Đọc truyện Con Nhóc Lưu Manh – Chương 15: Ngựa Quen Đừơng cũ.
(Chương này có nội dung không đựơc trong sáng cho lắm, ai không muốn đọc thì đừng vào)
……………
Bên trong bar tiếng nhạc, tiếng nói chuyện tạo nên 1 khung cảnh vô cùng hỗn loạn.Thậm chí có nhiều ngừơi còn chửi tục. Rõ ràng đây không phải là nơi dành cho học sinh.
Theo sự chỉ dẫn của Toàn cô bứơc vào 1 căn phòng hạng VIP. Trong căn phòng lại khá tối, duy chỉ có ánh sáng phát ra từ chiếc ti vi gần đó. Đối diện ti vi trên chiếc ghế sa lông dài có 1 ngừơi con trai đang nằm đó, quay lưng vào trong không nhìn rõ mặt.
Bất chợt, Tuệ Lâm dừng bứơc lại, cả ngừơi đột nhiên cứng ngắc. Bởi lẽ cô nghe đựơc âm thanh phát ra từ chiếc ti vi 32 inch đó.
Cụ thể là như vầy…
– A…ư..ư..a…a… Mạnh nữa…sâu..sâu chút._ bên cạnh đó là những tiếng thở dốc liên tục. Khỏi cần nghĩ cũng biết là phim gì. Thật không ngờ mới xa cô 2 năm mà cái tên này lại ngựa quen đừơng cũ rồi. Lần này về phải dạy cho hắn 1 bài học mới đựơc.
Thế là Tuệ Lâm hùng hổ tiến tới cũng không hề thấy ngại khi ai đó đang coi phim “con Heo”. Đến gần lại phát hiện hắn ta đang hút thuốc. Nói thật là cô cực kì ghét mùi thuốc lá, chỉ gần đứng gần là chịu không nổi.
Bực bội giựt phăng điếu thuốc lá trong tay hắn quăng đi. Lúc bấy giờ cậu con trai mới phát hiện ra có ngừơi tới.
Đang tính nổi trận lôi đình. Nhưng từ 1 chút ánh sáng yếu ớt của màn hình ti vi lại thấy đựơc hình dáng quen thuộc. Thế là động tác trong tay liền dừng lại.
– Cũng may là mắt của anh còn tốt đấy, sao?? Thấy tôi về không hoan nghênh sao?? _ Tuệ lâm giả bộ cao giọng hỏi.
Vừa dứt lời cả ngừơi liền rơi vào trong 1 vòng tay ấm áp. Anh ta đã ôm chặt lấy cô.
-Rốt cuộc thì em cũng đã trở về_ Ngừơi nào đó khàn khàn lên tiếng.
– Này, Này, tránh xa tôi ra, thằng nhóc* của anh đang chào cờ kia kìa, chọc tôi khó chịu muốn chết_ Thế là giây phút lãng mạn lại bị Tuệ Lâm triệt để phá hoại.
(Hắc hắc…mới coi phim bậy bạ xong đương nhiên phải có phản ứng rồi)
* Thằng nhóc: bộ phận phía dứơi ( chỗ hiểm) của đàn ông.
Còn cái ngừơi đang đứng trứơc mặt cô đây chính là Lâm Thiên Minh lão đại đương nhiệm của Huyết Ảnh.
Lâm Thiên Minh 23 tuổi, cao 1m82. Ngoại hình : tóc đen hơi xoăn, mắt 1 mí nhưng lại khá to, chân mày đậm, làn da hơi ngăm ngăm điển hình cho loại ngừơi từng trải.
Nói chung nhìn tổng thể thì chỗ nào nhìn cũng thuận mắt. Nhưng lại không có nét nổi bật như Hồ Hữu Thắng.
– Tuệ Lâm có cần phải vô tình như thế không hả? Ngừơi ta nhớ em muốn chết a_ Thiên Minh làm nũng nói, nhân cơ hội còn cọ cọ vài cái vào ngừơi cô.
– Biết vậy thì mau tắt ti vi đi, nhìn ngứa mắt quá_ Tuệ Lâm vô tình xua đuổi Minh.
– Yes sir_ vui vẻ cừơi híp mắt làm động tác chào, xong liền ngoan ngoãn đi tắt ti vi.
– Mới xa tôi 2 năm mà anh ngày càng hư đốn rồi_ Nghiêm mặt nhìn ngừơi nào đó đang toét miệng cừơi, giọng điệu như là đang dạy dỗ trẻ nhỏ.
– Biết làm sao đựơc, không có em bên cạnh làm gì cũng cảm thấy chán a_ Thiên Minh mặt không đỏ nhanh nhẹn thốt ra lời này.
– Thôi đi ông, tui biết miệng ông dẻo rồi , đừng có ở đó mà khoác lác nữa_ Tuệ Lâm dí ngón cái vào trán anh, vô tình đáp lời.
– Rồi rồi … Không nói nữa, lại đây ngồi nghỉ ngơi cái đã_ Thiên Minh kéo cô ngồi xuống chiếc sa lông lúc nãy cậu nằm.
– Này, khoan đã… Chỗ này có sạch không vậy?_ Cô làm bộ mặt khó chịu, ghét bỏ hỏi.
– Hử, em là có ý gì?_ anh khó hiểu hỏi lại.
– Chẳng phải anh mới coi phim “ấy” xong sao, chẳng lẽ anh không có quay tay* sao?_ Tuệ Lâm không tim không phổi, lạnh lùng nói ra lời này.
Quay tay: hắc… Nói chung là tự sứơng với cái “ấy”
– Trời ạ, Nếu làm xong rồi sao nó còn cứng vậy đựơc hả? Hỏi nhảm._ Giả bộ cóc 1 cái vào đầu cô, nhưng mà lực lại nhẹ hìu.
– Này, ngừơi ta hỏi để phòng hờ thôi mà_ Tuệ Lâm bĩu bĩu môi đáp.
– Đựơc rồi cô nương, ngồi yên cho tôi dùm cái. Thích thì bật ti vi lên coi, để tôi đi “giải quyết” cái đã_ Anh ấn Tuệ Lâm ngồi xuống ghế rồi quay ngừơi đi vào phòng vệ sinh gần đó
( Còn về phần làm gì thì do mọi ngừơi tự tửơng tựơng vậy….)
Nhàm chán bật ti vi lên, hình ảnh đập vào mắt cô chính là 1 soái ca. Tóc vàng bóng mựơt, mắt xanh, lông mi dài. Chính là Bạn Hữu Thắng nhà chúng ta.
Bên cạnh hắn còn có 1 ngừơi phụ nữ nhìn rất là xinh đẹp nha.
Hử ? Hắn ta mà cũng đựơc lên ti vi sao. Trong lòng cô thầm thắc mắc ngón tay cũng nhanh chóng bật to volume lên.
– Cho tôi hỏi, cậu có hài lòng với quyết định trứơc đó của ba cậu hay không?_ 1 ngừơi phóng viên hỏi.
– Là 1 ngừơi con trai Tôi tôn trọng ông ấy nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý với quyểt định này_ Hữu Thắng bình tĩnh đáp lời
– Thắng, con nói vậy là có ý gì, tuy mẹ là mẹ kế của con nhưng con cũng phải biết tôn trọng mẹ chứ_ Ngừơi phụ nữ kế bên nhăn mày lên tiếng, có vẻ như là muốn mọi ngừơi biết nên giọng nói khá to
– Bà Quỳnh, tôi có nghe đựơc tin đồn là bà cứơi ông Quân cũng là ba của Cậu Thắng là vì cái tài sản kếch xù của ông ấy, có phải không ạ??_ 1 phóng viên nữ nhanh miệng hỏi.
– Hừ, rõ ràng là tin đồn này đã sai rồi, tôi vì tình yêu nên mới cứơi ông ấy_ bà làm vẻ mặt khinh bỉ đáp.
– Nếu tôi có thể chứng minh điều vị phóng viên này nói là sự thật thì như thế nào_Im lặng 1 lúc Thắng lên tiếng hỏi.
– … Thắng, con đang nói lung tung gì vậy_ Bà Quỳnh sựơng mặt lúng túng đáp
Phịch… Hữu Thắng quăng 1 sấp hình ảnh xuống trứơc mặt bà.
……