Có Phải Yêu Nhau Không

Chương 1: Ly Hôn


Đọc truyện Có Phải Yêu Nhau Không – Chương 1: Ly Hôn


Buổi sáng thứ bảy, ngày thứ hai sau khi bố vợ mất, Tần Địch Phi nhận được một cuộc điện thoại từ Tống Dạ Huyền:
“Tần Địch Phi, chúng ta ly hôn đi.” Ngữ điệu nhẹ nhàng quen thuộc vang lên nhưng lần này lại lộ ra một cảm giác quyết tâm cùng lạnh lùng
Tần Địch Phi xưa nay đối với vật mình yêu thích sẽ không buông tay, dừng một chút, anh trầm giọng nói, ” Không có cửa đâu!”
Nói xong liền không chút lưu tình cúp điện thoại, tiện thể tắt luôn cả di động!
Tống Dạ Huyền từ trên giường ngồi dậy , hai tay nắm chặt thành nắm đấm, liều mạng lắc đầu, ở trong phòng hét dài một tiếng!
Cô tuyệt đối muốn ly hôn cùng Tần Địch Phi, a a a!
Tiếng hét của Tống Dạ Huyền khiến cho Tần Huyên ở phòng bên cạnh chạy tới hỏi:
“Mẹ, mẹ bị làm sao vậy ?”
Nhìn thấy con trai đến , Tống Dạ Huyền nhất thời không biết nói thế nào, “Tần tiểu Huyên, nếu như mẹ và cha con ly hôn, con có đồng ý không?”

Tần Huyên bĩu môi, có chút không phản đối “Câu này mẹ nói từ nhiều năm trước rồi, có phải bây giờ mới nói đâu!”
Tống Dạ Huyền không nói gì, con không nên đối với xử mẹ như vậy nha!
“Được rồi, lần này mẹ để con thấy mẹ quyết tâm như thế nào!” Tống Dạ Huyền đẩy Tần Huyên một cái “Con đi dọn dẹp, ăn mặc đẹp một chút , chúng ta đi tìm dì Nhiễm Nhiễm của con .”
Tần Huyên thấy thật bất đắc dĩ, nó cảm thấy cuối tuần này không lựa chọn đi ra ngoài giao du cùng với mấy bạn nhỏ, quả là một quyết định sai lầm =.=”
Sau hai giờ, Tống Dạ Huyền cùng Tần Huyên xuất hiện trước mặt Nhiễm Nhiễm
**************
Trong quán cà phê
“Béo má con đúng là thoải mái !” Nhiễm Nhiễm vừa thấy Tần Huyên, liền nhịn không được mà béo mặt của nó, làm cho nó mỗi lần gặp cô là lại thấy vô cùng khổ não.
“Me, dì Nhiễm nhiễm, con đi đọc sách trước.” Tần Huyên thật vất vả mới thoát khỏi ma trảo của Nhiễm Nhiễm, thừa dịp cô đang nói nhảm cùng Tống Dạ Huyền, mau chóng chuồn đi.
Nhìn thấy bóng dáng của Tần Huyên, Tống Dạ Huyền có chút oán trách nói, ” Cậu làm con trai của tớ sợ rồi!”

“Xem cậu che chở cho con kìa, Tần Huyên là con vợ chồng cậu đúng là quá khổ rồi!” Mặc Nhiễm vừa nói vừa nhấp một ngụm cà phê.
Nghe thấy từ “vợ chồng” , Tống Dạ Huyền nhíu mày “A nhiễm , tớ muốn ly hôn, là ly hôn thật sự , tớ đã gọi điện thoại nói với Tần Địch Phi rồi.”
Nhiễm Nhiễm suýt chút nữa phun cà phê ra ngoài “Hôm nay câu lại lên cơn gì vậy ?”
Nhiễm Nhiễm nhớ tới thời điểm vừa mới quen Tống Dạ Huyền, cô đã bắt đầu nói muốn ly hôn, tuy rằng Tần Địch Phi hai ba ngày lại có báo đăng tin tức ly hôn nhưng nếu ly hôn thật , Tần Huyên phải làm sao bây giờ?
“Tớ vốn không nên cùng anh t a kết hôn!” Tống Dạ Huyền làm ra bộ dáng ăn năn.
Nhiễm Nhiễm gật đầu “Cũng đúng!”
“Tớ chính là nhàn rỗi không có chuyện gì làm !” Tống Dạ Huyền lần thứ hai phỉ nhổ chính mình!
Nhiễm Nhiễm gật đầu “Tuy rằng cậu không phải, nhưng miễn cưỡng cho là như thế cũng được”
“Nhiễm Nhiễm, cậu giúp tớ được không?” Tống Dạ Huyền biết, tuy rằng lúc trước cô cùng Tần Địch Phi kết hôn, chỉ là vì đang bực bội với bố, qua nhiều năm như vậy, hai người đều sốngvới nhau bằng mặt mà không bằng lòng , nếu như có cơ hội được ăn năn, hừ , cô đã muốn ăn năn cả vạn lần rồi!
Hiện tại khi bố đã mất, cô mới cảm giác được quyết định ban đầu của mình là hoang đường và ấu trĩ đến cỡ nào!
Nghe lời nói của Tống Dạ Huyền có mấy phần khẩn cầu, giọng điệu Nhiễm Nhiễm cũng theo đó ôn hòa đi”Cậu muốn ra toà ly hôn?”
“Tớ thật sự không muốn mình phải hối hận cả đời!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.