Đọc truyện Công Chúa, Sao Em Quậy Quá Vậy Hả? – Chương 3
Sáng sớm,
-Tiểu Ngọc,Tiểu Ngọc tỷ dậy chưa vậy?
Nha hoàn Nhi Nhi đến cạch chiếc giường rém mùng lên khẽ lay người cô gọi dậy.Tiểu Ngọc vì đang ngủ bị ánh sáng chiếu vào mắt và Nhi nhi lay người miễn cưỡng ngồi dậy,cô nhìn quanh,lên tiếng:
-Còn sớm mà Nhi nhi,đầu em bị gì vậy
-D…dạ sáng nay cô phải đi qua Hoàng Tề Quốc
Cô gãi đầu nghe Nhi nhi nói mới sực nhớ ra,liền tốc hành thay đồ rửa mặt.Cô mặc bộ y phục xanh dương cài trâm hoa trên đầu.Cùng Nhi Nhi bước ra chỗ xe ngựa đang đứng
-A.Tỷ tỷ đến rồi ạ~~
1 cô gái mặc y phục đỏ vàng cam đủ sắc màu chạy đến.Nhìn thấy cô ta,mặt Tiểu Ngọc méo mó
“Sao trên đời lại có người như thấy này cơ chứ”
-Mong cô lần sau đi với tôi mặc bộ nào ít màu thôi.trang điểm cũng không cần đậm vậy đâu.Diêm dúa quá!
Suy nghĩ đi kèm lời nói cô nhận xét thẳng thắn,dứt lời cô liền bước lên kiệu để lại Minh Thư cúi xuống đất mặt tối sầm
Cả hành trình đi cô chỉ có ngủ,ngủ,ngủ và ngủ thôi.Cứ Thế hàng tiếng trôi qua.Bỗng…PHẬP!!!1 chiếc mũi tên lao như bay vào kiệu cô khiến cô thức gấc.Khẽ thở dài 1 tiếng, trường hợp thường lệ mà
Nhưng lần này đám sơn tặc chắc chắn làm theo lời ai đó.Nhanh chóng nhảy xuống kiệu cô nhìn quanh xác định được số sơn tặc và cả…Kẻ đứng sau sai khiến chúng.Nhi Nhi thấy vậy đưa bảo ngọc kiếm cho cô.Cô dùng công năng chém đến đâu lẩm bẩm đến đó
-10 tên ở đám cỏ bên trái,20 tên còn lại ở bãi cỏ bên phải trên chiếc cây cổ thụ lớn có 5 tên.
Không tốn nhiều thời gian cô xử lý sạch đẹp bọn chúng,quân lính nhìn cô há hốc.Bây giờ Minh Thư mới chịu lộ diện.Cô chanh chua lên tiếng:
-Chuyện gì mà ồn ào vậy?
Tiểu Ngọc phất tay ra lệnh đi tiếng nhìn cô cười đểu rồi đi lên kiệu.Minh thư nghiến răng chịu đựng.Lúc nãy thất bại khiến cô rất bực
“Minh Thư cô thú vị lắm xem ta xử cô ra sao”
Vâng người ra lệnh của băng sơn tặc chính là Minh Thư,Tiểu Ngọc nhận ra khi cô ra ngoài,kiệu cô bị tấn cống còn minh thư thì không,còn nữa tên cầm đầu cầm lệnh bài của ả
Đến Hoàng Tề Các
Cô và Minh Thư mỗi người 1 hướng.Nhi nhi đến cạnh Tiểu Ngọc đưa cho cô 1 áo choàng đen đội mũ chùm kín đầu.Bắt đầu màn vui chơi quên trời quên đất.Hí hửng đi trên đường cùng với nhi nhi cô không để ý mà…ẦM.Cô đụng phải ai đó.Ngước lên nhìn:” Uầy,da hắn trắng,Mày kiếm,sống mũi cao,môi bạc.Khuôn mặt hắn chắc phải đạt tỉ lệ vàng rồi.Xem ra là 1 hảo soái ca đây ~~!”
-Nè tên kia không có mắt à?
-1 dân nữ bình bình thường mà dám hỗn láo vậy sao?
Hắn vưà dứt lời,hình tượng soái ca trong lòng cô lập tức sụp đổ trong chốc lát.
Tên đụng phải cô nhếch mép
-Ăn nói cho đoàng hoàng
Nhi Nhi đứng cạnh đỡ cô lên tiếng
-Đụng phải bổn vương thái độ gì đây
“Bổn vương?Hoàng tử của Hoàng Tề Các sao?”
-Công…
Nhi nhi định nói gì đó liền bị cô bịt miệng lại.nhéo vào hông Nhi Nhi 1 cái.Anh chàng đứng cạnh tên thối tha kia chìa tay ra trước mặt cô
-Ta giúp cô đứng dậy
-Cảm…cảm ơn ạ
Dân nữ hèn mọn xin hai vị vương gia tha tội
Cô bước lên và nói
-không sao.Lần sau đi cẩn thận
Chàng Trai ôn nhu nói
Dứt lời Tiểu Ngọc liền lôi Nhi nhi mất dạng
——————–
Hàn Thiên Đức:Đại vương gia,tính cách ôn nhu,hiền hòa
Hàn Đức Hải:Nhị Vương gia,tính cách:kiêu,lạnh,đủ thứ(anh này là nam9 ạ)