Đọc truyện Có Phải Yêu Nhau Không – Chương 10: Vì Vậy, Đúng Là Nên Quên Đi!
Tống Dạ Huyền đi ra không nhìn thấy bất kỳ ai, liền đem Tần Huyên ôm lên xe.
“Nói, ai bảo con đi vào ?” Tống Dạ Huyền đem xe dừng tại một nơi yên tĩnh, gần như muốn nhéo đứt lỗ tai Tần Huyên rồi!
Tần Huyên rất do dự, rất bồi hồi, rất không biết làm sao!
Nó phân vân không biết có nên đem Đường Triều Ca khai ra không!
“Người quen biết?” Nhận ra được Tần Huyên đang phân vân, Tống Dạ Huyền liền dò hỏi.
Tần Huyên gật đầu, nó cùng Tống Dạ Huyền dùng đấu pháp này đã nhiều năm rồi, nó sớm đã quen trong lời nói của Tống Dạ Huyền đầy rẫy cạm bẫy chết người!
Người không quen biết, chính là người xa lạ, mà người xa lạ, cũng chính là bị phạt 1 đồng!
Tống Dạ Huyền hí mắt “Tại sao con lại đi vào?”
“Mẹ, mẹ nói nếu đi về phía trước mỗi bước giảm 5 đồng, nhưng con là lui về phía sau, vì vậy hẳn là mỗi bước thêm 5 đồng!” Đối với vấn đề tiền tiêu vặt, Tần Huyên cảm giác nó nên tranh thủ một chút.
Tống Dạ Huyền đã gần như nắm chắc trong lòng “Cái này cũng là người đó dạy con?”
Tần Huyên chần chờ một chút, thấy Tống Dạ Huyền yên lặng theo dõi nó, nó vội vàng gật đầu theo.
“Rất tốt” Tống Dạ Huyền cười rất quỷ dị “Lần này như vậy , lần sau phải nhớ kỹ, hãy nghe cho rõ ràng những lời mẹ đã nói ! Hiểu không?”
Tần Huyên không hiểu, vội vàng lắc đầu.
Tống Dạ Huyền tâm tình tựa hồ rất tốt, một bên khởi động xe, vừa cười nói ” Rất đơn giản, mẹ chưa từng nói với con lui bước có thể thêm tiền!”
Vì vậy, đúng là nên quên đi!
Dùng lý luận như vậy, khẳng định là Đường Triêu Ca dạy nó!
Cô cùng Tần Huyên không ít người quen biết, nhưng nếu như là chú bác hoặc bạn bè quen biết, thấy được cô cùng Tần Địch Phi ở bên trong, hoặc là làm như không thấy, hoặc là đi vào can ngăn, làm gì có mấy người sẽ để Tần Huyên đi vào!
Coi như là những người khác, thời điểm cô cùng Tần Huyên đi ra, tất nhiên sẽ tiến lên chào hỏi, ngoại trừ người cùng cô còn đang bực tức Đường Triều Ca ra thì còn ai.
Được, đủ tàn nhẫn dám bắt nạt con trai của cô, cô tuyệt đối sẽ không để anh ta dễ chịu!
Nghe Tống Dạ Huyền âm trầm cười vang lên, Tần Huyên cảm thấy lạnh sống lưng!
“Mẹ, chúng ta đi đâu vậy?” Nhìn xe dần dần đi khỏi con đường về nhà, Tần Huyên liền lên tiếng dò hỏi.
“Mẹ chưa ăn no, đi ăn thức ăn cay, đồ nướng, hoặc, ở lại trong xe, con chọn đi.”
Từ sau khi gả cho Tần Địch Phi, cô đã rất ít đi ra đường ăn đồ nướng như vậy , huống chi là mang Tần Huyên đi cùng, thì càng là chuyện chưa từng có, nhưng tối nay cô đang cảm thấy khó chịu!
Thêm vào vừa nãy xác thực không ăn no, lại cùng Tần Địch Phi ầm ĩ một trận, cô cần phải ăn!
Tự nhủ với chính mình, mẹ là đại nhân~ uy, Tần Huyên chọn đồ nướng.
Tống Dạ Huyền cho xe dừng ở một chỗ yên tĩnh của cửa sau một trường đại học, nắm tay Tần Huyên xuống xe. Dưới ánh đèn lờ mờ, có đủ loại kiểu dáng quán nhỏ cửa hàng nhỏ, trong không khí tỏa ra các loại hương vị, Tần Huyên cau mày, có chút không quen thuộc những nơi như thế này!
“Khinh bỉ cái gì, mẹ con lăn lộn ở nơi như thế này bốn năm, mẹ còn ăn ở quán vỉa hè, con là muốn ghét bỏ mẹ con sao?”
Tần Huyên bảo đảm, nó chỉ là có một ít chần chờ, căn bản không tính là khinh bỉ, như vậy liền bị Tống Dạ Huyền phát hiện .
“Mẹ , mẹ phải nhớ kỹ, con không ăn được ớt!”
Tần Huyên không thể ăn ớt, thói quen này Tống Dạ Huyền nhớ rõ, trước đây bên người cô cũng có một người không thể ăn ớt, cô vẫn luôn nhớ kỹ trong lòng, bởi vậy đây cũng không tính là một chuyện đặc biệt quen thuộc!
“Yếu ớt!” Tống Dạ Huyền tuy rằng ngoài miệng nói, nhưng vẫn là cầm ví tiền, ôm bả vai Tần Huyên, bước nhanh hướng trong đám người đi đến!