Đọc truyện Công Chúa Ái Nữ Dong Ii FULL – Chương 8: Xin Người Nói Yêu Ta 2
Diệp Nại biết sai rồi, sau này sẽ không tùy tiện nhận lời thi đấu tennis với người khác nữa, chỉ vận động thể thao thôi cũng không được.
Mùa hè, cần phải ngồi dưới tán cây hóng mát mới đúng.
Vì thế, Diệp Nại ngoan ngoãn nghe lời công chúa, chỉ ngồi dưới tán cây anh đào hóng mát.
Nàng hi vọng, công chúa sẽ bớt giận.
Diệp Nại đã làm công chúa giận đến mấy ngày.
Dưới gốc cây anh đào, nơi có thể nhìn thấy cửa sổ phòng hội học sinh.
Diệp Nại đang nhướng cao cổ để nhìn vào trong.
Công chúa vừa vặn ngồi ngay cửa sổ, Diệp Nại thấy mình thật may mắn.
Nữ sinh nhỏ bé, ngồi dưới tán cây, trong tay là một quyển sách dạy nấu ăn, vừa hóng mát vừa nghiên cứu.
Bây giờ là mùa hè, nên ăn món gì đây?
“Sách dạy nấu ăn? Thật hiếm thấy nữ sinh nào đó, ngồi dưới tán cây anh đào, lại đọc sách nấu ăn.” – Một giọng nói dí dỏm vang lên, vừa muốn cười vừa không.
Diệp Nại ngẩng đầu lên, nhìn thấy một nữ sinh rất xinh đẹp, đang nở nụ cười với nàng: “Ơ~~”
Diệp Nại há miệng, nghiêng đầu nhìn học tỷ.
Cuối cùng, nàng quyết định đứng lên, lễ phép chào hỏi: “Học tỷ!”
Nữ sinh xinh đẹp kia không quá câu nệ: “Không cần đứng lên, cứ gọi chị là Tô Thiến.” – Nàng ra hiệu cho Diệp Nại ngồi xuống, cũng chọn cho mình một chỗ ngồi xuống.
Diệp Nại ngồi xuống.
“Sao hôm nay không thấy em ra sân chơi bóng.”
“Em không giỏi, nên không cần tập luyện nhìu ạ.”
“Hay em sợ ai đó giận?”
Diệp Nại lắc lắc đầu: “Không có, không có ạ.”
“Ha ha ~~~, em thích đọc sách dạy nấu ăn?”
“A….vâng ạ.”
“Em nhất định nấu ăn rất ngon nhỉ.”
“……Chỉ tạm được thôi ạ..”
“Em có tham gia câu lạc bộ nào không?”
“Không có ạ.”
“Sao lại không tham gia?”
Diệp Nại nở nụ cười nhẹ: “Em không có thời gian.”
“Không có thời gian? Em rất bận sao?”
“À thì….cũng không hẳn ạ.”
“Chị thấy, em đều vì một người nào đó.”
“À…”
“Hình như em cũng không có bạn bè gì.”
“……Em ổn ạ…”
“Chủ nhật, em có rảnh không?”
“Sao ạ?”
“Em có muốn đi chơi với câu lạc bộ của chị không? Cosplay rất vui.”
“Cosplay?”
“Ừ…Tới chơi nhé.”
“………..” – Diệp Nại không muốn tham đi.
Nói thật, nàng thích ở trong bếp nấu ăn cho công chúa hơn.
Nhưng, Diệp Nại vẫn tham gia.
Lại còn bị ép buộc mặt bộ đồ này….
Diệp Nại dùng tay sờ đầu, đôi tai trên đầu không biết là của cún hay hồ ly.
Sau đó, nàng lấy tay sờ sờ cái đuôi.
Cosplay…….Diệp Nại thật không hiểu.
“Á a! Em thật sự thích hợp làm tiểu hồ ly.”
“Tiểu Thiến, cậu ở đâu giờ mới tới? Không phải chúng ta đã nói là cùng nhau tham gia cuộc thi này sao?
“Ủa, không phải là người hầu bé nhỏ của công chúa đây sao?”
“Tiểu Thiến, sao cậu lại đưa cô ấy đến đây?”
Tô Thiến mặc quần áo hoàng tử, nhìn Diệp Nại, nở nụ cười rất đẹp nói: “Em ấy hợp, phải không?”
[Hợp chỗ nào, không phải lại đang đùa giỡn với mình chứ?], đột nhiên Diệp Nại có suy nghĩ như vậy.
Luôn cảm thấy chị ấy thích cho nàng hi vọng, thôi thì cứ thử xem tiếp một chút.
* * * * *
“Tiểu Nại!” – Diệp Nại vừa về đến, đã thấy công chúa đứng trước cửa.
Nhìn thấy Diệp Nại, nàng trở về liền nở nụ cười dịu dàng.
“Linh? Sao cậu lại đứng ngoài cửa?”
“Tiểu Nại đã đi đâu vậy?” – Công chúa vẫn cười.
“Mình bị học tỷ kéo ra ngoài chơi cosplay.” – Diệp Nại đành khai thật.
“Cosplay? Cậu chơi vui không?”
“Cũng không phải mình thích trò đó.”
Nụ cười của công chúa càng khuếch trương: “Tiểu Nại….”
“Ha hả?”
“Mình đói bụng rồi.” – Công chúa đưa tay, đùa giỡn ôm lấy eo Diệp Nại.
Diệp Nại nở nụ cười ấm áp: “Gần đây mình có học một món mới từ mẹ.
Linh, mình làm cậu ăn nhé.”
“Được.”
Quả nhiên, chỉ khi ở cùng công chúa, Diệp Nại mới thấy thật sự vui vẻ.
“Tiểu Nại.” – Lúc ăn cơm, công chúa nhìn Diệp Nại nói: “Sau này cậu còn đi nữa không? Chơi cosplay ấy.”
“Còn.”
“Cậu không thích, sao còn muốn đi?”
“….Cũng…cũng không còn cách nào, vì mình lỡ hứa rồi.
Nên không thể không đi.”
“Thế nếu mình cũng muốn đi, thì sao?”
“Nếu Linh muốn đi, vậy chúng ta cùng đi.”
Công chúa mỉm cười.
Công chúa giá lâm, nên trên sân càng lúc càng nhiều người, đông nhất từ trước đến nay.
Diệp Nại vẫn mặc bộ đồ chẳng biết là cún hay hồ ly, cũng hơi khổ não khi nhìn thấy mọi người vây quanh công chúa.
Đúng là, công chúa đi đến đâu cũng rất được hoan nghênh.
“Nhìn em vẫn rất dễ thương.” – Trên vai một ít trọng lượng, Diệp Nại quay đầu.
Tô Thiến vẫn mặc bộ đồ hoàng tử ngày đó, một tay ôm vai Diệp Nại.
từ góc cao nhìn xuống, hành động mập mờ nhìn Diệp Nại, cười nói: “Nhìn rất đáng yêu, đúng là nó rất hợp với em.” – Nói xong, Tô Thiến còn lấy miệng cắn cắn đôi tai trên đầu Diệp Nại.
(lỗ tai giả ấy nhé ^^!)
Công chúa đang được mọi người vây quanh, đột nhiên nhíu mày.
“…………” – Mọi người ngạc nhiên.
Ách…..sao có thể…..công chúa nhíu mày kìa.
“Tiểu Nại.” – Công chúa kéo cô gái bé nhỏ đang bị ăn đậu phụ về phía mình.
Tô Thiến nhìn công chúa, chẳng biết nghĩ cái gì nhưng nàng nở nụ cười.
Nàng quay về Diệp Nại nói: “Tiểu Nại, cuộc thi sắp bắt đầu rồi.
Có muốn ra hậu đài chuẩn bị không?”
“Chúng tôi không tham gia, tiểu Nại, chúng ta đi về.”
“Hể?!?” – Diệp Nại khó xử: “Nhưng mà……”
“Đừng có làm khó em ấy như vậy, rất dễ bị chán ghét nha….” – Tô Thiến đứng cạnh Diệp Nại trầm thấp nói một câu.
“……….”
“………..”
Cả hai nhìn nhau.
“Vậy thì tôi cũng tham gia.” – Công chúa đột nhiên nói như vậy.
“Ơ…hả?”
“Woa! Thật sao.”
“Trời, có thật không vậy?”
“Này này, mấy cậu nghe chưa? Công chúa cũng tham gia cuộc thi này đó.”
“Có ….có…”
“Thích quá.”