Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo

Chương 36: Một Lúc Chơi Hai Em


Bạn đang đọc Cô Vợ Dịu Dàng Của Tổng Tài Bá Đạo – Chương 36: Một Lúc Chơi Hai Em


Quán bar là nơi hội tụ những thiếu gia tiểu thư con nhà giàu có vây quần bay lắc hằng đêm.

Bên tiếng nhạc DJ những vũ công, những cô gái làng chơi ăn mặc phản cảm đang uốn éo nhảy múa theo điệu nhạc điên cuồng,
Ba người Bạch Tử Thiên, Đường Uyển Đình và Kỷ Tuyết vừa bước vào đã thu hút không ít ánh mắt của nam lẫn nữ về phía họ.

Kỷ Tuyết mặc đầm hở lưng màu đen quyến rũ cô khoát tay Bạch Tử Thiên anh mặc trang phục bụi bặm, nam tính với áo khoác jacket da và set đồ “đen nguyên cây” nhìn vào ai cũng nghĩ hai người họ là một đôi trời sinh xứng đôi vừa lứa nhưng sau khi phát hiện bên tay kia của anh lại đang nắm chặt tay một cô gái khác ..

Đường Uyển Đình mặc áo sơ mi nhũ cổ áo được khoét sâu không quá hở cũng không quá kín đáo phối với chân váy da và giày cao gót màu đen.

Dưới ánh đèn những chi tiết nhũ từ áo sáng lấp lánh khiến cô càng thêm nổi bật.

Nhìn vào hình ảnh này thoáng chốc mọi người lại nghĩ đi một chiều hướng khác.

Bạch Tử Thiên chính là một đại thiếu gia ăn chơi trác táng đào hoa phong lưu cùng lúc “chơi” hẳn hai em..

Bỏ qua mọi ánh nhìn săm soi, cả ba người nhanh chóng vào thang máy lên lầu 3.

Lầu ba là lầu chỉ có những căn phòng riêng dành cho vị khách nào muốn đặt trước để có không gian riêng hay các ông chủ đưa đối tác làm ăn thích phong lưu đến để ký kết hợp đồng
Mở cửa vào căn phòng VIP sang trọng và lớn nhất đã thấy Vũ Hạo Dân ngồi đợi một mình bên trong
Kỷ Tuyết liền đi đến bên cạnh Vũ Hạo Dân cười tươi nói
– Anh Hạo Dân đã lâu rồi không gặp..

dạo này vẫn khỏe chứ..


anh đã có bạn gái chưa? Sao không dẫn đến ra mắt với em..

– Anh còn đang đợi em sao có thể có bạn gái được..

“Vũ Hạo Dân véo mũi Kỷ Tuyết cười trêu ghẹo cô”
– Anh đùa hoài..

em là của anh Tử Thiên rồi..

“Kỷ Tuyết bĩu môi nói rồi cô rót một ly rượu nhẹ nhàng đưa lên thưởng thức ”
– Tử Thiên cậu ta bây giờ có Tiểu Đình Đình rồi sao là của em được..

“Vũ Hạo Dân không buông tha mà lại tiếp tục trêu ghẹo cô”
– Còn chưa có kết hôn mà.

Tất nhiên là em vẫn còn có cơ hội đúng không anh Tử Thiên..

“Kỷ Tuyết nhìn Bạch Tử Thiên chu môi nói”
– Em nói chuyện đúng là không biết chừng mực, nói đùa như vậy nhỡ Uyển Đình hiểu lầm thì sao..

– Xì..em là nói thật chứ đùa khi nào..

“Bị Vũ Hạo Dân trách Kỷ Tuyết liền bĩu môi rồi lầm bầm một mình, gương mặt đã ủ dột như bánh bao chiều”
Thấy bầu không khí chợt lắng đọng trở nên ngột ngạt, Đường Uyển Đình liền cười rồi lên tiếng thay đổi bầu không khí
– Em không để bụng mấy chuyện nhỏ nhặt vậy đâu.

Đừng để Kỷ Tuyết mất hứng chúng ta nói chuyện gì khác vui vẻ hơn đi ha..

– Không buồn không buồn.

Bây giờ thi uống rượu đi đã lâu rồi em không tỉ thí với hai anh.

Em đã luyện lên một tầm cao mới rồi chắc chắn sẽ hạ được một trong hai người cho xem.

“Kỷ Tuyết lấy lại tâm tình vui vẻ trong phút chốc cô nhìn Vũ Hạo Dân đắc ý nói”
– Được..

chơi thì chơi để xem Kỷ Tuyết em đã lợi hại thế nào rồi..

– Chị Uyển Đình cùng chơi nha..


chắc tửu lượng của chị cũng không tồi đâu ha..

” Kỷ Tuyết giọng nói thách thức nhìn sang Đường Uyển Đình nghênh ngang nói”
“Bạch Tử Thiên từ khi bước vào đã im lặng không nói một lời lúc này anh mới lạnh nhạt lên tiếng”
– Chơi trò khác đi
– Sao vậy? Em muốn chơi.

Hồi trước mỗi lần gặp nhau chúng ta đều không say không về, chơi rất là vui vẻ tại sao bây giờ lại không?
– Đình Đình kh…!
– Không sao không sao chỉ là một trò chơi, chơi thì chơi có gì đâu chứ Tử Thiên anh đừng làm mọi người mất vui mà..

“Chưa để anh nói xong Đường Uyển Đình đã lập tức chen vào không cho anh nói tiếp, cô không muốn chỉ vì mình mà làm người khác mất hứng, được anh quan tâm chu đáo như vậy cô rất vui nhưng cô không muốn vì sự quan tâm chăm sóc quá mức của anh mà khiến người khác không có thiện cảm với mình, cô càng không muốn ỷ lại anh”
– Thấy chưa chị ấy nói không sao kìa.

Sao anh lúc nào cũng cưng chìu chị ấy như trẻ con vậy.

Đã lớn như vậy rồi chẳng lẽ uống một hai ly rượu cũng không được sao.

Hay là sức khỏe vốn đã không có nên không thể uống..

“Kỷ Tuyết ngang bướng nhìn anh sỗ sàng nói
– Cô ấy không phải em.

Nếu em còn tỏ ra thái độ thiếu tôn trọng với Uyển Đình như vậy nữa thì đừng nên để anh thấy mặt em.

“Bạch Tử Thiên lạnh lùng nói ánh mắt tức giận nhìn Kỷ Tuyết như đang âm thầm cảnh cáo nếu cô còn ngang bướng thì đừng trách anh tuyệt tình”
– Em xin lỗi..em không như vậy nữa.


” Kỷ Tuyết hậm hực nói rồi uống cạn một ly rượu giận dỗi quay mặt sang chổ khác”
– Tử Thiên..

Kỷ Tuyết nó trước giờ vẫn trẻ con như vậy cậu nói vậy có hơi nặng lời với nó rồi..

“Vũ Hạo Dân nhìn anh khẽ nói”
Đường Uyển Đình thấy không khí lại căng thẳng lần nữa..

cô nhìn lần lượt từng người ai nấy đều mặt lạnh còn Vũ Hạo Dân thì gương mặt bất đắc dĩ chẳng biết nên làm sao.

Cô rót một ly rượu rồi đi đến ngồi cạnh Kỷ Tuyết dịu dàng dỗ dành..

– Kỷ Tuyết là Tử Thiên đã quá lời, em đừng giận nữa ha..

nào uống với chị một ly..

chị cùng chơi trò chơi với em, được không..

“Nói rồi cô đưa ly rượu lên nhắm mắt uống cạn, vị cay nồng lan tỏa khắp miệng cô nhất thời chưa thể thích ứng được liền nhăn mặt nhưng chỉ thể hiện một giây rồi nhanh chóng tỏ ra bình thường cô mỉm cười nhìn Bạch Tử Thiên để anh biết cô có thể uống được ”
Nhưng nét mặt khó chịu vừa rồi của cô đã bị Kỷ Tuyết nhìn thấy cô liền nhếch môi gương mặt trở nên vô cùng đắc ý..

– [ Để tôi xem, cô còn tỏ vẻ được bao lâu..].


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.