Đọc truyện Cô Gái Băng Giá Và Chàng Trai Lạnh Lùng – Chương 47.
Ren đến Wu thị dù bị nhân viên nói tổng giám đốc họ không có ở bên trong nhưng cô không chịu thua, xông vào phòng làm việc của Jame mặc cho nhiều nhân viên ngăn cản.
– Nguyễn Thanh Tuấn, anh và Kiên Minh Đức dừng việc đó lại ngay. – Ren hét lên, cô thực sự chịu hết nổi. Cô tức giận đến mặt đỏ ngầu.
– Châu Như Nguyệt, cô biết là cô đang làm phiền chúng tôi bàn việc với nhau không? – Đức thay Tuấn nói.
– Cô nói gì, chúng tôi không hiểu, chúng tôi làm gì mà phải dừng lại. – Tuấn nhởn nhơ nói như không có liên quan đến anh.
– Tôi nói lại lần nữa, dừng ngay cái việc bẩn thỉu đó ngay đi, không thôi Fasmin về sẽ không tha cho hai người đâu. Cả tôi nữa, tôi sẽ liều cái mạng này với anh. – Ren nói trong tức giận rồi bỏ ra ngoài, nhanh chóng đến the World vì cô biết dù nói thế nào đi nữa cô cũng không có chứng cứ buộc tôi hai người họ, mặt khác cô sợ sẽ gây thêm rắc rối cho nó nên nén cơn giận xuống.
Ren đến the World thì hay tin mừng là the World đã được cứu nhưng đã đổi chủ. Ren không tin vào mắt mình, trước mắt cô là Zeny cùng hắn và mọi người ở ngoài tập đoàn, Zeny nhìn cô trong hai hàng nước mắt. Những điều này càng khẳng định được rằng tin the World đổi chủ là sự thật. Sao có thể chứ, chỉ mới đây thôi mà, chưa hết buổi sáng thì đã thế này, đúng là xảy ra trong chớp nhoáng. Cô bước đến nơi có Zeny đang đứng thì lại nghe những lời chua ngoa từ những nhân viên và bảo vệ.
– Nơi này không chào đón các người, học sih mới lớn đến đây làm gì, ra ngoài đi. – Cô nhân viên chua ngoa nói sau đó ra hiệu cho bảo vệ kéo Zeny ra ngoài, hắn cũng chẵnng làm được gì khi đây đâu phải là nhà hắn, hắn chỉ dẫn Zeny ra ngoài thoát khỏi cánh tay bảo vệ. Zeny hoảng hơn khi toàn bộ nhân viên the World đã đổi, họ đã đổi từ lúc nào ngay cả cô và mọi người đều thắc mắc. Ren lo lắng đến đỡ Zeny rồi cùng hắn và nhân viên bị đuổi ra về. Hắn thay mặt nó xin lỗi những nhân viên bị đuổi và hứa sẽ giải quyết sớm và mời họ về làm việc. Nhận được sự ann ủi từ hắn, tất cả cũng an tâm ra về chờ đợi nó về.
Nhà nó lúc này rất đông đủ có cả Jask, mọi người đều bàn hoàng trước lời nói của Zeny về tình hình của tập đoàn đã đổi chủ, ba mẹ nó thì vẫn không có tung tích gì. Mọi chuyện như đi vào ngõ cục. Hắn trấn an mọi người nên bình tĩnh lại và suy luận từ từ, sắp xếp lại từng sự việc. Zeny lấy lại bình tĩnh nhanh chóng sau lời nói của hắn bởi bản chất cô là một đội trưởng đội cảnh sát chuyên nghiệp (chuyên về phòng chống ma tuý nhưng Zeny mới được chuyển sang bộ phận S.P.K).
– Resd nói đúng, chúng ta nên hệ thống lại toàn bộ sự việc diễn ra theo thời gian. Như vậy mới tìm được sơ hở. – Zeny
– Tài liệu bị đánh cấp đêm qua, sáng thì chúng ta đi học đông đủ, ba mẹ bắt taxi về thăm nội Sany cũng theo họ chơi , kế đến là ba mẹ cùng Sany mất tích, đến nhà hoang thì không có ai, tiếp nữa là vi rút đóng băng tập đoàn trên bờ vực phá sản, chớp nhoáng lại bình thường nhưng đổi chủ. – Justy cùng Jesty hệ thống lại tất cả.
– Khoan đã, Trầm Mặc kêu chúng ta đến nhà hoang, chúng ta đến lại không thấy ông ta, ngược lại tập đoàn lại xảy ra chuyện. Không lẽ Trầm Mặc muốn đánh lạc hướng chúng ta để có kéo dài thời gian cho vi rút xâm nhập. – Ren chợt nghĩ ra và nói lên ý kiến. Ý kiến của Ren làm mọi người suy ngẫm và cảm thấy đúng. Dù họ đang dậm chân tại chỗ nhưng ít ra họ đã biết được việc bắt cóc và tâp đoàn là có liên quan đến nhau.
– Alo, là em sao? Em về nhà đi. Mọi người đang chờ em đây này. – Justy nghe giọng nó thì nở nụ cười, có lẽ mọi chuyện có nó sẽ dễ giải quyết hơn.
Tại sân bay, có một người con gái chạy ra ngoài trong mái tóc dài tung bay che cả khuôn mặt có hai người một nam một nữ cũng hớt hãi chạy theo. Cả ba nhanh chóng lên taxi rồi về nhà. Về đến nơi, nó quên mất việc trả tiền chạy một mạch vào nhà để Mary trả thay nó.
– Fasmin, em về rồi à, mệt không? – Jask thấy nó.
– Không cần hiều lời, chuyện thế nào. Nói em nghe đi. – Nó ngồi xuống, Mark và Mary cũng vào mọi người nhìn họ với ánh mắt ngạc nhiên ý muốn hỏi họ là ai.
– Là bạn em. Đừng quan tâm, kể nhanu đi. Không nhiều thời gian. – Nó có vẻ bình tĩnh, giọng nói lạnh lùng nhưng nghe kĩ sẽ thấy có sự hối thúc trong đó.
– Mark và Mary, hai người kiểm tra định vị cho tôi. Mọi người có thể chờ điện thoại của Trầm Mặc, ông ta chắc chắn sẽ gọi. Chuyện tập đoàn em sẽ lo. – Nó bước nhanh ra ngoài, nhìn lại Mark và Mary gật đầu một cái rồi nhanh chóng đến the World, Ren cũng nhanh chân theo nó lên xe.