Đọc truyện Công Chúa Hoa Tường Vi – Chương 28
Cô giáo (nhìn ra cửa lớp, vẻ mặt không hài lòng): Bùi Trấn Quốc, cậu… tôi đã bảo không có thi đấu gì rồi cơ mà.Chúng ta là 1 tập thể, phải đoàn kết. Chúng ta không nêntranh giành nhau như thế này. Cậu về lớp đi
Trúc Lam(nháy mắt với Tường Vi): Bùi Trấn Quốc hả? đừng nói với mình đây là papa của Lana lúc còn trẻ naz.
Trấn Quốc (vẻ mặt ngang tàng……….kênh kiệu): thôi đi, cô Mễ. đây là việc riêng của bọn hs chúng em, xin cô đừng có can thiệp vào.
Cô giáo (vẻ mặt tím tái): nếu không phải vì cậu là người thừa kế của gia tộc họ Bùi thì tôi đã tống cổ cậu rời khỏi đây rồi
Trấn Quốc(nở nụ cười ngạo mạn): nhưng đáng tiếc tôi lại là ngườicủa Bùi gia.vì vậy phiền cô gọi cho 3 học sinh cưng yêu quý của cô rađây đi. Chúng tôi so tài xong sẽ về lớp, không phiền cô đâu
Tử Khiêm(nói lí nhí, chỉ đủ để hội Tường Vi nghe thấy): Người như thế này mà lại có thể trở thành Bộ trưởng Bộ pháp thuật sao?
Chấn Thiên(gật gù): nhưng ông ta bây h khác xa so với ông ta thời còn trẻ như thế này. Bộ trưởng Bùi rất nghiêm túc trong công việc vàđối xử rất khiêm khắc với nhân viên. Sao lại là cái con người kênh kiệuhợm hĩnh này được nhỉ
Triết Vũ:vậy mới nói sự đời này có quá nhiều thứ bất ngờ
Trấn Quốc(cười khuẩy): thì ra cái lớp này ngoài Tường Văn, nhưNguyệt và Vĩ Hải ra thì chẳng còn nổi 1 nhân tài nào nữa. Vậy thi cácngười chấp nhận thua cuộc đi
Tường Vi(đứng lên): Nói thế mà nghe được ak? muốn gây sự phải không? được thôi, vậy thì đấu xem ai hơn. Đừng có ở đó mà lảm nhảm nữa.
Trấn Quốc (nhìn Tường Vi ngạc nhiên): Như Nguyệt? Chẳng phải làcô hôm nay không đi học sao? (ngó vào lớp) Vậy Tường Văn và Vĩ Hải đâu?(mặt tái đi)
Triết Vũ: sao? sợ rồi ak? thế muốn phân tài cao thấp nữa không? từ nãy h nghe cậu sủa, nhức tai lắm rồi
Trấn Quốc (mặt hầm hầm): mày….là ai? muốn chết rồi phải không? biến
Chấn Thiên(cũng tham gia): không thích. mà người nên biến ở đây là cậu đấy.chứ không phải là bọn tôi đâu
Tử Khiêm(can ngăn): Triết Vũ, Tường Vi,Chấn Thiên bình tĩnh nào.
Trúc Lam: sợ gì? chúng ta sao phải để cho cậu ta nhục mạ được? thích thì chiều? xem ai hơn mà to mồm
Cả lớp(lắc đầu): không, không. để hôm khác đi Bùi Trấn Quốc. hôm nay bọn mình không có người tham gia.hay…
Trấn Quốc(nhướng lông mày): sao lại không có người? bọn này không phải là người chắc. kêu to lắm mà. sao dám không (nhìn Tường Vi). saothế nữ hoàng? cô không dám thi khi không có Tường Văn ở đây sao
Tường Vi(nhếch mép cười): sợ? cậu hoang tưởng ak
Trấn Quốc (vỗ tay): tốt. vậy thì bắt đầu thôi
Cả lớp (ôm đầu); không được. họ thua mất. họ là người mới mà. không thể đấu lại bùi Trấn Quốc đâu
Tử Khiêm(nhìn cả nhóm 1 lượt): đây không phải là 1 ý kiến hay đâu. Các cậu quên lời dặn của pama Tường Vi rồi sao
——————————–>Flash black<——————————-
Anh chàng đẹp trai mới xuất hiện nhướng lông mày nhìn Tường Vi như nhìnngười đang bị mê sảng: “ nè nữ hoàng, đừng bảo ngay cả Giang Vĩ Hải nàycậu cũng quên đấy nhé. biết là cậu chỉ có mỗi mình Tường Văn thôi nhưngcũng nên để ý tới cả người khác nữa chứ?”. Trúc Lam nghe đến cái tênGiang Vĩ Hải mà ngỡ ngàng: “Giang Vĩ Hải không phải là Chủ tịch Giang,papa Chấn Thiên sao?”
Vĩ Hải(nhìn Trúc Lam đầy tò mò): Cậu…nói gì thế? mấy cậu là ai vậy? hs mới chuyển đến ak? nhìn trông hơi lạ.
Chấn Thiên: Cậu…cậu… là Giang Vĩ Hải uk?
Vĩ Hải (nhìn Chấn Thiên và có ánh nhìn ngờ ngợ,ngơ ngác trong đôi mắt): Cậu là….
Vĩ Hải (nhìn Chấn Thiên và có ánh nhìn ngờ ngợ,ngơ ngác trong đôi mắt): Cậu là…chúng ta đã từng gặp nhau chưa? tôi trông cậu quen quen…
Chấn Thiên(lắc đầu):chưa từng
Vĩ Hải(vẫn nhíu mày suy nghĩ):vậy hả?cậu chắc chứ?mà cậu là hs mới chuyển đến ak
Như Nguyệt và Tường Văn(đúng lúc đó đã xuất hiện): Vĩ Hải? đang làm gì đó?
Vĩ Hải(nhìn hai người bạn mỉm cười,nhưng ngay lập tức hướng đôi mắt về phía Tường Vi): ơ, thế này là thế nào? cô…
Như Nguyệt(mỉm cười): 1 người bạn của chúng ta đó. không sao đâu Vĩ Hải.mà sao nhìn mặt cậu có vẻ lo lắng vậy
Vĩ Hải(sực nhớ ra điều cần nói): thôi chết quên mất. Tường Văn,Như Nguyệt. có truyện lớn rồi. nhà cậu bị bọn chống đối tấn công đó,Nguyệt
Mọi người(sửng sốt): sao cơ? bị tấn công ak?
Như Nguyệt(bĩnh tĩnh): đừng lo. gia tộc băng nhà mình đâu dễ bị đánh bại như thế. đó còn chưa kể…
Tường Văn:… là mình đã nhìn thấy trước truyện này và đã thông báo cho mọi người trong nhà Như Nguyệt biết để chuẩn bị rồi.
Vĩ Hải(thở phào nhẹ nhõm): vậy mà làm mình cứ lo. nhưng dù sao cũng nên về đó để kiểm tra tình hình của mọi người chứ
Tường Văn (gật đầu đồng ý): ukm, tất nhiên là phải về rồi
Như Nguyệt(quay sang dặn nhóm Tường Vi): tất cả nhớ đừng có gâytruyện trong thời gian bọn ta vắng mặt nhé. hai hôm nữa bọn ta sẽ trởvề, mấy đứa tự lo liệu được không
Tường Vi(cười mím chi): dạ, được mà
Tường Văn(căn dặn Triết Vũ): đừng sốt ruột. hoàng tử trí tuệ như cậu sẽ học nhanh thôi mà. đợi khi nào ta về, ta sẽ hướng dẫn cho
Triết Vũ(ra hiệu đã hiểu): vâng
—————————- > Flash End < —————————
Quay trở lại với hiện tại, nhóm Tường Luân và hội hs đang dùng đủ thầnchú và pháp thuật để đẩy lùi cuộc tấn công của phe chống đôi. Cả ngườiTường Luân chói loà và được bao bọc bởi 1 thứ ánh sáng lấp lánh. mồ hồilấm tấm khuôn mặt rạng ngời điển trai. Tường Luân vừa dùng thần chú tấncông đối phương vừa chỉ huy mọi người đánh lại kẻ thù. Thiên Dã làm chocả mặt đất rung chuyển với năng lực kế thừa từ gia tộc. Người thừa kếthứ 3, Dyland của gia tộc băng cũng dùng sức mạnh riêng của mình đểchiến đấu,cả 1 khung gian bao quanh anh ta đều hoá băng hết. Chí Kiệt,Kì Bình và Vô Kị đang tìm cách bảo vệ mấy hs cấp 1. Đan Linh thì liêntục đóng đinh thười gian lại để ngăn những pháp thuật phóng đến.
Dyland: Tường Luân,cậu hay thật đấy? vừa xuất hiện là trường ta bị tấn công liền
Tường Luân(một tay phóng quả cầu Ánh sáng,1 tay dùng thần chú tạo vách chắn để tự bảo vệ): Dyland,cậu nói vậy là ý gì hả? bọn này xuấthiện sau khi trường Dracate bị tấn công. đừng có đổ tội lung tung….im đi
Dyland(còn tâm trạng để cười): này,dám nói thế với anh họ của mình ak
Tường Luân(cũng phì cười): đã lâu lắm rồi Hạ Tường Luân này không còn nhớ mình có 1 ông anh họ. tại anh là bạn thân của em nên em đã quên mất sự thật kia. thôi,cứ làm bạn thân đi, anh họ làm gì cho già
Dyland(cười nhăn nhở): cái thằng khỉ này…
Đan Linh(hét lên): 2 anh có thôi đi không hả?giờ mà còn tâm trạng trêu chọc nhau nữa sao. hai người có biết là chúng ta đang ở trong tình trạng nào không hả? hay để em nhắc cho hai người nhớ là…
Đan Linh không thốt lên lời khi cả một luồng ánh sáng chói loà khônggian và thời gian xuất hiện. luồng ánh sáng đã xuất hiện lúc nãy, khi mà nhóm Tường Vi,Triết Vũ biến mất…