Đọc truyện Cô Vợ Tuổi Mười Tám – Chương 57
Buổi tối tại Lục gia, Thiên Di mặc bộ đầm tay bèo trông vô cùng nữ tính lại không kém phần sang trọng.
Tại sao cô lại chưng diện như vậy? Tối nay, ngay tại đây Thiên Di muốn tổ chức một bữa tiệc nho nhỏ để chúc mừng Vĩ Phong và đồng thời cổ vũ tinh thần cho anh sau những ngày công ty xảy ra biến cố.
Ánh đèn pha lê lung linh, không gian phòng ăn gọn gàng ấm cúng.
Thiên Di cẩn thận đốt mấy ngọn nến thơm để trang trí cho bàn ăn thêm phần bắt mắt.
Tại sao cô lại đích thân chuẩn bị những việc này nhỉ? Rõ ràng lúc trước Thiên Di chẳng hề ưa Vĩ Phong cơ mà.
Sau một thời gian chung sống, Thiên Di lại có một suy nghĩ khác về anh.
Tưởng chừng như là một người sinh ra ở ngay vạch đích nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược với những gì cô nghĩ.
Để có một Lục tổng đại tài như ngày hôm nay thì chính bản thân anh mới là người nổ lực phấn đấu hơn bất cứ ai hết.
Nhiều lúc nghĩ lại, cô thật sự ngưỡng mộ người chồng này của mình.
Có một chút động lòng.
Liệu đây là xúc cảm của trái tim Thiên Di năm hai mươi lăm tuổi mang lại hay là suy nghĩ của Thiên Di năm mười tám tuổi gợi lên.
Dù thế nào đi nữa, một thứ tình cảm gì đó đang dần nảy nở trong trái tim cô.
……
Lái xe dọc trên đoạn đường, thành phố vẫn tấp nập và ồn ào.
Bấc giác sự cô đơn lại ùa về trong lòng của anh.
Ngay trên chiếc xe này, đoạn đường này vào ba năm về trước.
Một cô gái với đôi mắt to tròn nở một nụ cười thật tươi mà nói rằng: “Sau này em sẽ lấy anh.”
Vĩ Phong nhếch mép, tất cả chỉ là nói dối.
thề non hẹn biển, đến cuối cùng chỉ có mình anh là người ở lại.
…….
“Phục vụ, cho thêm một chai vang đỏ nữa.” Gương mặt đỏ ngần do men rượu càng làm cho An Nhiên thêm phần quyến rũ.
Đàn ông trong quán bar đều bị vẻ đẹp yếu đuối, ủy mị của cô làm cho mê mẩn.
“Chào cô gái xinh đẹp.” Một người đàn ông ăn mặc thanh lịch, giọng nói chững chạc đi đến tiếp chuyện cùng với An Nhiên.
So với bọn đàn ông trong quán, anh ta trông có vẻ lịch sự.
“Tôi không có hứng thú với anh, cút sang một bên.” Giọng cô hơi run nhẹ, chắc là do cơn say.
“Nhưng anh muốn được mời em một ly rượu.” Hắn ta cười nho nhã.
An Nhiên dò xét một lượt, chắc cũng không phải là người xấu.
Không muốn dòng do phiền phức, cô nhận lời đồng ý, nhưng chỉ là uống rượu thôi.
Không có bất cứ quan hệ gì khác!
An Nhiên nhận lấy ly whisky hắn đưa cho, môi chạm vào thành ly sau đó uống một ngụm.
Môi gã đàn ông đó cong lên nhìn An Nhiên tu gần hết ly rượu lúc nãy.
Cô đâu biết được rằng, hắn ta đã âm thầm chuốc thuốc vào bên trong.
Xem ra tối nay hắn sẽ được thưởng thức mồi ngon rồi.
Cô uống xong, đưa ly rượu lại cho hắn, ra hiệu rằng hãy cút khỏi đây.
Người đàn ông lắc đầu đồng ý, để xem cô ngang bướng như vậy được bao lâu.
Cơ thể bỗng chốc cảm thấy nóng ran, hai gò má đỏ ửng.
Không ổn rồi! Lúc này cô mới nhận ra rằng mình đã mắc lừa, trong ly rượu lúc nãy có chứa “xuân dược”.
“Mẹ kiếp!” Cô chửi thề một câu.
Tên khốn đó dám cả gan lừa Lý An Nhiên sao, nhất định phải đến dạy cho hắn một bài học! Nhưng cơ thể cô nóng ran, sức lực của tay và chân cũng chẳng còn.
Hắn ta từ phía chỗ ngồi, quan sát biểu hiện trên gương mặt cô gái tóc vàng xin đẹp.
Tứ chi cô đang run rẫy, bộ váy da bó sát để lộ một đường cong hoàn hảo càng làm ngọn lửa dâm dục trong hắn bừng cháy dữ dội.
Chỉ cần nhìn cô bây giờ cũng đủ làm hắn “hứng” lên.
An Nhiên biết rằng, nếu còn tiếp tục ở lại đây, bản thân nhất định sẽ gặp chuyện không hay.
Quán bar lại không có một ai quen biết.
Dùng những sức lực yếu ớt còn lại, cố gắng bước ra bên ngoài mà chạy trốn.
Thật không ngờ, tên đó không để cho cô thoát, âm thầm đi theo phía sau An Nhiên.
Đến bãi đỗ xe, vừa định mở cửa bước lên con Lamborghini thân thuộc thì phía sau lại có một lực kéo thật mạnh vai của An Nhiên làm cô không đứng vững nữa mà ngã khụy xuống, tiếp đất bằng mông.
Trông cô lúc này thật thê thảm.
Phen này chết thật rồi! Cái thứ thuốc chết tiệt lúc nãy hắn ta bỏ vào ly cô chính là thuốc kích dục loại mạnh, một liều nhỏ cũng có thể làm đối phương “hứng lên” cả đêm.
Nhìn bề ngoài nho nhã lịch sự, cô không ngờ hắn ta lại là một kẻ biến thái bệnh hoạn như vậy.
Hắn đè cô xuống đất, miệng cười gian manh, tay vuốt nhẹ nhè theo đường cong trên cơ thể An Nhiên.
Tay hắn đi đến đâu, toàn thân cô run rẫy đến đó.
Bản năng chống cự vẫn cứ vùng lên nhưng sự chống cự của An Nhiên quá yếu ớt, càng vũng vẫy thì hắn ta càng thích thú.
Dây kéo phía sau bộ váy cô đang mặc dần dần được tháo xuống lộ ra tấm lưng trần trắng trẻo.
An Nhiên hét lên trong tuyệt vọng, mắt cô cay cay, cuộc đời con gái của mình sẽ kết thúc ở đây hay sao?
Bốp! Cơ thể người đàn ông đang đè lên cô bị hất văng ra.
Hắn đang trong cơn mê bỗng chốc định thần, sắc mặt hung dữ đến đáng sợ.
“Mẹ kiếp! Mày là thằng chó nào! Sao lại phá hỏng chuyện tốt của tao!” Hắn đứng dậy, miệng quát tháo dữ dội.
An Nhiên lúc nãy nhắm tịt mắt bây giờ lại hé mở ra.
Bóng lưng người con trai phía trước mặt như đang che chở cho cô.
“Năm phút nữa cảnh sát sẽ đến nơi, khôn hồn thì cút khỏi đây ngay lập tức!”