Có Phải Yêu Nhau Không

Chương 21: Vô Cùng Chói Mắt


Đọc truyện Có Phải Yêu Nhau Không – Chương 21: Vô Cùng Chói Mắt


“ Tống Dạ Huyền”
Cô không để ý đến anh, tiếp tục đi về phía trước!
Triều Ca từ phía sau bước vội tới, từ sau nắm lấy tay trái của cô, trước đó vì tay phải phản ứng trước nên bắt hụt, ép bước về phía trước khiến cô chống lưng vào tường.
Nam và nữ trời sinh sức mạnh khác nhau.
Vào thời điểm này, Dạ Huyền cũng không biết chính mình có hay không muốn phản kháng
Không kịp đề phòng, nụ hôn của anh liền rơi xuống, ban đầu chỉ là tính trừng phạt cô nhưng dần dần anh phát hiện môi cô thật mềm, khí tức quá mức ngon ngọt, mà cô ôn nhu như vậy càng làm anh không có cách nào chống cự lại được.
Khi nụ hôn kết thúc, Dạ Huyền bỗng nhiên ghé vào tai anh cười khẽ. Anh không phải là muốn thăm dò sao? Cô phụng bồi là được rồi!

“ Như thế nào? Tôi làm tình nhân mấy năm nay nên có chút kinh nghiệm đấy!” Dạ Huyền bỗng nhiên lè lưỡi, liếm nhẹ môi mình bị anh hôn qua, vẽ theo hình cánh môi, động tác mềm nhẹ mà tràn đầy mê hoặc
Triều Ca thấy đáy mắt Dạ Huyền tràn đầy quyến rũ chỉ cảm thấy chói mắt, vô cùng chói mắt.
Anh biết Dạ Huyền là người tính tình mười phần nóng nảy, thời điểm làm việc đại đa số thích là làm, không thích là không thèm nhìn. Mà đối với động tác hôn thân mật lại vô cùng ngây ngô, anh còn nhớ lúc hai người hôn môi ngay cả thở cô thậm chí không biết.
Nhưng hiện tại anh cảm thấy trước mặt cô đã không còn cách nào bình tĩnh được.
Sau năm năm, cô có thể khiến nam nhân huyết thống căng tràn
“ Kỳ thực, tôi cùng Tần Địch Phi đến con còn có, còn có cái gì là không phát sinh nữa đây?” Thấy Đường Triều Ca đen mặt , cô vội vàng bổ sung
Thân thể Đường Triều Ca bước về phía trước 2 bước, kề sát người Dạ Huyền, khiến thân thể hai người không có kẽ hở “ Thật sao? Em có thể đừng quên….”
“ Lần đầu tiên là cùng anh đúng không?” Dạ Huyền cười khẽ, thân thể linh hoạt liền dễ dàng né tránh được khống chế của Đường Triều Ca. Cô đứng bên cạnh Triều Ca “ Chuyện đó có là cái gì? Anh cùng tôi là một lần, Tần Địch Phi cùng tôi ..” Dạ Huyền bỗng nhiên hướng anh lộ ra nụ cười mê hoặc chúng sinh “Chúng tôi là cùng nhau năm năm rồi!”

Nhìn thấy Đường Triều Ca dáng vẻ ăn quả đắng, Tống Dạ Huyền ngẩng đầu ưỡn ngực bước nhanh về phòng khách
Triêu Ca cũng không vội về phòng khách, trái lại đi ra phía ngoài ban công, cũng nhìn thấy Hoắc Trạch giống mình ra đây.
“ Anh cũng ra à?” Nhìn tàn thuốc dưới chân, Triều Ca có chút giật mình.
“ Hừm” nhìn thấy anh, khóe miệng Hoắc Trạch hiện lên nụ cười mang theo vài phần cay đắng “ Triều Ca! Với Dạ Huyền anh nghĩ ra chưa?”
Triêu Ca biết ý tứ trong lời nói của cậu “Tôi có lựa chọn sao?”
Cô không chỉ cùng Tần Địch Phi kết hôn mà còn vô cùng hạnh phúc, con cũng có thì còn thiếu cái gì đây?
“Triều Ca, anh thật sự buông xuôi đối với cô ấy sao? Tất cả mọi người đều biết cô ấy không coi ai bằng hạt cát trong mắt, nhưng biết anh 4 năm, cô ấy mỗi ngày đều nhìn anh cùng Lục Húc Nghiên đi chung với nhau, ở cùng Tần Địch Phi 5 năm,..” bóng đen nói tới chỗ này dừng lại một chút “ anh không cảm thấy cô ấy đã thay đổi rất nhiều?”
Không giãy dụa, không chống cự, thậm chí có chút an phận với mệnh trời
Nhịp tim Triều Ca dừng lại trong nháy mắt “ Hoắc Trạch, tôi và Lục Húc Nghiên chỉ là bạn bè, điều này mọi người đều biết.”
“Anh có đáp án tôi liền yên tâm. Thế nhưng, Triều Ca nếu như có thể thì đối với cô ấy tốt hơn một chút” Hoắc Trạch nói xong liền quay người hướng phòng khách đi tới


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.