Bạn đang đọc Cô Gái Lạnh Lùng – Hàn Băng: Chương 26: Ngày Kiểm Tra Kết Quả Huấn Luyện Sau Một Tháng (3)
Chương này ta tặng nàng WonTaeAhn0572 Thanks nàng ^^
Lại một vlog nữa của Lee D tỷ tỷ, há há =))))
“Cái lớp chuyên Sinh tôi dạy giỏi thể Dục lắm, đã thế còn chẳng đứa nào yếu môn Lí cả” trích video =)))
Mà ta xin thông báo luôn về cái lịch post: 1 tuần 2 hoặc 3 chương, nếu bận ( hoặc lười =.= ) quá thì 1 tuần 1 chương. Vậy nhá ^^
Thêm nữa, các nàng chịu khó cập nhật lại thư viện để đọc lại phần GTNV nhé, ta có thay đổi nội dung ở phần đấy một chút, nó liên quan đến truyện khá nhiều đấy.
Mà ta biết des bìa rồi *uốn éo* Nàng nào onl bằng đt thì vào phần cài đặt ở hồ sơ của mình => chọn thiết lập lại bìa truyện nhá ^^ Ta thay hết bìa của tất cả các tác phẩm ó ~.
~==============================================
12h trưa…
Các tân binh đã hoàn thành bài kiểm tra thứ nhất đứng thành một hàng ngang ngay ngắn trước mặt tổng giám đốc Trịnh Nguyên.
Mà kể cũng sợ thật! Số tân binh tham gia kì kiểm tra là 150 người, thế mà có được 20 người vượt qua bài kiểm tra thứ nhất. Tất nhiên vì có camera quan sát mọi thứ nên mỗi người sẽ được bố trí riêng một cấu trúc mật thất khác nhau, tránh việc bắt chước người đi trước.
Kì kiểm tra này còn đáng sợ ở chỗ, các bài thi sẽ được thay đổi nội dung liên tục. Không ai có thể biết trước đề thi của mình thế nào.
Giọng nói đầy khí phách và nghiêm nghị của vị tổng giám đốc Trịnh Nguyên vang lên:
– Các bạn là những người đã vượt qua bài kiểm tra thứ nhất. Bài kiểm tra tiếp theo sẽ là kiểm tra khả năng phán đoán mọi thứ trong bóng tối. Mỗi người sẽ vào một căn phòng tối đen, không có bất kì ánh sáng nào, không có cửa sổ. Chúng được thiết kế cách âm và không có bất cứ thứ gì có thể phá huỷ những căn phòng đó. Sau khi các bạn vào, căn phòng sẽ được khoá từ bên ngoài, hãy ở trong căn phòng đó ba ngày. Nếu sau ba ngày mà tinh thần thoải mái sáng láng và không bị làm sao thì sẽ qua được bài kiểm tra.
Tất cả đều kiên định gật đầu.
Tuy nói là bài kiểm tra khả năng phán đoán nhưng thực chất cũng là kiểm tra ý chí, tinh thần và khả năng chịu đựng. Bởi nếu không có ý chí, bạn sẽ bị chứng sợ bóng tối hoặc chứng sợ không gian hẹp đè bẹp.
– À quên nữa, đôi khi sẽ có một vài thứ xuất hiện đó nha. _ Ông lại nói.
Vài thứ ở đây có thể ví dụ như: đạn bay, tên xuyên, độc bất thình lình đổ xuống đầu, hoặc lựu đạn bay vào người. Không né kịp thì chỉ có chết!
Từng người một bước vào căn phòng riêng của mình. Nhỏ ở căn phòng thứ tư từ trái qua. Trước khi vào nhỏ còn giơ hai ngón chữ V và nháy mắt với cô. Cô chỉ cười nhẹ đáp lại. Ánh mắt rõ ràng nói: “Cố lên!”
================================================
Ngày thứ nhất…
Nhỏ đứng khoanh tay, dựa hẳn người vào tường, đôi môi hơi nhếch, biểu tình thong dong. Chợt có tiếng chuông reo lên, nhỏ nghe ngóng một chút rồi đi thẳng về phía trước. Sờ sờ bức tường, nhỏ chạm phải một cái nút. Ấn vào đó, một tiếng động nhỏ vang lên, là một lỗ hổng! Nhỏ sờ sờ vào, tay chạm phải cái gì đó. Dựa vào đống dây dợ chằng chịt và một cái hộp nhỏ gắn vào vài cái gì đó hình bầu dục, nhỏ đưa ra một kết luận:
– Khốn kiếp! Là bom hẹn giờ!
Nhỏ lôi quả bom ra, đồng hồ hiển thị còn 1 phút 30 giây nữa. Dựa vào lượng ánh sáng ít ỏi phát ra từ những con số và đôi mắt có khả năng nhìn rõ mọi thứ trong bóng tối, nhỏ quan sát quả bom thật kĩ. Có hai dây đỏ và hai dây xanh, cùng màu được nối song song bởi các đầu ghim chắc chắn bằng kim loại, để gỡ được hết thảy thì phải mất ít nhất 15 phút, chưa kể đến việc nếu gỡ sai còn sẽ bị nổ banh xác nữa.
( loại bom này hoàn toàn là do ta tự bịa ra, từng tốn công search gu gồ )
– Là bom Tứ Thủ Đối Diện ( bốn đầu đối diện nhau )!
Loại bom này có công suất rất lớn, uy lực của nó phải trong phòng bán kính 500m xung quanh, tất cả những thứ ở gần đó đều có thể bị nổ tan xác pháo, chết không toàn thây.
Nhỏ thử gỡ một đầu sợi dây màu đỏ A và một đầu sợi dây màu xanh B rồi đổi chỗ cho nhau…
1 phút… 2 phút…
Không có gì xảy ra!
Nhỏ lại đổi chỗ một đầu sợi dây A với một đầu sợi dây màu đỏ C.
Không có gì xảy ra!
Nhỏ lại đổi chỗ tiếp một đầu sợi dây B với một đầu sợi dây màu xanh D.
Không có gì xảy ra!
Tiếp là đầu dây A và đầu dây D, rồi đến C với B, B lại với A…
Nhỏ lại làm y hệt với các đầu dây kia.
Quy luật của bom Tứ Thủ Đối Diện đó là: để gỡ được nó thì nhất định mỗi đầu phải đổi chỗ ít nhất một lần, sao cho hợp lí và cuối cùng hai đầu dây A vẫn đối diện nhau, dây B, C, D cũng như thế. Nhưng chắc chắn các động tác của lần 2 chuyển đổi phải giống y hệt lần 1 và số lần chuyển phải vượt qua 50 lần, nếu không sẽ nổ.
Tóm lại, “trò chơi” gỡ bom này phải phụ thuộc nhiều vào trí nhớ…
Đồng hồ hiển thị còn 30 giây…
Nhỏ nhìn không chớp mắt con số đang giảm dần…
10… 9… 8…….. 2….. 1 giây…..
Không có gì xảy ra!
Nhỏ vui sướng cười như điên.
Vậy là ngày thứ nhất… yên ổn…
================================================
Ngày thứ hai…
Nhỏ đang ngủ thì bị đánh thức bởi tiếng gầm gừ…
Mở mắt mơ màng còn ngái ngủ, nhỏ dỏng tai nghe ngóng xung quanh. Tiếng gầm gừ đáng sợ của động vật từng tiếng từng tiếng truyền vào tai nhỏ…
Nhỏ không nghe thấy tiếng bước chân nhưng nếu lắng nghe chuyển động của không khí, thì hình như nó đang tiến về phía nhỏ.
Nếu đi mà không gây tiếng động thì hẳn là có lớp đệm thịt ở chân, nhưng chắc chắn không phải mèo, vì mèo không có tiếng gầm gừ kiểu này…
Vậy là sư tử!!! Hay hổ???
Nó càng ngày càng gầm gừ to hơn, thậm chí nhỏ còn nghe thấy tiếng nước tiếp xúc với mặt đất ( khụ khụ… là nước dãi đấy ạ 😛 ). Vậy là con này có vẻ đang đói!!!
Nhỏ cố gắng bình ổn lại tâm tình đang hơi chút dao động mà ngồi im như tượng đá, vận nội lực bế khí…
( e hèm, lại một yếu tố cổ đại nữa =.=, mà cứ coi như là Băng và Ngọc đã học võ công cổ đại đi nhé ~(_ _~) Mà ta phát hiện ra truyện ta nó cứ tạp nham kiểu gì í, thanh xuân vườn trường xã hội đen lẫn lộn, cổ đại hiện đại đan xen =.= )
Con thú có vẻ không di chuyển nữa mà dừng lại. Nó thật thông minh nha! Nếu điều mà bản thân không nắm chắc thì sẽ không tiếp tục liều lĩnh!
Nhỏ cố gắng lục lại trí nhớ xem có dược nào có thể giúp nhỏ thoát thân được không…
A! Ảo Tưởng độc!
Ảo Tưởng độc có tác dụng khiến người ( con vật ) nuốt phải sẽ tự mình trở nên ảo tưởng về một cái gì đó. Ảo Tưởng độc có ba loại: Vi Ảo Tưởng độc, Ảo Tưởng độc và Siêu Cấp Ảo Tưởng độc.
Vi Ảo Tưởng độc sẽ khiến đối tượng trở nên ảo tưởng theo ý mình trong khoảng thời gian ngắn là từ 1-2 tiếng. Loại này thường được những người muốn đạt được điều gì đó ( ví dụ như sàm sỡ người khác mà không bị phát hiện, ăn trộm mà không bị truy bắt… ) sử dụng để bản thân có cảm giác vui thích và sung sướng ( tất nhiên là trong tưởng tượng ).
Ảo Tưởng độc sẽ khiến đối tượng nuốt phải trở nên ảo tượng rằng bản thân vẫn đang yên bình, tiếp tục làm việc mình đang làm ( như đang giặt quần áo mà trúng phải cái này thì ẫn nghĩ rằng bản thân đang tiếp tục giặt ), có tác dụng trong vòng 5 tiếng. Loại này thường được những kẻ có ý đồ xấu ( ví dụ như rape, bắt cóc,… ) sử dụng cho đối tượng uống để bản thân được tác oai tác quái.
Và loại cuối cùng, Siêu Cấp Ảo Tưởng độc, có tác dụng trong vòng 7 ngày. Đối tượng uống phải sẽ trở nên bất động, không thể làm gì trong vòng 7 ngày ( đương nhiên là sẽ không chết ), nhưng tâm trí thì lại luôn luôn ảo tưởng về điều bản thân mình muốn. Ví như bây giờ con thú kia đang muốn ăn thịt Ngọc, thì chỉ cần trúng phải loại này sẽ tự động ảo tưởng là bản thân đang thực sự được ăn thịt nhỏ, nhưng thực chất thì nó đang nằm bất động còn nhỏ thì đang thoải mái đợi đến ngày ra “tù” =)))
Nhỏ nhanh chóng tìm lọ Siêu Cấp Ảo Tưởng độc. Nhỏ luôn cố gắng mang bên mình một số loại độc để phòng khi cần.
“Khốn kiếp, còn có một viên!”
Siêu Cấp Ảo Tưởng độc được nén theo dạng viên thuốc thông thường có màu trắng, không có gì khả nghi trừ việc xung quanh nó toả ra luồng kim quang chói mắt mà chỉ những người có nội lực và thông thạo độc mới có thể nhìn thấy.
Bỗng con thú lại gầm lên, rồi nhỏ cảm thấy như có một cơn gió hướng đến phía thân thể mình…
Nhỏ nhanh chóng xoay người vài vòng tránh đi. Con thú vồ hụt lại càng hăng máu hơn. Vì ban nãy chuyển động mạnh nên con thú mới phát hiện ra nhỏ. Con thú lại vồ lần nữa… Đúng lúc này, nhỏ đang lấy độc ra, lại cảm nhận được không khí dao động, nhỏ tiếp tục xoay người tránh đi…
Độc bị văng ra xa!!!!!
“Khốn kiếp!”
Nhỏ chưa kịp đứng dậy thì lại cảm nhận được có một khối thịt đè lên người nhỏ.
Thì ra khi nhỏ đang nhìn theo hướng độc bị văng ra xa, con thú đã chớp lấy cơ hội mà ngay lập tức nhảy bổ vào người nhỏ…
Nhỏ khổ sở né tránh hàm răng sắc nhọn của nó. Tình huống thật sự rất bất lợi cho nhỏ. Nhỏ hiện không có vũ khí, đánh tay không với một con sư tử có thân hình dài hơn 3 thước là điều không thể. Tuy nhỏ có võ công nhưng nhỏ thật sự không muốn tổn thương con sư tử.
Tiếng gầm gừ bên tai càng ngày càng rõ, càng nặng nề…
Đầu óc nhỏ nhanh chóng quay vòng vòng suy nghĩ…
“Hừ! Khốn kiếp! Tuy mi định ăn thịt ta nhưng ta sẽ không giết mi đâu, ta rất yêu động vật nhá!”
Nhỏ nhìn vào khoảng hở ở giữa hai chân trước chân sau của con sư tử, khoảng cách vừa đủ để nhỏ có thể lăn ra ngoài.
Nhỏ vung tay lên, hướng về phía đầu con sư tử. Như cảm thấy được, con sư tử hơi ngẩng đầu lên, thân hình nặng nề của nó hơi rời khỏi người nhỏ.
Chớp lấy thời cơ, nhỏ nhanh chóng lăn ra ngoài, đi tìm lại độc. Độc hiện đang nằm im lìm trong góc phòng.
“Không mất là được rồi!” Nhỏ thở phào nhẹ nhõm.
Cầm lên, nhỏ xoay người lại, ngay sau lưng nhỏ là con sư tử dài khoảng 3 thước, cao khoảng 2 thước, đôi mắt nó có màu hổ phách, cái miệng mở to lộ ra hàm răng nhọn hoắt. Bộ lông bờm mượt mà màu vàng nâu hơi lay động trong không khí.
Nhỏ nhanh chóng ném độc vào miệng con sư tử…
Thân hình cao lớn ngã xuống, bất động… ( và lại một lần nữa, không phải chết đâu )
Ngày thứ hai… an toàn…
=================================================
Ngày thứ ba…
Nhỏ đang nằm ghé vào người con sư tử ngủ. Tội gì không cần, lông nó mềm mượt như vậy gối êm phải biết! ~.
~Chợt nhỏ nghe thấy tiếng động gì đó: “Kịch….”
Sau đó là một tiếng “xịt…” Kèm theo đó là một làn khói lan toả trong không khí. Làn khói đó có màu đen, thậm chí còn có vài đốm đen nhỏ li ti giống tro nữa…
– Khốn kiếp! Là Xú khói!
Xú khói là loại khói chỉ cần hít vào một cái là ngay lập tức trở nên xấu đến ma chê quỷ hờn, người gặp người ghét, hoa gặp hoa tàn. Xú khói còn biến thái ở chỗ là càng đẹp thì khi hít phải mức độ xấu càng cao _^_
( và lại một lần nữa, nó không có thậtttt ~.~ )
Nhỏ nhanh chóng bế khí ngừng hít thở, hai tay thì chặn trước mũi con sư tử. Lúc này nhỏ cảm thấy mình thật may mắn khi có võ công thượng thừa, muốn bế khí bao lâu cũng được.
Nhỏ yên tâm nhắm mắt ngủ…
Ngày thứ ba trôi qua một cách nhẹ nhàng…
===============================================
“Cạch…” Tiếng cửa mở, người vào là Băng, cô cũng đang bế khí giống nhỏ.
Nhìn thấy nhỏ bình an vô sự, cô khẽ nhếch môi cười:
– Ngọc, dậy đi!
Nhỏ chầm chậm mở mắt. Nhỏ nheo mắt lại vì không thích ứng được với ánh sáng. Nhìn thấy cô, nhỏ reo lên:
– Lâu lắm không gặp, ta nhớ mi quá à
– Chúc mừng. _ Cô ôm nhỏ, môi mấp máy, ánh mắt không dấu được vẻ vui mừng.
Cả hai đang “tình chàng ý thiếp” thì bụng nhỏ vang lên:
“Ọt ọt…” ( nghe giống lợn nhể =)))) )
– Hề hề… Ta đói quá mà
_ Nhỏ gãi đầu gãi tai.
Cô cười:
– Ta đưa mi đi ăn.
Bài kiểm tra thứ hai: ĐÃ QUA!!!!
================================================
Chương này hơi bị dài luôn nhá, hơn 2500 từ đấy!!!
Vì để đền bù lại nên ta đã cố viết dài một chút.
Mà đọc lại thấy mình chém gió kinh vl =.=
Đừng quên vote và comt cho ta nha ^^ không được 20 votes là ta buồn lắm, không viết nữa đâu TvT
P/s: chương này tốn không ít nơ ron và khả năng bịa =.=