Bạn đang đọc Công Chúa Siêu Quậy Và Ác Ma Học Đường – Chương 11
Mạnh khương trợn mắt ngạc nhiên rồi ôm bụng cười lớn : -hahaha là là cô đó hả nguyệt tử hàn hahaha đẹp wá đi mất hôhôhô. Tử hàn tay đã thành nắm đắm : -có mau im không hả không thì tới cái mặt của cậu đấy . Tử hàn phóng lên bàn vắt chân chữ ngũ , tay đụng nhẹ con mắt và một bên má xuýt xoa : -hic hic còn đâu gương mặt xinh đẹp này nữa chứ . Ngẩm nghĩ một hồi cô đắc ý : -hứ dù gì mình vẫn hơn cô ta khakhakha mình vẫn còn đi học còn cô ta phải nhập viện . Mình bầm một mắt cô ta 2 mắt mình sưng một má cô ta 2 má mình không chảy máu mũi nhưng cô ta có . Hứ thế mới đáng . Hahaha . Tử hàn cười lớn ,mạnh khương nhìn cô như nhìn một sinh vật lạ : -cô ta bị quánh rồi chạm mạch luôn rồi à. Triết vũ nhìn cô rồi bước ra khỏi chỗ ngồi : -ồn wá đi. Tử hàn bỉu môi : -đồ đáng ghét . Rừ rừ
Ra chơi triết vũ lạnh lùng : -nguyệt tử hàn ! Tử hàn chau mi : -gì? Triết vũ trả lời : -theo tôi. -tại sao tôi phải theo anh chứ ? -300 bài anh văn! -oái đi là được chứ gì. Tử hàn tức tối miễn cưỡng đi theo triết vũ. Đến phòng y tế . Triết vũ bảo : -ngồi xuống đi . Nói rồi anh nhẹ nhàng thoa thuốc cho cô, tử hàn sững sờ nhìn anh : -cậu… Tim cô lại loạn nhịp cả lên. Triết vũ đặt vào tay cô lọ thuốc : -sáng 1 lần tối một lần sẽ mau hết sưng. Anh bỏ đi, tử hàn đơ người ra rồi cô hét lên : -này định bố thí đấy hả ? Cô định quăng đi nhưng không hiểu sao không nỡ. Cô nhét vào túi : -kệ đồ cho không ngu gì không lấy. Nghĩ rồi cô lại tung tăng bước về lớp học. Tên triết vũ cũng như chưa hề có việc gì xảy ra.
[img][/img]
Tử hàn leo lên xe phóng ra công viên, triệu nhã kỳ đã ở đó rồi. Nhã kỳ nhếch môi : -đã lâu không gặp nguyệt tử hàn , coi bộ để đút lót mà vào được ACCEL cũng không dễ gì nhỉ. Tử hàn lạnh giọng : -là cô làm đúng không? Nhã kỳ nhún vai : -ái chà tôi không nghỉ là cô không biết người đó là tôi. Thông minh thế là vừa rồi đấy thiên kim đại tiểu thư của dòng họ nguyệt. Cô không cần cảm ơn tôi đâu vì đã giúp cô đo được sự thông minh của cái đầu to mà óc như quả nho của cô đâu hahaha. Tiếng cười của nhã kỳ còn chưa dứt thì một bạt tay giáng xuống gương mặt xinh đẹp của ả. Tử hàn cười nhạt : -ồ không tôi phải cảm ơn lòng tốt của cô chứ có vẻ cái tát này là một món quà thích hợp đấy. Nhã kỳ trừng mắt “pặt” bàn tay của cô bị tay của tử hàn giữ lại : -triệu nhã kỳ tặng lại món quà tôi tặng cho cô không vui tí nào đâu. Nhã kỳ kéo tay lại : -hừ khá lắm để xem cô giỏi tới mức nào. Tử hàn lạnh lùng : -để xem mai cô còn có thễ vát mặt vào TAW không. Hay là biến dạng rồi
Mạnh khương trợn mắt ngạc nhiên rồi ôm bụng cười lớn : -hahaha là là cô đó hả nguyệt tử hàn hahaha đẹp wá đi mất hôhôhô. Tử hàn tay đã thành nắm đắm : -có mau im không hả không thì tới cái mặt của cậu đấy . Tử hàn phóng lên bàn vắt chân chữ ngũ , tay đụng nhẹ con mắt và một bên má xuýt xoa : -hic hic còn đâu gương mặt xinh đẹp này nữa chứ . Ngẩm nghĩ một hồi cô đắc ý : -hứ dù gì mình vẫn hơn cô ta khakhakha mình vẫn còn đi học còn cô ta phải nhập viện . Mình bầm một mắt cô ta 2 mắt mình sưng một má cô ta 2 má mình không chảy máu mũi nhưng cô ta có . Hứ thế mới đáng . Hahaha . Tử hàn cười lớn ,mạnh khương nhìn cô như nhìn một sinh vật lạ : -cô ta bị quánh rồi chạm mạch luôn rồi à. Triết vũ nhìn cô rồi bước ra khỏi chỗ ngồi : -ồn wá đi. Tử hàn bỉu môi : -đồ đáng ghét . Rừ rừ
Ra chơi triết vũ lạnh lùng : -nguyệt tử hàn ! Tử hàn chau mi : -gì? Triết vũ trả lời : -theo tôi. -tại sao tôi phải theo anh chứ ? -300 bài anh văn! -oái đi là được chứ gì. Tử hàn tức tối miễn cưỡng đi theo triết vũ. Đến phòng y tế . Triết vũ bảo : -ngồi xuống đi . Nói rồi anh nhẹ nhàng thoa thuốc cho cô, tử hàn sững sờ nhìn anh : -cậu… Tim cô lại loạn nhịp cả lên. Triết vũ đặt vào tay cô lọ thuốc : -sáng 1 lần tối một lần sẽ mau hết sưng. Anh bỏ đi, tử hàn đơ người ra rồi cô hét lên : -này định bố thí đấy hả ? Cô định quăng đi nhưng không hiểu sao không nỡ. Cô nhét vào túi : -kệ đồ cho không ngu gì không lấy. Nghĩ rồi cô lại tung tăng bước về lớp học. Tên triết vũ cũng như chưa hề có việc gì xảy ra.
[img][/img]
Trở về nhà, lấy lọ thuốc ra cô mới biết không phải có một mà có những hai lọ thuốc : -chẳng lẽ là tên mạnh khương ư ? Cầm hai lọ thuốc cô cảm thấy lòng ấm áp , nhưng niềm vui mới nhen nhóm chưa được bao lâu thì : -tiểu thư cậu vũ đến người xuống đi ạ. Tử hàn nhăn mặt rồi quăng hai lọ thuốc lên bàn một cách vô tình. Lại học anh, tử hàn chán nản cầm viết. Triết vũ thì vẫn tiếp tục đọc sách như thường lệ. Mà trong anh lúc đọc sách thì tuyệt thật. Tử hàn bĩu môi : -đúng là đồ đầu heo.
Triết vũ nhìn tử hàn ngủ ngon lành trên đống sách. Anh định lay cô dậy nhưng lại thôi ,triết vũ lắc đầu : -ngủ xấu nết wá đi mất (ngủ gì mà nước miếng chảy dài xấu nết thật ) . Triết vủ nhìn cô một hồi lâu : -hừ đúng là đầu đất. Khi tử hàn tỉnh thì triết vũ đã về tự bao giờ. Cô đưa tay chạm lên môi, vừa nảy có một cảm giác tê đầu lưỡi , rất ngọt ngào. Nhưng cô chẳng wan tâm phóng lên giường ngủ là việc đầu tiên cần phải thi hành. Trên chiếc môtô , gương mặt triết vũ nở ra một nụ cười tinh quái : -ôi mình điên mất thôi .