Đọc truyện Con Heo Xấu Xí Kia! Em Là Của Riêng Anh – Chương 7
—-Tiết Toán “bá đạo”—-
Cái lớp 11A1 ngày nào cũng như ngày nào chả để yên 1 giây, bọn chúng đang nhao nhao như đàn ong vỡ tổ thì thầy Thành- 1 ông thầy béo phệ dạy toán giỏi nhất trường,
cách dạy logic và cách đưa bài dạy vào tiết cũng rất là phải nói sao nhỉ? Ah rất là……hại não+_+. bọn chúng đang tranh dành vật gì gì đó cụ thể là đang xem lén thư tình của thằng Nhân gửi cho con Huệ béo ý mà thì ông thầy đã lù lù xuất hiện đằng sau và không bao giờ quên mang cái bản mặt sát thủ vào lớp. Không khí trong phòng im phăng phắc toàn mùi nồng nặc của thuốc súng bỗng thầy giáo kêu học sinh lên hỏi bài cũ. Ả Uyên nhà ta sáng nay ăn phải gì mà tiết đầu đã bị ổng gọi lên hỏi bài cũ. Nó vùng vằng cầm quyển sách lên rùi níu tay nhỏ Di với ánh mắt có điều muốn nhắn nhủ là :” Lát tao lên nhớ thả phao kịp thời không tao chết đuối”. Ông thầy ho vài cái lấy lại giọng và khí phách:
_ Ừm hừm…..Nhã Uyên em hãy cho thầy biết phẩm chất ở con người chúng ta phải học là từ gì?- thầy
_ Dạ,,,,là đạo đức ạ- nó
_ Thế đạo gì mà Pháp đã truyền vào nước ta để dò la tin tức?- thầy
_ em thưa thầy là là là,,,,,,đạo Gia-tô ạ- nó
_ Ăn cắp lời là đạo gì- thầy
_ Là đạo lời ạ- nó
_ Vậy ăn cắp ý tưởng gọi là đạo gì?- thầy
_ Dạ đạo ý tưởng- nó
_ Tốt,,,vậy ăn cắp thơ là đạo gì?-thầy
_ Dạ đạo thơ- nó
_ Good….Vậy ăn cắp răng là đạo gì- thầy khoái chí
_ Dạ ơ ơ,,,,,chẳng lẽ đạo răng hả thầy- nó gãi tai nhau mày trước câu hỏi hóc búa này của thầy rồi theo cảm tính trả lời luôn làm cả lớp được 1 phen cười hả dạ
_ Ngốc quá,,,,như vậy người ta gọi là “đạo hàm” hiểu chưa….Hôm nay chúng ta sẽ học bài Đạo hàm nhá các em lấy sách ra học bài nào- thầy nói
Bây giờ cả lớp mới vỡ lẽ ra những câu hỏi từ thời nào thầy lại đưa ra hỏi nó đó là cách dẫn vào bài mới đó là bài học Đạo hàm. Cả lớp được 1 trận cười no nê còn nó thì đơ như cây cơ chần chừ mãi mới chịu về chỗ ngồi học bài tiếp. Công nhận ông thầy này gọi bài mà chẳng câu nào liên quan đến bài cũ cả mà chỉ là những câu đố phải gọi là quá hài =_=” rùi thầy lại tiếp tục quay xuống phía nó hắng giọng:
_ Nhã Uyên trả lời còn ngúc ngắc quá,,,,,lần sau lên hỏi bài cũ lần nữa rùi sẽ lấy điểm-thầy
_ Ơ ơ,,,,,em trả lời cật lực vậy mà không có điểm ah thầy- nó nhúm nhím cái miệng
_ Ukm,,,,thôi không nói nữa vào bài học đi ,,,,,gọi bài cũ 15 phút mà anh chị làm mất của tui 2 phút rùi làm chậm tương lai của tui biết không?- thầy
Haizz,,,,,nói đến đây thui thì mỗi học sinh lại biết bản thân mình nên làm gì nên cứ mỗi đứa lại về với việc của mình đứa thì chơi game, đứa thì trang điểm suốt ngày. Rìéng nó thì lại ngủ nướng và 2 nhỏ bạn thân thì lướt web trên điện thoại mù mịt. Hắn ngồi bên cạnh chăm chỉ hơn chép bài chăm chú nhưng cái bản mặt của nó cư đối diện làm hắn khó tập trung cho được. Mỗi lần gặp khuôn mặt xinh xinh hơi kiêu sa nhưng dễ thương đó làm hắn bối rối muốn đánh thức nó dậy lắm nhưng cái gì gì đó ngăn hắn lại và cả tiết học phần lớn hắn ngồi nhìn nó ngủ còn bài vở thì,,,,,lát chép lại mấy đám bạn. Hic hic,,,,,”Tại bà cả đó Nhã Uyên làm tui ốm rùi bây giờ không cho tui học là sao”, ,,,,,Hắn chống cằm mân mê suy nghĩ nhưng ánh mắt thì luôn trúng tâm vào nó còn Ả Uyên thì vẫn ngủ li bì có biết cái gì đâu ( đúng là +_+)
Các bạn ơi nếu các bạn thấy Mon viết chán và nhàm quá thì các bạn hãy dành chút time cmt bên dưới góp ý những thiếu sót mà Mon mắc phải để Mon còn biết mà sửa sai chứ đúng không^_^ và để Mon có động lực viết tiếp nữa…..1 cmt= 10 like mà 🙂