Bạn đang đọc Công Chúa Băng Giá, Anh Sẽ Là Người Sưởi Ấm Trái Tim Em – Chương 18
Đường Lập bắt tay vào dọn dẹp bãi chiến trường rồi trổ tài nấu nướng. Khả Nguyệt ngồi coi TV thấy cũng lâu mà chưa xong, cái bụng nó cứ kêu crộp crộp, hok đợi đc mà lên tiếng:
_Anh ơi xong chưa? Nguyệt đói quá rùi nek!
_Đc rồi đó zô đi.
Khả Nguyệt sướng như điên phi vào trong, chax, thơm quá đi mất, thịt bò xào, canh trứng cà cha, trứng sốt cà, toàn thịt bò, trứng cà chua mà nhìn vẫn bắt mắt.
_Troy` oi ngoong quớ à! Mà s anh bjk nấu hay zữ?
_Lần trước ai kêu anh dở? kiu anh phải nấu cho em ăn? Tất nhin là phải học rùi ! keke
_Đúng đó, hjhj iu anh quá à! – KN ôm cổ Đường Lập – hjhj e ăn đc chưa?
_Ừ ăn đi cô nương, nịnh là giỏi. _ Đường Lập mỉm cười.
Khả Nguyệt ngồi gắp ngon lành, bữa ăn hum nay thật thú vị và có ý nghĩa, cũng từ bữa ăn này mà Đường Lập về sau hok dám cho Khả Nguyệt vào cái bếp iu vấu của anh nữa! hehe..
**********************
Ăn cơm xog, Đường Lập chở Khả Nguyệt tới công ti do cô nằng nặc đòi đi nếu hok giận cho anh bỏ xừ nên anh phải hộ tống cô vợ trẻ của mềnh tới nơi làm.
Lân này tới công ti thì khác rồi, ai cũng niềm nở vui vẻ chào họ, một số vẫn còn tiếc nuối. Cô theo anh vào phòng GĐ, a lên tiếng:
_Vợ có mệt vào phòng trong nghỉ ngơi đi.
_Thui hok cần đâu, em mún ở đêy phụ anh chút việc, hjhj – lè lưỡi.
_Đc rùi lại đêy. – ĐL vẫy cô lại, tay bấm trên điện thoại kết nối zs thư kí – Cô đem cho tôi 2 tách cà phê sữa nóng.
Huyền Phương thư kí nhận đc mệnh lệnh xong liền thấy lạ, nếu có khách thì đáng ksi ra cô phải bjk trước chứ! Vả lại ĐL có bao h tiếp khách trong giờ làm đâu!
Huyền Phương nhẹ nhàng bước vào, trên tay là khay đựng 2 li cà phê, nụ cười trên môi vội tắt ngấm, sắc mặt thay đổi tới khó coi, cô ta gắng cười kìm nén tức giận:
_Chào GĐ và GĐ phu nhân, cafe tới rồi!
Khả Nguyệt bị anh cho ngồi vắt vẻo trên đùi thì bỗng đỏ mặt nhảy xuống, Đường Lập giữ lại rồi lên tiếng:
_Đc rồi, có j tôi sẽ gọi cô sau.
Huyền Phương “dạ” 1 tiếng rồi bước ra, Đường Lập cố tình nói to:
_Vợ iu của anh, cafe của em đêy!
Ả ta tức ói máu, nghĩ bụng :” Bik trước bỏ một đống sữa cho cô ta béo thành con heo xấu xí…hứ”. Huyền Phương liếc xéo Khả Nguyệt 1 cái sắc ngọt rùi hộc hằn đi ra.
_Nek chỗ làm việc anh đừng có kiu vợ iu chứ! – KN lên tiềng.
_Vợ anh s hok đc kiu?
_Em đã chịu âu – chu mỏ ( khoái mún chết mà xạo )
_Đc rồi cô nương, sợ e lun.
_hjhj, mà anh nek, hok bjk mẹ h thế nào nữa, em hơi lo, mai em định về thăm mẹ.
_Ừ anh đi cùng em.
_Ưm hjhj.
*******************************
Khả Nguyệt bước xuống xe, điều làm cô ngạc nhiên là ms sáng sớm mà mẹ cô đã đi đâu để cửa khóa ngoài. Cô lấy Đt ra gọi ẹ, hok bắt máy, KN bỗng chốc lo lắng:
_Hok bjk mẹ đi đâu nữa!
_Có thể mẹ đi dạ chăng?
_Hok đáng lí h này mẹ về ròi, hơn nữa mẹ có thường đi đâu đâu, đt lại hok tl…
_Vậy mẹ có thể đi đâu đc nhỉ? – Đường Lập lo theo
_Anh rảnh phải hok? – KN lên tiếng.
_Ừ.
_Vậy anh đưa em về quê đi, có lẽ mẹ đang ở đó! – Khả Nguyệt chắc chắn.
Hai ng` khởi hành về quê ngoại của Khả Nguyệt, tới đó đã gần trưa. Đúng là ở quê có khác, khác hẳn zs thành thị xa hoa, hok nhộn nhịp và ồn ào, nơi đêy thật bình yên. Xe của anh đậu ở đầu làng, anh và cô đi bộ vào bên trong, tới đâu ai cũng nhìn họ = cặp mắt ngưỡng mộ. Cuối con đường quẹp phải, cô và anh cùng đi vào 1 ngôi nhà nhỏ, cả 1 đám con nít xung quanh thấy Khả Nguyệt liền xúm lại hỏi han, vì dạo trước cô và mẹ cùng hay về quê chơi zs Khả Nguyệt rất thjk trẻ con nên đứa nào cũng rất quý mến cô.
Bà Hoa đáng lúi húi tưới cây cho đám rau muống đang trồng bỗng quay lại thì ngạc nhiên, Khả Nguyệt và Đường Lập lại gần bà.
_Mẹ, sao mẹ về quê mà hok cho con bjk? Đã thế còn hok chịu nge máy của con.. – KN ôm mẹ, ms về đã giở giọng trách móc.
_Ừ mẹ xin lỗi, chắc do Đt mẹ để bên trong, thôi 2 đứa đi đường mệt rồi, vào trong đi rồi nói!