Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng

Chương 57: Nguy Cấp


Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 57: Nguy Cấp

Nó lại tiếp tục làm việc với chiếc laptop của mình, những ngón tay thoăn thoắt trên bàn phím, đúng chất thiên tài.
1….3….87….99…..100% “Thành công rồi”, nó thoải mái ngã người ra sau ghế, toàn bộ thông tin Wu thị bị đóng băng và nhiễm virus, nó biết Tuấn sẽ phát hiện và khắc phục nhanh chóng nhưng dù sao nó cũng có thể ngăn được việc sát nhập, kéo dài thời gian. Lúc này đây nó chỉ cần 1 cuộc điện thoại của Mary nữa thôi, thì mọi chuyện sẽ trở nên dễ dàng hơn.
“Ting..” nó mở tin nhắn lên xem, là của Mary. Mọi việc đều thuận lợi. Vậy là the World của ba nó được cứu rồi. Mọi việc dường như đã ổn hơn nên nó kêu Mary và Mark nghĩ ngơi, việc còn lại nó sẽ làm.
………………..
Trước phòng cấp cứu lúc này đang tập trung đông đúc, rất nhiều rất nhiều người. Bởi ba nó đang ở trong đó. trong cái phòng mà không ai muốn nhắc tới, tất cả là do nó.
– Thật sự Fasmin, con bé đang làm gì vậy chứ? – Mẹ Zeny nói trog khi mẹ nó dần mất đi nhận thức, đôi mắt sưng đỏ lên, dường như gục ngã. Một phần thất vọng về nó, một phần vì lo cho ba nó.
– Con cũng không ngờ đến Fasmin lại như vậy? Con thân với Fasmin từ nhỏ…Vậy mà…..- Zenykho6ng kịp nói hết câu thì mắt đã nhoè đi vì không kìm được những giọt nước mắt. Riên Ren, Jeny, Rin, Min…luôn cầu nguyện cho ba nó bình an.

– Con phải hỏi cho rõ, chuyện này là thế nào, sao nó lại mất dạy đến thế, ba mẹ đã sinh nó ra cơ mà… TẠI SAO? – Justy rống lên, anh không chịu được nữa và hung hăng muốn dạy cho nó một bài học, nhưng Jackson và Kon đã ngăn cản.
– Mọi người khoan hãy kích động, chờ xem ba ra sao đã, rồi hả đến chuyện đó. – Hắn lo lắng đi vào, nhưng vẫn còn chút bình tĩnh để an ủi mọi người. Và dần dần, không gian như ngừng lại, im lặng đến đáng sợ.
……..”Ông Trịnh hiện giờ đã qua cơn nguy kịch, lát nữa sẽ tỉnh, nhưng người nhà cần thận trọng hơn đừng để ông ấy kích động hay bị sock một lần nưa.”………Bác sĩ bước ra và nói làm hắn thở vào, mọi người cũng bớt đi một phần lo sợ.
………………………”Bác đã ổn.”…………..Nó lại nhận được tin nhắn.
……………………………………
Nó đang chuyên tâm làm việc thì có cuộc điện thoại ngắt ngang, nó nhìn lên màn hình, nhưng vẫn chưa trả lời. “Sao lại không trả lời chứ, ngày mai….Không được, mình phải giúp bác.” Hắn nói trong sự bực tức của mình nhưng lại rất bình tĩnh suy nghĩ tìm cách lấy lại the World cho gia đình nó. Còn với nó thì sao? Sao khi tắt máy nó quyết định giải quyết mọi chuyện trước mắt rồi mới đến tình cảm, nhưng nó lại không chắc rằng hắn có đủ kiên nhẫn để hiêu những gì nó làm hay không? Nó cũng mặc, đối với nó chuyện tình cảm không quan trọng, nó chỉ cảm nhận và thực hiện sứ mệnh của nó.
…………………..
Trong khi mọi người đang lo lắng tìm cách giành lại World, và nó phải làm việc cả đêm thì Tuấn và Đức lại vô tư thoải mái vì sắp chiếm lĩnh được World, cũng vì sự chủ quan ấy lại đánh giá thấp tốc độ làm việc của nó Tuấn quên rằng nó là một Zanker, khác với Wuker anh. Nếu nói Wuker là một Quackery đầy thủ đoạn thì Zanker lại là một Saviour như vị cứu tinh, phá giải thủ đoạn những thủ đoạn ấy. Nhưng trước giờ hai tập đoàn này chua bao giờ đối đầu nhau trên thương trường, đất ai nấy quản nhưng hôm nay Wuker đã chạm tay trước thì nó cũng không thua.
………………………….
Hôm nay, sẽ là ngày mà gia đình nó vô cùng lo sợ, World đã vào tay chủ mới chứng tỏ rằng, Trịnh gia đã xuống dốc. Nhưng đâu đó, Zeny và Min có cùg suy nghĩ đặt niềm tin vào nó, dù the World đổi chủ, nhưng Trịnh gia vẫn ổn vì vẫn còn có FJA phía sau mà nó lại là chủ tịch.
Tại phòng họp của World, có cả Jesty, Jackson vì do Tuấn mời đến. Jesty ngồi trong phòng họp nhìn quanh mà lòng não nề, căn phòng này khác xa so với trước, cho anh cảm giác được dường như chỉ còn chút nữa thôi anh sẽ không thể vào căn phòng này nữa. Jackson thì ngược lại, anh bực tức, không phục vì sự nghiệp của bác mình như vậy, với lại anh đã dốc toàn lực vào the World rồi còn gì, anh không phục. Anh chỉ cầu mong cho cứu tin xuất hiện, nhưng vẫn không biết rằng có ai giúp hay không.
Tuấn trong bộ comple đen sang trọng đang ngồi trên chiếc ghế chủ tịch kia nhếch môi khi thấy sự luyến tiếc và bực dọc của Jesty và Jackson, anh chỉ lấy danh nghĩa mời họ thôi, nhưng thực chất muốn thấy anh nó luyếc tiếc, bị hắn đánh bại và cả nó nữa. Nhưng hôm nay, nó lại không xuất hiện.

– Cha cha….giám đốc Trịnh à, sao hôm nay trông anh buồn vậy? – Huỳnh Sang Sang nói vì muốn trả mối thù lúc trướcbi5 đuổi khỏi World nh7g h cô lại dc Tuấn mời vào làm. Huỳnh Sang Sang đắc ý nói làm Jesty càng buồn hơn, hạn người như cô ta mà vào World làm coi như xong. Jackson nhìn Huỳnh Sang Sang với áh mắt hình viên đạn, bực dọc đứng dậy ra ngoài nhưng Jesty lại giữ Jackson lại, cố nén vào trong, kìm nén chút nữa, không để trug1 kế Tuấn.
– Có chuyện gì công bố luôn đi, chúng tôi còn có việc. – Jackson vì Jesty mà nhịn nhục nói.
– Chờ đã… vẫn còn giám đốc của Trang thị. Tôi mời họ đến dự cho phải phép. – Đức nói, thực chất chỉ muốn bọn người của nó đứng nhìn World vào tay họ mà thôi.
– Chúng tôi đến rồi, có gì nói nhanh lên. – Jeny và Zeny cùng bước vào. Hôm nay cả hai như chị em sinh đôi vậy, váy ren đen cùng mái tóc buộc cao.
– Vẫn còn Trầm thị, mà không Trầm thị đang xuống dốc cũng chẳng cần dự làm gì, hôm nay tôi muốn nói với mọi người rằng.
– KHÔNG ĐƯỢC. – Rin lớn tiếng nói, sau đó cùng hắn bước vào, hắn đơn giản trong chiếc quần tây đen sơ vin với áo sơ mi. Rin ali5 càng đơn giản hơn với chiếc váy xanh dương đậm không hoạ tiết cùng giày cao gót trắng, mắt kẻ đậm nói lên sự sắc bén.
– Chúng tôi cũng vậy, chúng tôi phản đối việc sát nhập World vào Wu thị. – Jeny cũng bắt đầu. Kế hoạch của hắn bắt đầu. Hôm qua hắn cùng chị mình và hai chị em Jeny tìm cách, cuối cùng lại thống nhất cùng nhau phản đối, vì Tống thị với Trang thị mà hợp lại cũng khôn phải dạng vừa.
– Cho hỏi, lấy quyền gì mà cậu chủ và cô chủ của Tống thị và hai tiểu thư của Trang thị phản đối? – Tuấn thong thả nói, vì hắn đã biết được kế hoạch của bọn nó.
– Tập đoàn chúng tôi đã hợp tác với World nên chúng tôi có quyền được chứ? – Jeny mạnh miệng nói, Jesty và Jackson dường như có hy vọng. Cứu tin đến rồi sao? Jackson nghĩ thầm.

– Xin lỗi các vị, có một vấn đề mà các vị không hề biết là tôi đã chuyển đổi tất cả sang Trầm thị, hiện tại chỉ có Trầm Thị là cổ đông lớn thứ hai sau chúng tôi, nếu muốn phản đối chỉ có thể là 1 trong 2 tôi vừa nói mới có hiệu lực, ngay cả FJA thống lĩnh toàn cầu kia cũng vô hiệu hoá ma thôi. Nên mời các vị bình tĩnh ngồi xuống và tiếp tục. – Tuấn nói từng chữ từng chữ. Vì lúc trước anh và Trầm Mặc có hợp tác với nhau nên những gì anh nói cũng là sự thật, nhưng vì chủ quan Trầm Thị mất tích và mới điều tra vàosang1 qua do con trai vô dụng của ông ta lên quản lí nên anh nghĩ cũng chẳng làm nên trò trống gì.
– TÔI CẢNH CÁO ANH, KHÔNG ĐƯỢC SÁT NHẬP, TÔI SẼ LIỀU MẠNG VỚI ANH ĐÓ. KHÔNG ĐƯỢC. – Ren như hét lên khi cùng Min ở ngoài cửa nghe rõ mồn một những gì Tuấn nói. Ren như muốn giết chết Tuấn ngay lập tức.
– Nữa, lại không liên quan, mà thôi ta cũng nên mời khách quý vào ngồi đi chứ Đức, hôm nay là ngày vui mà.
– ANH…..- Min tức giận chỉ vào mặt Tuấn.
Mọi người như chết đi trong những câu nói của Tuấn lúc nãy, hắn đứng đó, bất lực, hết rồi sao? Hết cách rồi sao? Nó đâu? Fasmin đâu sao vẫn không đến, nghĩ sai về nó rồi sao, đặt quá nhiều hi vọng vào nó rồi sao? Hắn nghĩ sau những gì hắn nói nó sẽ suy nghĩ lại, nhưng hắn lại thất vọng khi nó thế này?
Còn nó, trong khi mọi người bất lực trước sự hùng hồ sắp tuyên bố của Tuấn, nó đang làm gì?


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.