Con Đường Bá Chủ

Chương 22: Rời Đi


Bạn đang đọc Con Đường Bá Chủ – Chương 22: Rời Đi


Ân ái triền miên qua đi, nhị nữ toàn thân ửng hồng, gương mặt càng thêm kiều diễm, khóe môi mĩm cười mản nguyện, nép vào hai bên trái phải lồng ngực Lạc Nam.


“Hai năm sau, các nàng cũng tiến vào Thánh Linh Học Phủ?” Lạc Nam hít sâu một hơi, cảm nhận hương thơm cơ thể các nàng, mở miệng nói chuyện.


“Vâng” Hai nữ gật đầu, Hồng Liên ngước lên nhìn hắn, môi đỏ khẽ mở giải thích nói:

“Thánh Linh Học Phủ tại Băng Thiên Đại Lục là tu chân giả trong lòng thánh địa, dù không tranh đấu xen lẫn vào chuyện thiên hạ nhưng địa vị của nó thậm chí còn vượt trên hai đại Cửu cấp thế lực”

“Mỗi mười năm, Thánh Linh Học Phủ sẽ tuyển sinh một lần, mà cách khoảng thời gian tuyển sinh trước đã qua tám năm, hai năm sau sẽ tiếp tục”

“Cách thế lực lớn từ Lục Cấp trở lên sẽ có tư cách nhận được danh ngạch tiến vào Học Phủ mà không cần tham gia khảo hạch”

“Đương nhiên số danh ngạch nhận được cũng sẽ có chênh lệch nhất định, Lục cấp thế lực được 2 danh ngạch, Thất cấp được 3, Bát Cấp được 4 và Cửu Cấp được 5 danh ngạch”

Hồng Liên liên tục giải thích, mà bên cạnh Tình Nhi lúc này cũng vểnh môi ngây thơ nói:

“Chàng cùng chúng ta về nhà, sau hai năm chúng ta cùng nhau tiến vào, không cần tự mình tham dự khảo hạch.”

Hồng Liên nghe muội muội nói chuyện, chỉ có thể cười khổ, nha đầu này quá ngây thơ, Lạc Nam một lần chiếm lấy hai tỷ muội các nàng, chỉ sợ vừa về Diễm gia đã bị mẫu thân hai nàng giận dữ một ngụm nuốt sống.


Lạc Nam cũng cưng chiều sờ má Tình Nhi, con đường của kẻ mang theo hệ thống như hắn dứt khoát không thể dừng chân một nơi quá lâu, hắn cần không ngừng thực hiện nhiệm vụ để gia tăng thực lực, huống hồ Bất Hủ Diễn Sinh Kinh mỗi lần tụ đỉnh đều đòi hỏi quá cao, sợ rằng Bát cấp thế lực cũng không đáp ứng nổi.


Nghĩ tới đây, Lạc Nam chân thành kiên định nói:

“Hai năm sau, chúng ta gặp lại ở Thánh Linh Học Phủ, chờ ta có thực lực và thành tựu, sẽ đích thân đến Diễm gia cầu hôn các nàng, thời điểm đó thần cản giết thần, phật cản đồ phật”

“Ừ”

Hai nữ đồng thanh gật đầu, các nàng rõ ràng thiên phú khủng bố của nam nhân mình, chỉ cần hắn có thể thuận lợi phát triển, mảnh này đại lục đã định trước có một phần thiên hạ thuộc về hắn.


Các nàng cũng không biết, dã tâm của nam nhân mình là toàn bộ đại lục, thậm chí Việt Long Tinh và còn cao hơn nữa.


Vỗ hai bờ mông căng tròn bóng loáng, Lạc Nam thật muốn một lần nữa xách thương lên ngựa, bất quá hắn biết không thể quá trầm mê vào tình trường, hiện tại còn rất nhiều việc chờ hắn đi làm.


Đẩy rời hai bàn tay mềm mại đang nghịch ngợm xoa nắn dương vật mình, Lạc Nam đở hai nữ đứng dậy.

Hồng Liên và Tình Nhi cũng biết là thời điểm nên trở về, các nàng rời nhà chỉ để rèn luyện, lần này cùng Lạc Nam thu được Dị Hỏa là niềm vui ngoài ý muốn của Hồng Liên, thời gian đã qua lâu, nếu không trở về rất có thể nữ nhân kia rất có thể sẽ giết đến.


Nghĩ đến bộ dạng giận dữ của mẫu thân, hai nữ lập tức rùn mình.


“Sao vậy?” Lạc Nam nhận ra hai nữ dị dạng, quan tâm hỏi.


“Thất thân cho chàng, sợ rằng mẫu thân sẽ rất tức giận” Tình Nhi nhún vai lè lưỡi nói.


Lạc Nam bừng tỉnh, hắn lập tức mở miệng: “Để ta về cùng các nàng!”

Là một người đàn ông, dù thế nào thì hắn vẫn phải chịu trách nhiệm với hai nàng.


“Với tính cách nóng nảy như lửa của mẫu thân, chỉ sợ lập tức giết chết chàng, chúng ta ai cũng không ngăn kịp” Thấy nam nhân quan tâm, hai nữ trong lòng ấm áp, bất quá vẫn từ chối.


“Khanh khách, chúng ta sẽ giải thích chuyện lần này, đợi một thời gian mẫu thân nguôi giận sẽ sắp xếp cho chàng gặp mặt sau” Hồng Liên cười quyến rũ trấn an nói.


“Nhưng mà..” Lạc Nam vẫn chưa yên tâm lắm.


“Không có nhưng gì hết, mẫu thân rất yêu thương bọn thiếp, cùng lắm chỉ mắng chửi vài câu, có chàng xuất hiện chỉ làm mọi việc thêm nghiêm trọng” Hồng Liên nắm tay hắn giải thích.


“Huống hồ lần này tu vi tỷ muội chúng ta tiến bộ, tỷ tỷ lại thu được Dị hỏa, ta dự định đem Lôi Đình Quyền Trượng về tặng mẫu thân, nói không chừng nàng còn chuyển giận thành vui đấy” Tình Nhi lúc lắc cái đầu nhỏ cười nói.


“Mẫu thân nàng còn có Lôi linh căn?” Lạc Nam bất ngờ hỏi.


“Đúng nha, mẫu thân sở hữu Lôi và Hỏa linh căn” Hai nữ tự hào nói, hiển nhiên mẫu thân của các nàng rất mạnh.


Lạc Nam cũng gật đầu, có thể trở thành chủ nhân bát cấp gia tộc Diễm gia, thực lực tuyệt không kém Lạc Phá Lôi, hắn tò mò hỏi:

“Chỉ nghe hai nàng nhắc đến mẫu thân, vậy phụ thân các nàng đâu?”

“Phụ thân mất khi chúng ta còn nhỏ” Hai nữ hơi ảm đạm giải thích.

“Xin lỗi” Khẽ vỗ về hai nữ, Lạc Nam ôn nhu nói.


“So với chàng, chúng ta hạnh phúc hơn nhiều lắm” Tình Nhi chuyển buồn thành vui cười nói an ủi, trong ánh mắt ngây thơ ấy, một tia thù hận lóe lên, hiển nhiên nghĩ đến những gì Lạc gia đã làm với Lạc Nam.


“Ừm” Hồng Liên gật đầu, hận ý trong lòng so với muội muội không hề ít, các nàng rất khó tưởng tượng, một người phụ thân như Lạc Phá Lôi có thể làm nên chuyện như vậy.


“Yên tâm, ta sớm muộn sẽ cho bọn hắn trả giá” Lạc Nam nắm tay hai nữ, kiên cường nói.


“Được rồi, là thời điểm nên rời đi nơi này”

Nhìn hai nàng từ nhẫn trữ vật lấy ra y phục mới bắt đầu mặc vào, Hồng Liên vẫn yêu thích cung trang màu đỏ khoe rõ đường cong nóng bỏng của cơ thể nàng, Tình Nhi thì váy dài màu trắng tô đậm nét thanh thuần của nàng.


Chứng kiến Lạc Nam vẫn trần truồng đứng nhìn hai người, hai nữ bất chợt ôm bụng cười ngặt ngẽo, Lạc Nam chỉ có mỗi bộ y phục cũ kỹ từ Lạc gia, hiện tại lại bị hỏa diễm thiêu cháy, đường đường một kẻ tu vi tương ứng Kim Đan Hậu Kỳ cường giả lại không có nổi y phục, nói ra khiến người khác cười rụng răng.


“Cười cái gì? Các nàng có cách nào không?” Lạc Nam bất đắc dĩ, hắn cũng không thể trần truồng rời khỏi nơi này, thầm nghĩ biết thế lần trước nhờ Nhược Tuyết tìm giúp vài bộ quần áo.


“Kiểm tra thứ đó xem sao?” Tình Nhi nhanh nhẹn chỉ về chiếc nhẫn có hình đầu lâu vẫn nằm trên mặt đất, thứ đó chính là nơi phát ra Liệt Tình Hương tác hợp ba người nên duyên nên phận.


“À đúng rồi, các nàng biết kẻ tự xưng là Tà Hoàng đó không?” Lạc Nam vừa tiến về nhặt lên chiếc nhẫn, nhớ lại nam nhân yêu dị tự xưng Tà Hoàng, lên tiếng hỏi thăm.


Hai nữ liếc nhau, đều thấy vẻ nghi hoặc trong mắt đối phương, Hồng Liên lên tiếng mở miệng:

“Dựa theo lời nói của hắn, kẻ này đã tồn tại vô số năm rồi, bọn thiếp tạm thời không có ấn tượng, bất quá sau khi về gia tộc sẽ điều tra xem sao”

“Ừm, xem bộ dạng khi đó của hắn, rõ ràng là một gia hỏa không lương thiện” Lạc Nam gật gật đầu, nhặt lên Lôi Đình Quyền Trượng giao cho Tình Nhi.


“Mẫu thân nhất định sẽ ưa thích, với một Luyện Hư Kỳ như nàng, muốn nhận chủ cùng nó không khó khăn gì” Cầm Lôi Đình Quyền Trượng trên tay, Tình Nhi yêu thích vuốt ve nói.


“Hai mốn đồ này ít nhất phải là Địa cấp pháp bảo, chàng mau nhận chủ” Với kiến thức của Hồng Liên đương nhiên nhìn ra đẳng cấp của hai thứ này, hối thúc Lạc Nam nhận chủ chiến nhẫn màu đen.

Lạc Nam gật đầu, nhỏ máu lên chiếc nhẫn, bất ngờ giọt máu bị đẩy bật ra.


“Cẩn thận” Hai nữ lập tức lên tiếng nhắc nhở

Chỉ thấy, chiếc nhẫn tỏa ra một luồng hắc khí bắn thẳng về mi tâm Lạc Nam, linh hồn hắn bất chợt cảm giác đau nhói vô cùng, hắn biết là chiếc nhẫn này đang trùng kích phản kháng lại kiểm soát của hắn, nó không phải vật từ hệ thống nên không có hệ thống áp chế, muốn nó phục tùng không dễ dàng.


“Hừ, châu chấu đá xe” Lạc Nam hừ lạnh, muốn công kích linh hồn được Cấm Kỵ kinh văn gia trì, đúng là muốn chết.


Quả nhiên, gặp được khí tức từ linh hồn Lạc Nam, hắc khí đang công kích linh hồn bất ngờ thu vào nhẫn, Lạc Nam thậm chí cảm giác nó đang run rẩy sợ hãi, lúc này hắn lại nhỏ một giọt máu vào.


Mà chiếc nhẫn lần này không tiếp tục phản kháng, ngoan ngoãn cùng Lạc Nam nhận chủ, thông tin của nó cũng truyền vào đầu não hắn.


Chứng kiến Lạc Nam dễ dàng nhận chủ một Địa cấp pháp bảo, hai nữ kinh ngạc vô cùng, tò mò vây quanh hắn.


“Không sai, là một cái nhẫn trữ vật” Lạc Nam gật đầu hướng hai nữ cười nói, ý niệm vừa động, một bộ y phục màu đen xen lẫn vài đường hoa văn tím xuất hiện, Lạc Nam nhanh chóng mặt vào.


“Nhìn anh tuấn hơn hẳn”

Tình Nhi ngắm nhìn Lạc Nam, chỉ thấy sau khi thành Thể Tu, hắn thân thể cao dài 1m83, các múi cơ bắp săn chắc tràn đầy năng lượng, mái tóc màu đen thả dài phóng khoáng, thêm con mắt bạc trắng như chứa đựng cả vầng trăng bên trong, khoát lấy y phục đen xen tím bó sát cơ thể trông vừa tà dị vừa cuốn hút một cách lạ kỳ.


“Khanh khách, nam nhân của tỷ muội chúng ta có thể tầm thường sao?” Hồng Liên che môi cười khanh khách quyến rũ, bộ ngực to tròn run rẩy, nàng càng nhìn Lạc Nam càng cảm thấy hài lòng.


Hơi kiểm tra bên trong chiếc nhẫn, Lạc Nam giật mình hướng Hồng Liên cười nói:

“Lần này may nhờ có Hồng Liên nàng, nếu chọn cửa hang kia rất có thể chúng ta đã thành thi thể”

“Ý chàng là cửa hang đám người Sa Hải đoàn tiến vào?” Hai nữ tò mò hỏi.


“Đúng, Tà Hoàng có suy nghĩ quỷ dị vô cùng, bên trong cửa hang kia cũng có một căn phòng, bất quá bên trong có che dấu Tử Khí, tiến vào sẽ bị Tử Khí xâm nhập, dưới Hóa Thần Kỳ chỉ có đường chết mà thôi”

“Tà Hoàng này cũng thật là, sao hắn lại làm vậy?” Tình Nhi vuốt bộ ngực non nớt lên tiếng hỏi.


“Tà Hoàng vừa muốn tìm truyền nhân lại vừa muốn tìm người phải chết cùng với hắn” Lạc Nam cười khổ giải thích, kẻ này không hổ danh một chữ “Tà”.


“Đáng thương cho đám người Sa Hải Đoàn” Hai nữ lên tiếng cảm khái, cơ duyên luôn luôn song hành cùng nguy hiểm, cũng may lần này người đạt được cơ duyên lại là bọn họ.


Lạc Nam nhìn chiếc nhẫn đen, cũng không giấu diếm hai nàng, tiếp tục lên tiếng nói:


“Chiếc nhẫn này tên gọi Nhẫn Hắc Lâu, bên trong ngoài việc có ghi chép cách bố trí động phủ này của Tà Hoàn và một số y phục của hắn, còn chứa đựng một bản Địa cấp Cực Phẩm công pháp, ngoài ra có cách thức luyện chế Ma Niệm Đan và vài loại ảo trận”

“Địa cấp cực phẩm công pháp?” Hai nữ che miệng thốt lên, loại cấp bậc công pháp này dù ở Diễm gia cũng hiếm có vô cùng, có thể đếm được trên đầu ngón tay.


Lạc Nam đeo Nhẫn Hắc Lâu vào ngón trỏ, ý niệm vừa động, một bản cổ xưa quyển sách đã xuất hiện trên bàn tay, bên trên sách có viết bốn chữ lớn: “Lôi Hỏa Huyền Công”, hắn không nói không rằng ném sách cho hai nữ xem xét.


Hai nàng trong lòng cảm động vô ngần, vội lấy ra giấy bút ngồi xuống ghi chép kỹ càng lại toàn bộ công pháp, mẫu thân các nàng rất thích hợp nó, phải biết nàng sở hữu hai loại Lôi và Hỏa linh căn.


Mặc dù mẫu thân đã tu luyện công pháp Thiên cấp, nhưng giá trị tham khảo của Lôi Hỏa Huyền Công cũng không thể xem thường, huống chi các loại công pháp cấp cao được xem là căn cơ của gia tộc, công pháp càng nhiều căn cơ càng vững.


“Trả lại cho chàng” Đưa bản gốc Lôi Hỏa Huyền Công lại cho Lạc Nam, hai nàng nhón chân thưởng môi thơm vào má hắn.


“Có cần công thức luyện chế Ma Niệm Đan cùng vài loại trận pháp kia không?”

Lạc Nam cười hỏi, các nàng là nữ nhân của hắn, không có lý do gì để keo kiệt, huống hồ một kẻ tu luyện công pháp cấp Cấm Kỵ và có hệ thống như hắn còn để tâm dăm ba thứ lặt vặt này hay sao?.


Lạc Nam phát hiện mình bị Kim Nhi lây bệnh, tầm mắt ngày một cao, công pháp cấp bật bình thường không lọt nổi mắt hắn.


“Không cần, Ma Niệm Đan không thích hợp bọn thiếp, trận pháp thì Diễm gia cũng có khá nhiều rồi” Hai nàng lắc đầu từ chối.


Lạc Nam cũng không cưỡng cầu, hắn bắt đầu thu gôm hài cốt đã vỡ vụn của Tà Hoàng, cố gắng sắp xếp chúng lại đặt ở giữa căn phòng, Vương tọa lúc đầu đã bị Tử Tâm Phần Không Viêm thiêu cháy, riêng các mảnh vỡ Hài Cốt lại vẫn nguyên vẹn.


Lạc Nam dẫn hai nữ hướng về Hài Cốt cúi đầu xem như tỏ lòng biết ơn về truyền thừa cũng như công lao mai mối của hắn.


Kẹt

Mà khi bọn hắn vừa cúi đầu xuống, căn phòng vốn dĩ đóng kín bất ngờ tự động mở ra, hiển nhiên nếu không tỏ lòng biết ơn, cả ba người chỉ có thể bạo lực phá nát căn phòng mới có thể rời khỏi, thủ đoạn của Tà Hoàng dù sau khi chết vẫn ảo diệu như vậy, tất cả đều nằm trong sắp xếp của hắn.


Lạc Nam âm thầm cảm thán, hai tay phân biệt nắm lấy bàn tay mềm mại trắng mịn của hai nàng, ôn nhu nói:

“Ra ngoài thôi!”

“Vâng” Hai nữ khoát lấy cánh tay hắn, cả ba luyến tiết nhìn căn phòng lần cuối trước khi xoay người rời khỏi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.