Đọc truyện Cô Nàng Xuyên Không May Mắn – Chương 19
Một tháng ngắn ngủi trôi qua trong yên tĩnh, sự yên tĩnh này là do một con sóng thần kéo đến. Hôn sự tổ chức vào cuối tháng 12, tôi không thấy vui mừng chút nào cô sẽ là một cô dâu không hạnh phút trong triệu triệu cô dâu trên hành tinh này.
Hôm nay là ngày tôi đã chết, chết với những đau khổ trong lòng, chết đi trong cơn ngủ chưa tỉnh giất, chết đi trong những lời nói vô tình của mọi người, thấy được một chân trời mới sau cánh cổng kia, hôn nhân thương mại giam cầm người ta vào cái hố đen củavũ trụ, là mồ chôn của tình yêu.
Chiếc đầm màu trắng trễ vai tôn lên đôi vai mảnh khải của cô, xương quai xanh lộ ra trong quyến rũ, khuôn mặt vốn đã thon gọn nhỏ nhắn xinh đẹp đến hoa nhường nguyệt thẹn, đôi mắt trong veo như nước hồ mùa thu nhưng sao đấy chứa một nỗi buỗn thắm vào tận tim, đôi chân mày lá liễu đôi lúc lại chụm lại một chỗ. Phòng chờ chỉ có cô và một người trang điểm, thật tĩnh, không khí tĩnh, cảnh vật tĩnh, con người cũng như tĩnh chẳng khác nào một bức tượng
– cốc, cốc..
-Mời vào
– con yêu giờ tốt đã đến rồi, con xem đi, hôm nay con cưới rồi. Mẹ thật không nỡ
Bà Lâm nắm đôi bàn tay của cô giấu sau đôi găng tay trắng, mắt đỏ hoe nhắn nhủ giống với các bà mẹ tiễn con khi về nhà chồng. Lâm Hiên cắn đôi môi, cô sắp chết. Trong đầu cô chỉ mãi xuất hiện ba từ nhưng tại sao cô phải chết điều đó làm cô cứ mãi suy nghĩ, đến cả người cũng phải thẫn thờ
-Con nhớ qua bên đó rồi phải làm tròn trách nhiệm của người vợ, không được tính trẻ con như khi còn ở nhà mình… Này, con có nghe mẹ nói gì không?
Làm sao nghe được khi người ta cố mãi suy nghĩ về một chuyện không có lời giải, Lâm Hiên chỉ gật đầu nhẹ như thể chứng minh những điều đó đã nghe rõ
-Tốt, tốt
-Này hai mẹ con nhanh lên đi chứ, giờ lành sắp đến rồi nếu không ra trễ mất
Ba Lâm cười tươi đi vào bảo vợ, rồi ông nắm đôi bàn tay bé nhỏ kéo cô đi vào lễ đường trong con mắt đày hâm mộ của cô thợ trang điểm
Lễ đường trang trí theo lối kiến trúc mang đậm nét phương Tây cổ kính, cao quý. Một người đàn ông trạc 45,46 đứng trước lễ đường. Nhìn cái bụng to béo của mấy tay kinh doanh thật không có nhã hứng nỗi, một vài người còn xì xầm bàn tán sôi nổi xem cô dâu có chịu lấy người chú già đó hay không?
Ba Lâm nắm đôi tay cô dâu dẫn đi từng bước một, chuỗi tràng hoa cứ theo mà rơi xuống trong cả một sảnh đầy hương hoa, cô không cười mặt cứng đơ như bị lạnh nhìn còn người đang đứng đợi mình phía trước không khỏi cảm thấy rùng mình, ánh mắt đầy dâm dê nhìn cô như thấy một con cừu non của một con sói đói khát đã mấy mươi năm,ánh mắt sáng hoắt chưa đầy sự giang trá là ánh mắt đặc trưng cho những tay kinh doanh
Khoảnh cách con đường từng giây từng phút rút ngắn lại, âm thanh của âm nhạc lễ đường vang lên ” tèng teng teng teng, tèng téng tèng teng..” sẽ rất vui nếu bạn được đi đến bên cạnh người bạn yêu người mà ta nguyện trao cả một đời người cùng sát cánh sẻ chia bao nhiêu vui buồn, hạnh phúc và bất hạnh trong đời. Đằng này, đây chỉ là lần thứ cô gặp con người này, mỗi lần nhìn thấy cô đã muốn đánh người làm gì mà cảm thấy hạnh phúc cho được