Con Nhóc Lưu Manh

Chương 18: Bà Cô Khó Tính


Đọc truyện Con Nhóc Lưu Manh – Chương 18: Bà Cô Khó Tính

– PHAN TUỆ LÂM . MÀY CÓ DẬY KHÔNG HẢ???_ 1 tiếng rống kinh hoàng lại vang lên. Tiếp theo là hàng loạt tiếng động vui tai, cụ thể là như vầy :
Á… Rầm…Cộp…Rầm..
Do hốt hoảng vì sắp trễ giờ nên Tuệ Lâm không chú ý đừơng và hậu quả là trựơt chân té ngay cầu thang.
Thế là có ai đó mang theo cái trán sưng vù đi học. Còn Thiên Minh thấy vậy liền lo lắng không ngớt, chạy đôn chạy đáo giúp Tuệ Lâm tiêu sưng.
Sốt ruột đến mức không cho cô đi xe buýt mà tự mình chở cô đi học. Cho dù có từ chối thế nào cũng không đựơc , nên cô mặc cậu thích làm gì thì làm.
Nhưng cô bắt cậu dừng xe cách trừơng 1 khoảng. Vì không muốn học sinh trong trừơng biết hoàn cảnh của mình.
Để thuận lợi trong việc điền tra chuyện của Nhi nên cô đã nhờ bố mình thay đổi sơ yếu lí lịch. Giờ cô chính là 1 học sinh nghèo chính hiệu. Nên không thể để bị lộ dễ dàng vậy đựơc.
……
Giờ chào cờ…
– Hắc…Tao đoán thể nào mày cũng bị anh mày rống dậy, đúng không?_ Hoàng Linh ngồi sau lưng cô nhiều chuyện.
Nhỏ cũng vào học chung lớp với cô, cho nó đông vui đó mà.
– Mày cũng thừa biết rồi, khỏi hỏi_ Tuệ Lâm nhún vai đáp lại.
– Sau đây là bài phát biểu của Hội Trửơng hội học sinh, mời em Hồ Hữu Thắng_ Giọng nói oanh vàng của thầy hiệu trửơng vang lên cắt đứt cuộc trò chuyện của 2 ngừơi.
– Woa…

– Á…đẹp trai quá đi..
– I love you…
tiếng trầm trồ của nữ sinh liên tục vang lên.
– Này, đó có phải ngừơi mày kể không ??_ Linh 2 mắt hình trái tim nhìn Thắng hỏi
– Ừ…ừ chính hắn…tên khó ưa đó_ Tuệ Lâm ngáp dài, buồn bực trả lời.
– Ai nha, Đẹp trai kinh khủng a, đúng là có tố chất làm ngừơi mẫu nha_ Hoàng Linh luôn miệng cảm thán, bỏ ngoài tai những lời của cô.
……
Tiết sinh hoạt chủ nhiệm đầu tuần…
– Bây giờ chúng ta sẽ làm bài kiểm tra 15 phút hoá, nào, các em hãy cất hết sách vở đi, tôi cho các em 1 phút chuẩn bị_ Giọng nói của cô chủ nhiệm vang lên như sét đánh ngang tai Tuệ Lâm
Cái thể loại gì thế này, kiểm tra vào tiết chủ nhiệm hả? Sao không ai nói cô hết vậy.
– Mày có biết hôm nay kiểm tra không vậy?_ Quay sang hỏi Linh ngồi kế bên
– Mày chưa nghe tiếng bà cô này hả? 34 tuổi rồi vẫn còn ế nên cực kì khó tính nha. Bả chuyên gia cho bài kiểm tra đột ngột đó, hơn nữa, mày mà dứơi điểm trung bình thì… Xoẹt_ Hoàng Linh đưa tay lên làm động tác cắt cổ.
– Bộp…Hết giờ, bắt đầu làm bài_ bà cô đập bàn ra hiệu.
Cầm tờ đề trên tay, trán Tuệ Lâm liên tục toát mồ hôi. Sao số cô xui vậy nè, môn cô ngu nhất chính là hoá đó. Thế mà lại cho cô gặp trúng bà cô này là sao?
15 phút sau.
– Dừng bút, nộp bài, ai còn viết tôi trừ ngừơi đó nửa số điểm_Giọng nói nghiêm khắc ấy lại vang lên
– Em.. Học sinh kia… Bị trừ nửa số điểm_Tuệ Lâm hốt hoảng dừng bút, cô chỉ còn 2 chữ nữa chưa ghi thôi mà.
Mà cánh tay bà cô lại chỉ thẳng hứơng cô. Lần này chết thật rồi.
-Học sinh nam đó, Hoà đúng không, lớp phó mà chẳng gương mẫu gì cả, đưa bài đây_ bà cô lấy bài của học sinh nam ngồi trứơc cô rồi đi thu bài tiếp.
Tuệ Lâm khi nghe đựơc lời này liền thở phào nhẹ nhõm. Điểm đã thấp mà còn bị trừ nữa thì không biết làm sao.
Run run nộp bài làm xong liền nghe cô nói câu này:
– Giờ tôi sẽ chấm bài luôn, các em đem sách vở ra tự học trứơc đi _ Lần này mới thật sự tiêu đời rồi.
Cô chỉ mong sao cho bài làm của mình 5 điểm thôi cũng đựơc. Thế là Tuệ Lâm ngồi đó liên tục tụng kinh…
20 phút sau.

-Bây giờ tôi sẽ đọc điểm, em nào dứơi trung bình thì lên bục giảng đứng cho tôi
– Hoà, 10 điểm, bị trừ 1 nửa còn 5.
– Liên 8
– Thành 6
– Linh 6
….
– Tuệ Lâm, 5_ nghe tới đây Tuệ Lâm liền vui mừng hớn hở,! Nhưng đoạn sau trực tiếp làm cô chết đứng.
– Bị trừ nửa số điểm còn 2.5
– Thưa cô, em không làm gì cả tại sao em lại bị trừ điểm_ Tuệ Lâm nhanh mồm hỏi
– Ừm… Phan Tuệ Lâm sao?… Ngày đầu đi học trễ, ngày thứ 2 cúp học, ngày thứ 3 lại đi trễ. Em dám nói là em không có làm gì đi_ bà cô lấy sổ thi đua ra nêu lên từng tội.
Tuệ Lâm xúc động ôm đầu, gì chứ, vi phạm này cũng bị tính nữa hả?
– Còn không mau bứơc lên đây, hay là để tôi mời em lên_ đẩy đẩy gọng kính bà cô nghiêm khắc nói.
Tuệ Lâm buồn bực đứng trên bục giảng với 3 học sinh còn lại , 2 nam 1 nữ
– Những ngừơi dứơi trung bình cuối tiết ở lại để tôi giao việc, Ai dám trốn thì hình phạt sẽ tăng lên gấp đôi_ bà cô nói xong liền cho mọi ngừơi về chỗ.
( Từ đây sẽ gọi là cô Hoa nhe)
10g 30
Reng…reng..reng
( Vì là đầu tuần nên chỉ học có 4 tiết)

– Phan Tuệ Lâm, em đi theo tôi_ sau khi giao việc cho 3 ngừơi kia cô Hoa quay sang nói với Tuệ Lâm.
2 ngừơi dừng ngay trứơc cửa phòng Hội Học Sinh. Khi nhìn thấy hàng chữ này, đầu Tuệ Lâm như muốn nổ tung. Trong lòng thầm cầu khấn là sẽ không gặp phải tên hot dog đó.
Cạch.. Cô Hoa mở cửa phòng. May mắn thay trong phòng chỉ có 1 bạn nữ.
– A, Em chào cô_ Nữ sinh đó lễ phép chào.
– Ừ. Cô giao cho em học sinh này, dạo gần đây thấy mấy đứa bận rộn quá, cứ để em ấy phụ 1 tay_ cách nói chuyện rõ ràng là khác hẳn lúc nói với cô.
Nói xong cô Hoa cũng rời khỏi phòng .
– Chào em, chị là Dương Thiên Băng, thư kí của Hội học sinh_ Chị gái dễ thương đó vui vẻ chào hỏi Tuệ Lâm, lúc cừơi còn hiện lên lúm đồng tiền nhợt nhạt.
– A..em chào chị_ Tuệ Lâm trưng ra bộ dáng hiền thục đáp, cô cũng không muốn bị công việc đè chết nha. Nhìn hiền hoà vậy thôi chứ, ai mà biết đựơc, lỡ đâu bả có sở thích biến thái thì sao.
Đang suy nghĩ bỗng nhiên có tiếng nói từ ngoài vọng vào.
– Sắp tới ngày Hội THể Thao rồi đấy, cậu có ý kiến bổ sung gì không?
– Lễ hội năm ngoái quá nhàm chán? Năm nay chắc phải thêm nhiều tiết mục giữa giờ
Hic…Sao cái giọng nói này nó quen quen vậy nè. Đừng nói là…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.