Đọc truyện Công Chúa Hoa Tường Vi – Chương 27
Bầu trời về đêm đẹp và yên tĩnh lạ. Tường Vi và Triết Vũ lang thang bước trên sân trường Dracate.
Tường Vi(thở dài): không biết bọn anh Tường Luân xoay xở thế nào rồi. mình thấy lo cho mọi người quá
Triết Vũ(giọng trầm hơn bình thường): Xin lỗi. mình ước gì có thể sử dụng năng lực mới thành thạo để đưa các cậu về nhưng mình lại khôngthể…. mình
Tường Vi(nhìn Triết Vũ nơt nụ cười dịu dàng): không sao đâu VũVũ. chắc nhóm anh Tường Luân, Dyland hay Thiên Dã sẽ lo được thôi. Họđều rất giỏi mà. Cậu đừng xin lỗi. cậu không có lỗi gì cả. Thay vào đóhãy tập trung tinh thần cho các buổi tập huấn mà papa “nhí” của mình đềra. Cậu phải cố lên nhé
Triết Vũ(gật đầu): ukm, mình sẽ cố
Tường Vi(bỗng nở nụ cười ranh ma): Triết Vũ này, ngày mai là bọn mình sẽ phải đến lớp học theo lệnh của các hiệu trưởng…
Triết Vũ(một nụ cười ma mãnh xuất hiện trên khoé môi): mình hiểu cậu muốn nói gì rồi.
*********************************************
Sáng hôm sau,tại lớp mà bọn Tường Vi được chỉ định học. Trúc Lam ngápngắn ngáp dài. Chấn Thiên mắt đỡ đẫn do thiếu ngủ (chắc do ảnh hưởng của việc gặp được papa ngày còn trẻ nên hơi shock). Tử Khiêm thì tỏ ra vôcùng thân thiện với các bạn mới. Tường Vi và Triết Vũ xuất hiện sau cùng với vẻ mặt thờ ơ,bất cần đời, trông rõ ngứa mắt. Tường Vi vừa xuất hiện thì cả lớp bỗng nhao nhao lên: “cô ta giống Nữ hoàng quá nhỉ?lời đồnquả không sai.cô ta là họ hàng của Như Nguyệt phải không?….”
Nam sinh 1(hỏi Tử Khiêm ): bạn gái kia là ai vậy
Tử Khiêm: Hàn Tường Vi…ak không, là Carey
Nam sinh 2 : giống nữ hoàng nhỉ? họ là họ hàng của nhau ak. Hay là chị em sinh đôi
Chấn Thiên: có nói ra thì mấy người cũng không tin đâu.nên tốt nhất là đừng có hỏi nữa
Nam sinh 1 :tại sao?cậu không nói ra sao biết chúng tôi sẽ không tin
Chấn Thiên:vậy tôi nói họ là mẹ con,cậu có tin không
Nam sinh 3: vớ vẩn. ai tin nổi truyện đó. hai người họ cùng tuổi,mẹ con kiểu gì
Nam sinh 2: theo như cậu nói thì trừ khi cô bạn kia đến từ tươnglai,còn không thì là truyện không thể. mà làm gì có thần chú nào có thểđi xuyên thời gian chứ? cậu muốn giỡm thì cũng nên chọn truyện mà giỡn
Chấn Thiên:không tin thì thôi, ai bắt mấy cậu tin đâu. thế mới nói có nói thì mấy người như các cậu cũng không hiểu nổi
Nam sinh 1: thằng này, mày muốn ăn đòn hả. người mới mà dám hỗnvới mấy anh thế ak.mày ám chỉ bọn tao ngu đần đấy uk. đúng là ngu cònlên mặt mà. trên đời này không có phép đi xuyên thời gian như thế đâu
Nam sinh 2:phải, mày là cái thá gì mà lên mặt. cái loại nghèokiết xác, đến quần áo cũng không mua được 1 bộ hẳn hoi mà mặc. rách tetua, nhìn trông rõ thảm
Chấn Thiên(nhướn lông mày): quần áo của tôi làm sao cơ? có biếtđây là mode năm nay không hả mà dám chê? tôi mà nghèo ak? nghèo mà láicon Lamborghini? trong túi không bao giờ có tiền lẻ mà chỉ dùng thẻ tíndụng.Cũng…
Trúc Lam(cười): bình tĩnh nào Chấn Thiên. đừng có cáu.
Nam sinh 3: một thằng khùng, cỡ mày thì pháp thuật yếu xìu nên đừng có ra oai ở đây. ngậm miệng lại đi
Triết Vũ(nói thì thầm với Tường Vi): rõ khổ. từ trước đến h, đạithiếu gia tập đoàn Giang thị luôn được người ta ca tụng. nay lại bị mấyngười không có tên tuổi chê bai thì sẽ ức chế rồi. chưa kể, đường đườnglà 1 thành viên của Ngũ hành lại bị kêu là pháp thuật yếu xìu thì chắc…. (lắc đầu)…cậu ra tay trả thù cho tên ngốc đó đi…(nháy mắt và đáp lại là nụ cười tinh quái của Tường Vi)
Tường Vi(chạy lại gần chỗ 3 nam sinh kia và chìa ra 3 lon nước):mời các cậu. hi vọng sẽ nhận được sự giúp đỡ của các bạn trong thời gian này
Chấn Thiên+Trúc Lam: êk, Carey. thế là sao?sao lại mời họ.còn bọn mình thì…cậu không biết là bọn này…
Tường Vi(nguýt dài): im đi 2 cái người tham ăn. ba cậu cầm lấy này
Trúc Lam(giỗi): cậu bơ bọn mình ak? đáng ghét
Tường Vi(nở nụ cười hiền lành): Chấn Thiên, nhớ ngày xưa cậu tranh giành nước với anh Thiên Dã và truyện gì đã xảy ra với cậu không
Chấn Thiên(toát mồ hôi): cậu…chẳng lẽ…(nhìn mấy lon nước nuốt nước bọt cái ực)….phải không thế
hấn Thiên(toát mồ hôi): cậu…chẳng lẽ…(nhìn mấy lon nước nuốt nước bọt cái ực)….phải không thế
Triết Vũ(nở nụ cười gian sảo): biết rồi thì tốt. thế còn muốn tranh nữa không?tôi còn 1 lon nữa nè, thích thì tôi nhường cho
Chấn Thiên(lắc đầu lia lịa): không, cám ơn. mình không cần nữa đâu
Trúc Lam(nhíu mày): gì thế? Triết Vũ, đưa đây. tôi đang khát
Chấn Thiên(níu Trúc Lam lại và ánh mắt thì như muốn nói ĐỪNG,Trúc Lam.CHẾT NGƯỜI ĐẤY): Trúc Lam, không hay đâu. bỏ đi. nếu muốn mình sẽđi mua cho cậu.
Trúc Lam(ánh mắt ngây thơ): tại sao chứ. Triết Vũ đang có thừa 1 lon mà
Tử Khiêm:phải?sao lại phải rắc rối như vậy chứ. Triết Vũ ak, cậu cho Trúc Lam được không
Triết Vũ(mặt tỉnh bơ): okie, rất sẵn lòng.
Tường Vi(giữ tay Triết Vũ lại,nói nhỏ vào tai): thôi, Trúc Lam là bạn mà
Triết Vũ:nhưng tại cô ta muốn thế đấy chứ?
Tường Vi(lắc đầu): thôi mà. kịch hay sắp bắt đầu rồi. kệ cậu ấyđi. cậu nên đoán xem bọn lớp này sẽ phản ứng thế nào khi có người kêu ủn ỉn và khẹt khẹt, gâu gâu trong lớp.
Triết Vũ gật gật đầu cùng lúc chuông vào lớp vang lên. Cô giáo bước vào nhìn
Cô giáo(giọng không hài lòng): Các em biết về hs Lương Gia Vệtrên các em 4 khoá chứ. (saukhi nhìn thấy cái gật đầu cảu cả lớp cô nóitiếp). 1 hs không có gì gọi là nổi bật, học hành kém cỏi, tư chất cũngkhông có. Thế mà bây h em ấy đã phấn đấu và có chỗ đứng trong thế Liênminh pháp thuật. còn các em… tôi rất là thất vọng. Ngoại trừ Như Nguyệt, Tường Văn và Vĩ Hải là những hs ưu tú thì các em còn thua xa Gia Vệ.Các em hãy xem lại cách học của mình đi.
1 hs nữ ở bên dưới thì thầm với Tử Khiêm: truyện này lạ lắm.
Tử Khiêm(ngạc nhiên): Lạ gì cơ?
Hs nữ kia: thì lão Gia Vệ này trở nên giỏi hơn, mạnh hơn sau khibị Như Nguyệt từ chối mà. Chẳng lẽ thất tình lại giúp người ta phát huyđược sức mạnh tiềm ẩn của bản thân sao
Tử Khiêm(há hốc miệng): sao cơ? vậy ra người đã từ chối ông Lương là cô Như Nguyệt hả
Trúc Lam+Chấn Thiên(cũng ngạc nhiên không kém): không thể tin nổi nữa
Tường Vi+Triết Vũ(mặt bình thản): Có gì mà không tin nổi…..
“éc, éc… gâu gâu…khẹt khẹt….” – bỗng trong lớp xuất hiện những tiếng kêu lạ. Cả lớp vội quay đầu lại và phát hiện ra vẻ mặt hoảng hốt của 3 namsinh vừa nãy đã chọc ghẹo Chấn Thiên và Trúc Lam. mọi người nhao nhao cả lên: “sao thế? đã xảy ra truyện gì vậy?”. Chấn Thiên ôm bụng cười, Trúc Lam thì lấy tay che đi nụ cười hả hê của mình. Triết Vũ khổ sở để néncười. Tử Khiêm thì không chịu đựng được cũng bò lăn ra cười. Tiếng củahs hoà lẫn với những tiếng gâu gâu, khẹt khẹt, éc éc..tạo thành 1 bảnhợp sướng vô cùng vui tai (???)
NS1(hết nhìn Tường Vi lại nhìn lon nước trong tay): éc éc…éc…éc…hmn.. éc éc….
NS2(tức giận): gâu….gâu…gâu….
NS3(mặt thì đỏ dần lên): khẹt khẹt…. (và chỉ thẳng mặt Tường Vi ) khẹt khẹt…
Triết Vũ+Triết Vũ(mặt ngây thơ vô (số) tội): không hiểu gì cả.mây người định tập làm súc vật ak? thôi,biết là mấy cậu muốn làm cho lớp học vui vẻ nhưng không cần thiết phải đến mức này đâu…
Lời nói của Tường Vi và Triết Vũ bị cắt đứt bởi tiếng của 1 người contrai: “ Thật là…nói thế mà cũng được sao? Chẳng phải đã hẹn hôm nay hailớp sẽ quyết đấu tranh giành vị trí nhất trường sao? h lại lấy lí do làTường Văn, Như Nguyệt và Vĩ Hải không đến để hoãn lại cuộc thi ngày hômnay? Sao lớp mấy người hèn thế?”. Tường Vi nhìn thấy một người con traidáng vẻ ngổ ngáo, gương mặt tuy bình thường nhưng sở hữu chiều cao lítưởng cùng 1 thân hình vạm vỡ,cân đối.