Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?

Chương 100 : Sa Ngã (1)


Bạn đang đọc Công Chúa Quỷ Dữ, Liệu Tôi Có Thể Yêu Em ?: Chương 100 : Sa Ngã (1)

Một cơn đau nhói đang lan rộng, một cảm giác tê rát đang nung nóng bên má trái của cô. Black Moon run rẩy đưa bàn tay sờ vết tát trên gương mặt mình, nước mắt không hiểu sao cứ chực ào ào rơi xuống. Lúc này, đối với cô, Hắc Đinh Thiên đã chết rồi, kẻ đang đứng trước mắt cô hiện giờ không phải là ông. Ông luôn tôn trọng ý kiến của cô, luôn đáp ứng mọi yêu cầu mà cô đưa ra, nhưng giờ đây, mọi thứ kết thúc rồi. Ba của cô không còn nữa.
“Black…Black Moon ! Ta…ta…ta không cố ý !”
Hắc Đinh Thiên kinh hoảng lắp bắp, miệng cố giải thích nhưng từ ngữ lại đứt quãng, không rõ ràng. Ông rất sốc, cũng không ngờ rằng sẽ có một ngày mình lại đi đánh cô con gái mà cả đời hứa trân trọng, yêu thương. Chẳng lẽ, những cảm xúc tiêu cực đã xâm chiếm lý trí của ông sao. Không ! Không thể nào ! Cho dù có có tức giận cách mấy thì ông cũng không bao giờ động thủ với cô. Rốt cuộc là vì cái gì !?
” Moon…!”
“Không !…Đừng gọi tên tôi ! Ông không….phải….ba tôi ! Ông….ông….bị con người…tẩy não rồi !”
Black Moon đau quá hóa cười, cô hất phăng bàn tay vừa mới đánh mình đang vươn tới. Nội tâm cô như bị hàng ngàn lưỡi dao cấu xé hóa thành những mảnh vụn vỡ.

Một lúc sau, Black Moon quay người hướng về phía cánh cửa. Lần này, cô không dùng tay để mở mà là lấy chân đạp thẳng, khiến cho cánh cửa đổ ập xuống lộ ra một bóng người đứng bên ngoài nãy giờ. Gin lẳng lặng nhìn cô trong tư thế án binh bất động, sau cuộc đối thoại đầy mâu thuẫn đó , cậu không còn gì để nói. Có lẽ trong mắt cô, cậu vô cùng bẩn thỉu, ghê tởm , nhưng đối với cậu, Black Moon thật sự rất đáng thương tội nghiệp. Chỉ cần nghe một từ “cảm hóa” đó thôi, cũng đủ để cậu hình dung con người bên trong của cô lạnh lẽo thế nào, hoặc là chứa đầy những tổn thương sâu sắc.
Hóa ra, đây mới là con người thật của vị hôn phu cậu.
“Thế nào ! Ngươi vui chứ !?”
Giống như đang tìm kiếm sự đắc ý trên gương mặt Gin, Black Moon nở một nụ cười giễu cợt rồi đau đớn bỏ đi mất. Hơi thở giá lạnh trên cơ thể cô ban nãy, vẫn còn vươn vấn lưu lại nơi này.
Bây giờ, trong căn phòng trống rỗng chỉ còn lại hiệu trưởng, ông ngơ ngác ngồi phịch xuống ghế, bàn tay rút ra một sợi dây chuyền lấp lánh tinh xảo. Đôi mắt ông vô hồn nhìn vào tấm hình tuy đã cũ kĩ , bạc màu nhưng lại chứa cả một niềm hạnh phúc lớn lao mà không có thứ gì có thể đánh đổi được.

“Hiệu trưởng…..!?”
Gin từ từ chậm rãi bước tới, cậu cũng vô thức nhìn vào tấm hình. Đó là một khung cảnh gia đình hạnh phúc quây quần bên nhau, và nổi bật nhất không ai khác là một cô bé có nụ cười trong vắt như hoa lan đầu mùa, vô cùng hồn nhiên, tươi sáng.
Đương nhiên, rất dễ dàng nhận ra, đây chính là Black Moon lúc nhỏ. Nhưng cậu thật không ngờ, cô trong bức ảnh này lại xinh đẹp, dịu dàng đến như vậy. Nhìn gương mặt trẻ thơ không một chút lo âu, nhìn đôi mắt to tròn không một chút dối trá. Đúng là , so với Black Moon hiện giờ, đây là hai con người hoàn toàn khác hẳn. Cậu thực sự rất muốn biết, cô rốt cuộc đã phải chịu cú sốc gì mà thay đổi đến đáng sợ như vậy. Hơn nữa, nếu như những khúc mắc đó biến mất, liệu cô có chấp nhận cậu không.
“Con gái thầy như thế nào !?”
Bất chợt, Hắc Đinh Thiên đột nhiên lên tiếng khiến cho Gin còn mải suy nghĩ lập tức đỏ mặt xấu hổ, vội vàng dời tầm mắt ra khỏi sợi dây chuyền. Ông cười cười nhưng con ngươi lại lấp lánh một giọt nước mắt, liếc nhìn bàn tay đã mất khống chế đánh cô, mặc dù cơn đau không còn nhưng cảm giác nhói buốt đó vẫn không hề tan biến. Hóa ra, sau một phút tĩnh tâm, ông mới hiểu được vì sao cô lại tức giận như vậy.
Tiểu Nhã : xin lỗi mấy chế, do phải sắp thi lớp chọn nẻn ta cần phải ôn bài nẻn thời gian ra chap sẽ không đúng thứ tự nữa, cho nên sau khi thi xong ta sẽ biết đền bù 3 chap , ( thật luôn đó )và 1 chap ngoại truyện về nhân vật Sum nhé. ( thông cảm nha T_T )


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.