chung với tên đầu heo kia. Tên mặt mụn không nghe lời cô vẫn cứ thao thao bất tuyệt : -nếu cô đồng ý thì sẽ được cộng vào điểm thi đua và được tuyên dương trước lớp. Vả lại cảnh cuối công chúa chỉ ngủ thôi nên không cần lời thoại vv và vv… Tử hàn nhăn mặt , một người chưa từng đụng đến cuốn truyện cổ tích thì làm sao biết cảnh cuối là như thế nào. Vả lại nghe cái tên mặt mụn này ca cẩm thôi cũng đủ điếc tai . Cô cắt ngang : -thôi thôi chỉ ngủ thôi đấy. Cậu mà dám lừa tôi là cậu chết chắc. Tên mặt mụn nuốt nước bọt cười gượng : -tất nhiên. Triết vũ thở dài thườn thượt : -đúng là đồ ngốc
Dưới khán đài lại ồ lên : -ôi tớ muốn làm công chúa wá. -triết vũ tuyệt wá. -con nhỏ công chúa đó thật có diễm phúc . Triết vũ nhìn tử hàn , mái tóc được búi cao cài một cái vương miện . Hàng mi công vút trong chiếc đầm trắng tinh khôi trong cô không khác gì một nàng công chúa . Tử hàn cảm thấy hơi ấm của triết vũ đang ở rất gần khi cô mở mắt thì có lẽ đã wá muộn. Dưới khán đài như rung động lên. Phía xa xa mạnh khương cười buồn : -triết vũ cậu thật may mắn. Tử hàn như đơ người ra chưa hoàn hồn , cho dù là đóng kịch đi nữa nhưng đây cũng là nụ hôn đầu của cô. Từ nhỏ cô ước rằng nụ hôn này sẽ trao cho bạch mã hoàng tử của mình chứ đâu phải tên bạch trư này. Tên mặt mụn nói nhanh : -lẹ lên kéo màn xuống nhanh. Tử hàn đẩy triết vũ ra : -đồ biến thái làm gì vậy hả? Triết vũ quăng kịch bản cho cô xem. Tử hàn trợn mắt há hốc : -cảnh cuối hoàng tử trao cho công chúa nụ hôn ngọt ngào đánh thức nàng dậy sau giấc ngủ dài. Tử hàn nắm chặt tay ánh mắt hình viên đạn nhìn tên mặt mụn : -khốn kiếp nếu ta không băm ngươi ra thành trăm mảnh thì ta không phải là nguyệt tử hàn. -ối ối tha cho tôi. Khi tên mặt mụn đã tan xác nằm một đống thì tử hàn nhìn triết vũ , hai hàng mi đã đọng nước : -sao cậu biết mà vẫn lừa tôi . Đồ đáng ghét . Rồi cô đánh túi bụi vào anh : – cậu có biết đó là nụ hôn đầu tiên của tôi không . Đồ đầu heo. Triết vũ im lặng ( hình như là nụ hôn thứ hai rồi ) rồi bất chợt vô thức anh ôm cô vào người trước sự ngỡ ngàng của mọi người : -đồ ngốc đừng khóc nữa tôi xin lỗi đừng khóc nữa. Rồi cảm thấy mọi người đang nhìn mình anh bỏ cô ra có lẽ không ai nhận ra nhưng mặt của cả hai người đều đã ửng đỏ. Triết vũ thầm nghỉ : -chết tiệc mình đang làm cái quái gì thế này điên mất thôi. Tử hàn hoàn hồn cô nghiến răng : -lâm triết vũ cậu . “bốp” một cú đấm thật lực làm triết vũ ngã nhào . Tử hàn tức tối bỏ đi. Tên mặt mụn nhìn triết vũ : -đúng là đầu gấu mà. Triết vũ nhún vai. Sau đó lại trở về nét lạnh lùng ban đầu. -nguyệt tử hàn cô làm tôi điên mất thôi. Điên thật rồi , chết tiệc mà rốt cục tại sao mình lại làm thế rốt cục mình bị gì. Làm sao mà mình có thể thích con nhỏ vừa ngốc nghếch vừa đáng ghét đó chứ. Trong tâm trí anh bây giờ đang rất hỗn loạn. Nhưng khi cầm sách lên đọc mọi thứ lại lắng yên . Mạnh khương dựa vào tường : -đúng là mình thật sự thích con nhỏ ngốc đó rồi.
[img][/img]
Tử hàn trở về nhà nằm dài trên sofa : -khốn kiếp rốt cục tại sao mình lại dây vào hắn cơ chứ . Nguyệt tử hàn mi làm sao thế này. Trong lúc đó triết vũ trở về nhà, mẹ anh là Lý phu nhân đã đứng đợi từ trước : -triết vũ à ta có chiệ muốn nói với con. Triết vũ chau mi nhưng cũng miễn cưởng ngồi xuống . Lý phu nhân chậm rải : -ba con sắp về rồi . -thế thì có liên quan gì đến tôi chứ. -đừng chống đối cha con nữa sẽ chẳng có ích lợi gì cho con đâu. -hết rồi chứ nếu hết rồi thì con xin phép. Triết vũ đứng phắt dậy bỏ vào trong . Lý phu nhân chỉ thở dài. Triết vũ nằm dài trên sofa mắt khép hờ : -rốt cục ông ta đã trở về. Ông ta lại muốn cái gì đây chứ. Thật phiền phức.
Hôm sau đi học tử hàn thấy nhửng cặp mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hướng vào cô. Trên tập san của trường là bài báo với tựa đề ” hoàng tử triết vũ và cô gái may mắn trong lễ hội văn hoá” . Tử hàn há hốc : -cái gì! Ai may mắn chứ . Chết tiệc . Tấm ảnh này ( tấm ảnh hai người đanh hôn nhau ở lễ hội văn hóa ) . Ngay cả con công chúa diễn từ đầu tới gần cuối cũng ưu ái dành tặng cho cô ánh mắt hình viên đạn. Xui xẻo thay khi chưa vào lớp thì đã đụng một lũ điên. Kẻ cầm đầu nhìn cô : -mày là nguyệt tử hàn . Con nhỏ lúc nào cũng giả vờ để lủi hủi theo sau anh triết vũ với mạnh khương đó hả ? Tử hàn nghiến răng : -rút lại những lời đó nếu không muốn bị nhừ tử. Kẻ không biết sống chết kia vẩn cười nham nhở : -sao nói trúng tim đen rồi hả. Coi bộ mày chắc khoái lắm khi vinh hạnh được anh triết vũ…hả. Tao đoán không lầm con nhỏ kia bị đau bụng là do mày . Đúng là cáo già mà. Một nhỏ khác xen vào : -lại còn giả vờ khóc để anh triết vũ ôm vào lòng lợi dụng lòng tốt của anh ấy không thể tha thứ được . -quánh nó đi. Tử hàn nắm chặt tay : -tao đã cảnh cáo mà tụi mày không nghe được để xem má mày có còn nhận ra mày không nhé. Ánh mắt cô lạnh khiếp người đến lũ điên kia cũng phải nổi da gà. Tử hàn nhếch miệng, khi bọn điên kia nhận ra chuyện gì thì đã wá muộn. Kẻ nào ngốc mà kiếm chuyện với nguyệt tử hàn cô thì chỉ có từ chết tới bị thương thôi